Đại Hạ Văn Thánh

1669 Luận pháp ở Tây Mạc, “Chư hành vô thường, chư pháp vô ngã, Niết Bàn tịch tĩnh”(7)

Nghe thấy giọng nói sau lưng.

Cố Cẩm Niên cũng không quay đầu lại, chỉ chầm chậm trả lời.

"Vậy thì không độ.”

Đây là câu trả lời của Cố Cẩm Niên.

Thập phần đơn giản.

Nhưng khi câu nói này vang lên, bên trong ngôi chùa cổ bỗng nhiên nở rộ kim quang chói mắt, Phật ảnh trùng điệp.

Phương trượng vốn đang đuổi theo phía sau cũng không khỏi sửng sốt.

Người trong thiên hạ cũng kinh ngạc không thôi.

Ai mà ngờ được Cố Cẩm Niên sẽ trả lời đơn giản như vậy.

Bọn họ cho rằng, trong câu hỏi này ẩn chứa thiền ý, câu trả lời cũng sẽ thâm ảo khó lường, thật không ngờ lại chỉ đơn giản như vậy.

"Đây mà cũng coi như là trả lời ư?"

“Đây cũng là thiên cơ sao?"

“Chẳng lẽ cứ tu vi đến một cảnh giới nào đó, lời nói ra sẽ luôn đúng hay sao?”

Mấy giọng nói vang lên đầy nghi hoặc, bọn họ thật sự không thể hiểu nổi, câu trả lời như này, không có chút thiền ý thâm sâu gì hết.

Một lát sau, phương trượng của đột nhiên tỉnh ngộ, chắp tay trước ngực, tụng niệm A Di Đà Phật, nhìn bóng lưng Cố Cẩm Niên, trên mặt lộ ra nụ cười khổ, sau đó chậm rãi mở miệng nói.

"Bần tăng đã hiểu rồi.”

"Đa tạ Cố Thánh ban thưởng luận pháp.”

Ông ấy lên tiếng, giống như cảm ngộ được thiên cơ huyền ảo trong đó, khiến cho mọi người đều ngơ ngác không hiểu cái gì.

"Phương trượng, ngài hiểu cái gì vậy?”

Có tăng nhân tò mò, không nhịn được mà hỏi phương trượng, rút cuộc ông ấy đã minh ngộ ra điều gì.

Sau khi phương trượng cảm khái trong lòng, chậm rãi lên tiếng.

"Cố Thánh hỏi ta “Phật độ ai”, ta trả lời là “Phật độ vạn vật chúng sinh, bất kể là ai bất kể loài nào, chỉ cần thành tâm, đều có thể được độ hóa”. Nhưng Cố Thánh lại hỏi ta “Nếu không thành tâm, làm sao độ hóa.”

"Lúc này, lòng ta đã có chấp niệm rồi. Tâm không thành thì không cần phải độ hóa, đây là đạo lý đơn giản nhất. Vậy mà ta lại phải nghĩ trước tìm sau, cố gắng dùng Phật pháp để hóa giải tất cả, lòng ta cho rằng không gì mà Phật không làm được, đây là chấp niệm.”

"Vạn vật trong thiên địa đều có hai mặt Âm Dương, không có gì là tuyệt đối, thành tâm, chắc chắn có thể độ hóa, không thành tâm, vậy thì không độ nữa.”

"Đây là điều cơ bản nhất của Đại đạo, Phật pháp cũng như vậy.”

Phương trượng mở miệng giải thích, cũng khẳng định tâm cảnh siêu việt của Cố Cẩm Niên.

Nghe ông ấy nói xong, mọi người trầm mặc, nếu ông ấy không giải thích, thế nhân đúng là không thể hiểu rõ được, sau khi nghe giải thích như vậy, bỗng cảm thấy thật huyền cơ sâu sắc, vừa đơn giản vừa rõ ràng nhưng thật sự mấy ai hiểu rõ.

Bên trong Tây Mạc.

Cố Cẩm Niên giống như được gột rửa trong ánh hào quang, hắn nhìn thấy chùa miếu đều sẽ ghé vào, mỗi lần ghé vào đều đặt một câu hỏi để tăng nhân trong chùa trả lời.

Nhưng mỗi lần đều vậy, Cố Cẩm Niên đưa ra câu hỏi khó lường, cuối cùng lại do chính Cố Cẩm Niên trả lời.

Hắn đang luận pháp.

Mặt trời Tây Mạc chẳng biết tại sao trở nên lấp ánh lạ thường, hào quang vàng óng, chiếu rọi khắp người Cố Cẩm Niên.

Khi Cố Cẩm Niên nói, lúc nhanh lúc chậm, sau ba ngày, đã đến chùa Đại bảo Lưu Ly.

Trong chùa Đại bảo Lưu Ly vô cùng an tĩnh.

Từ sau cuộc chiến lần trước, toàn bộ cường giả Thất cảnh của Phật môn đều biến mất, bọn họ còn sống nhưng sợ Cố Cẩm Niên trả thù nên quay về.

Bây giờ, Cố Cẩm Niên xuất hiện ở chùa Đại bảo Lưu Ly.

Không hiểu sao chùa Đại bảo Lưu Ly lại khiến người ta cảm thấy cảnh giới nghiêm ngặt hơn chút.

Nơi này là mảnh đất Phật cuối cùng của Tây Mạc, cũng là thánh địa của vô số đệ tử Phật môn Tây Mạc.

Chùa miếu to lớn.

Phật quang trùng điệp.

Từ trong chùa xuất hiện từng tầng từng tầng kim sắc Phật quang rực rỡ như gợn sóng.

"Ta là Cố Cẩm Niên, hôm nay luận pháp ở Tây Mạc, tuyệt không sát sinh, chỉ truyền bá chân lý Phật môn.”

"Tất cả tăng nhân Phật môn đều có thể đến chùa Đại bảo Lưu Ly để luận pháp, nếu như thắng được Cố mỗ, ta sẽ trả lại tất cả vận khí của Phật môn.”

Bên ngoài chùa Đại bảo Lưu Ly.

Giọng nói của Cố Cẩm Niên vang vọng khắp Thần Châu đại lục.

Hắn biết rõ, Phật Đà Quảng Nguyên và Thượng Hành Chân Phật vẫn còn sống.

Hắn phải luận pháp để lấy được chứng nhận Phật pháp chân chính, minh ngộ tâm kinh quan trọng nhất để đột phá.

Một lời vang lên, chỉ trong chốc lát khắp nơi đều dậy sóng.

Không ai dám tin rằng trong lúc quan trọng như này mà Cố Cẩm Niên lại dùng vận khí của Phật môn làm tiền cược, muốn tranh luận Phật pháp với đệ tử Phật môn khắp nơi.  

Nhưng đúng là sức hấp dẫn này quá lớn.

Trong tiểu thế giới.

Phật Đà Quảng Nguyên và Thượng Hành Chân Phật mở mắt, bọn họ đã biết Cố Cẩm Niên tới Tây Mạc rồi nên không dám hành động thiếu suy nghĩ gì.

Bây giờ lại nghe Cố Cẩm Niên dùng vận khí Phật môn ra làm tiền đặt cược, bọn họ sao có thể không kích động cho được.

Phải biết rằng, nếu như luận pháp thắng được Cố Cẩm Niên sẽ có được vận khí Phật môn, đối với hai người bọn họ, tiền cược này thật sự quá hấp dẫn và ý nghĩa, nhất là trong thời điểm mấu chốt này, Sâm La Địa Ngục sắp hiển thế, bọn họ cần rất nhiều vận khí Phật môn.

Hai người liếc nhau, trong chốc lát đều hiểu rõ suy nghĩ của đối phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận