Đại Hạ Văn Thánh

Chương 627 Thịnh yến của Dự Vương, nói chuyện châm chọc, một cước đá ra ngoài. Con đường bên trong là Thánh, bên ngoài là Vương.(4)

Cùng lúc đó.

Bên trong Khổng gia.

“Thiên văn chương này không tệ. Hôm nay ở trên thịnh yến tuyệt đối có thể biểu lộ tài năng.”

Khổng Bình nhìn qua văn chương trước mặt, tràn đầy vui vẻ cùng tán thưởng.

Mà Khổng Vũ đứng trước mặt hắn ta cũng lộ ra nụ cười nhưng rất nhanh lại bày ra vẻ mặt đau khổ nói.

“Thúc, người nói lần này Cố Cẩm Niên cũng đến tham gia. Có thể lâm thời viết một Thiên văn chương che đi danh tiếng của chất nhi không?”

Đối mặt với thúc của mình, Khổng Vũ cũng không che giấu, nói thẳn ra suy nghĩ trong nội tâm.

“Yên tâm, lần này là thi từ vì Tân lâu, cần viết một Thiên văn chương mà không phải là một bài thi từ. Cố Cẩm Niên cho dù có tài hoa đi nữa cũng cần thời gian cấu tứ.”

“Bên trên thịnh hội không thể cho hắn quá nhiều thời gian.”

“Bây giờ ngươi không phải lo lắng vì hắn mà là ở đó có không ít người. Con rể của Dự Vương chỉ sợ cũng có chuẩn bị, còn có danh lưu các nơi đã sớm biết tin tức.”

“Nhưng mà lão phu cảm thấy Thiên văn chương này của ngươi rất không tệ, là tác phẩm xuất sắc, mỗi chữ đáng ngàn vàng.”

“Nhưng có nhiều chỗ, thúc sẽ giúp ngươi làm trơn tru hơn. Tranh thủ lúc phú từ có thể làm ra chút dị tượng như vậy Dự Vương sẽ phải lau mắt nhìn ngươi.”

Khổng Bình lên tiếng, hắn ta tán thành tài hoa của Cố Cẩm Niên nhưng chỉ là tán thành.

Thi từ, Cố Cẩm Niên thật sự không có gì để nói.

nhưng ngay lập tức trong thời gian ngắn ngủi để viết ra văn chương thì hắn ta không cho rằng Cố Cẩm Niên có bản lĩnh này. Ít nhất cũng phải mất chút thời gian đúng không?

Mà trên thịnh hội còn có người đi quấy nhiễu. Cố Cẩm Niên muốn làm thi từ cũng có chút khó khăn.

“Được.”

“Đa tạ thúc thúc.”

Khổng Vũ lộ ra nụ cười. Thiên văn chương này đúng thật là mình đã phải cấu tứ rất lâu mới ra. Hắn ta cũng có tự tin dựa vào Thiên văn chương nà lần nữa chứng minh chính mình.

Giống như vậy, chờ sau khi Khổng Bình sửa chữa xong, mấy người họ cũng xuất phát đi về Tân lâu của Dự Vương.

Trên thực tế, Tân lâu của Dự Vương kiến thiết đã là chuyện mà mọi người sớm biết. Không ít danh lưu cũng đã có chuẩn bị.

Dù sao nếu có thể làm một bài văn , lưu lại một cái danh tiếng tốt còn có thể được Dự Vương ưu ái. Đây thật sự là một chuyện tốt.

Lúc này.

Tân lâu của Dự Vương.

Bạn bè và quan khách đã sớm ngồi đầy. Lâu vũ to lớn khoảng chừng bảy tầng. Nhìn qua phải cao khoảng bốn năm mươi trượng, nhìn to lớn tráng lệ.

Đây là Tân lâu của Dự Vương trông vô cùng tráng lệ.

Mà dưới lầu đã tụ tập không ít người.

Cố Cẩm Niên mang theo mười mấy người đi đến. Từ xa hạ nhân trong phủ Dự Vương đã sớm nhìn thấy, lập tức tiến đến nghênh đón.

“Gặp qua Thế tử điện hạ.”

Người hầu chạy đến, hướng phía Cố Cẩm Niên cúi đầu.

Cố Cẩm Niên không nói nhiều, giao thiệp mời cho đối phương. Người kia nhận thiệp mời hơi gật đầu. Đồng thời nhìn phía sau lưng Cố Cẩm Niên nói.

“Thế tử điện hạ, trên thiệp mời chỉ mời mình ngìa. Những bạn bè này của ngài.”

Gã ta nói đến đây bèn dừng lại.

Ý tứ tương đối đơn giản. Dù sao người có thể vào đều là quan to hiển quý, những người sau lưng Cố Cẩm Niên còn chưa đủ tư cách.

“vậy ngươi đi thông báo cho Cố Cẩm Niên một tiếng. Đây đều là bạn tốt của ta.”

Cố Cẩm Niên nhàn nhạt nói.

Nếu như không để cho mình mang người vào thì Cố Cẩm Niên cũng không muốn tham gia thịnh yến này.

Vừa dứt lời, người kia gật đầu định đi thông báo thì quản gia của Dự Vương đã đi đến.

“Cút sang một bên.”

Quản gia đi tới, giận dữ mắng mỏ tên kia một câu. Vừa rồi ông ấy đang tiếp đãi các khách quý khác, bây giờ nhìn thấy Cố Cẩm Niên đến lập tức bỏ các chuyện đang làm dở xuống nhanh đi đến.

Nghe được cuộc đối thoại của hai người, quản gia của Dự Vương không khỏi tức giận.

Người trước mặt này chính là cháu của Trấn Quốc Công, Hầu gia tương lai, thiên kiêu Nho đạo là do Dự Vương cố ý mời Cố Cẩm Niên đến, có mang vài người thì sao?

Đừng nói chỉ mang vài người này, coi như mang theo mười mấy hai mươi người thì còn sợ không có chỗ sao?

“Xin Thế tử điện hạ thứ tội. Tên này không hiểu chuyện đã quấy rầy Thế tử điện hạ rồi.”

Quản gia của Dự Vương lên tiếng, sau đó mang theo Cố Cẩm Niên tiến vào.

Đám người Hứa Đông Mộc âm thầm thở phào, cũng cảm khái mặt mũi Cố Cẩm Niên thật lớn.

Rất nhanh, một đoàn người đi vào trong Tân lâu của Dự Vương.

Lui đến đều là tân khách. Sau khi vào đại điện, vàng son lộng lẫy, có bày ngọc thạch đồ cổ, cũng có vài bức thư họa trân quý khảm nạm treo trên tường.

Bọn người Hứa Đông Mộc nhìn hoa mắt. Trong lòng không khỏi tán thưởng một tiếng xa xỉ.

Cứ vậy, một đường đi theo quản gia thẳng lên tầng thứ bảy.

Thịnh yến lần này, từ tầng thứ ba bắt đầu thiết yến, thân phận càng cao thì vị trí cũng càng tôn quý.

Đến tầng thứ bảy.

Trên yến hội bày từng chiếc bàn ngọc. Phía trên vị trí chủ yến Dự vương vẫn chưa đến.

Cố Cẩm Niên được sắp xếp ở vị trí thứ ba bên trái. Về phần mấy người Hứa Đông Mộc thì ngồi ở phía sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận