Đại Hạ Văn Thánh

Chương 1458 Minh ngộ Thánh đạo, chân lý thiện ác, Cố Cẩm Niên thành Thánh! Đại đạo chung vui! (13)

Nghe vấn đề này của Khổng thánh, Cố Cẩm Niên không khỏi im lặng.

Tất cả những gì hắn vừa chứng kiến, từng có vị Thánh nhân nào trải qua ư?

Điểm này, là thứ hắn thật sự không ngờ tới.

"Ngươi chỉ có một cơ hội để trả lời."

"Nếu như ngươi trả lời chính xác, vậy ngươi đã minh ngộ đạo Thánh nhân."

"Nếu như sai, ngươi sẽ bị cách biệt với thế gian, vĩnh viễn bị nhốt ở đây."

Giọng nói của Khổng thánh vang lên lần thứ hai.

Tạo ra áp lực vô hình cho Cố Cẩm Niên.

Trả lời chính xác, có thể minh ngộ đạo Thánh nhân.

Trả lời sai, bị ngăn cách với thế gian, mãi mãi bị nhốt nơi đây.

Việc này thật sự khiến cho người ta cảm thấy vô cùng áp lực.

Cố Cẩm Niên hít một hơi dài.

Nhắm mắt lại.

Nhớ tới mỗi một màn hắn vừa được chứng kiến.

Mới vừa rồi phải có khoảng tới một trăm câu chuyện.

Tìm ra được những gì mà Thánh nhân đã trải qua.

Việc này thật sự rất khó khăn.

Mà khi Cố Cẩm Niên cố gắng hồi tưởng lại.

Hắn chậm rãi mở đôi con ngươi ra.

Ánh mắt của hắn, có vẻ bình tĩnh một cách khác lạ.

"Hồi Khổng thánh."

"Đệ tử cho rằng."

"Tất cả những gì đệ tử vừa chứng kiến, đều phù hợp với đạo Thánh nhân."

Đây là câu trả lời của Cố Cẩm Niên.

Giọng nói của Khổng thánh lại vang lên, không nói đáp án đúng hay sai.

"Biết thiện biết ác là lương tri."

"Vì thiện bỏ ác là cách vật (truy tìm nguồn gốc)."

"Đây là đạo Thánh nhân.”

Cố Cẩm Niên mở miệng, hắn hiểu rõ được ý nghĩa của câu này, mà trong một khắc ấy, cũng hiểu được tâm học chi đạo.

Tri hành hợp nhất, trí lương tri.

Vương Phu biết rõ là con đường chết, lại vì dân chúng mà bỏ qua tính mạng của mình.

Cháy rừng như mãnh thú cắn nuốt con người, nhưng lại đốt lên chữ thiện trong lòng họ.

Tướng sĩ ở quận Nam Địa lấy thân làm cầu, chống đỡ cái thiện trong lòng mình.

Phu tử ở quận Lũng Tây dùng mạng của mình để bảo vệ học trò, bảo vệ cái thiện trong lòng mình.

Gặp cái chết, mẫu thân không sợ hãi, chỉ sợ ảnh hưởng đến con trai của mình.

Đây là thiện.

Phu tử nghèo kiệt hủ lậu đạt được cơ hội lại vững như bàn thạch, vẫn coi việc dạy dỗ học sinh làm việc chính.

Đây là thiện.

Tất cả.

Đều là thiện.

Có lẽ trên thế gian này cũng có không ít việc ác.

Nhưng ngay giờ khắc này, Cố Cẩm Niên đã hiểu được cái gì là thiện, cái gì là ác.

"Suốt mấy tháng ròng, ta hành tẩu khắp núi sông, ta gặp được thứ gọi là ác trong cuộc sống."

"Một khắc kia, ta rất tò mò, giữa thiên địa này có nhiều ác như vậy, ta nên giải quyết chúng thế nào?"

"Cho dù ta có trở lại thời kỳ mạnh nhất thì chỉ bằng lực lượng của một mình ta cũng không giải quyết được hết cái ác trong cuộc sống này."

"Nhưng giờ đây ta đã hiểu được."

"Ác, không thể được công nhận."

"Thiện, lại có thể cảm hóa người đời."

"Cái thiện của Vương Phu, khiến lòng những dân chúng được cứu tồn tại thiện niệm, tuy rằng thân ông ấy ngã, nhưng cái thiện của ông ấy vẫn còn."

"Cái thiện của các tướng sĩ quận Nam Địa, từng đôi bàn tay kia không chỉ tạo thành cây cầu, mà còn là cây cầu thiện trong lòng mỗi người."

"Người mà phu tử quận Lũng Tây bảo vệ không phải là học sinh của ông ấy, mà là thiện niệm trong lòng ông."

"Cái thiện của một người giống như ánh hào quang vậy, cảm hóa được mỗi một cá nhân."

"Còn ác niệm, sẽ chỉ làm cho người ta chán ghét."

"Cho nên, người đọc sách phải truyền bá thiện niệm."

"Dựng lên thiện niệm cho thiên địa này."

Âm thanh của Cố Cẩm Niên vang lên, hắn nói hết đạo mà mình hiểu được ra, báo cho Khổng Thánh.

Khi từng câu từng chữ của hắn rơi xuống.

Từng bóng hình xuất hiện trước mặt hắn.

Tướng sĩ của Sơn Tự doanh, tướng sĩ quận Nam Địa, tướng sĩ quận Lũng Tây, phu tử, phụ nhân, công chúa, quan lại, Hoàng Đế, đủ loại kiểu người xuất hiện.

Ngay một khắc này.

Trên người bọn họ tràn ngập ánh hào quang, xé rách hắc ám.

"Cố Cẩm Niên."

"Ngươi đã đại triệt đại ngộ."

"Câu hỏi trong lòng của ngươi đã có đáp án."

"Lần rèn luyện này đến từ chính nội tâm của ngươi."

"Ngươi minh ngộ thiện ác, hiểu được đạo Thánh nhân."

"Thiên địa tấu nhạc vì ngươi."

"Nhật nguyệt cho ngươi minh quang."

"Các bậc thánh hiền từ cổ chí kim đồng hành cùng ngươi."

Ngay lúc này.

Âm thanh của Khổng thánh vang lên, mang theo ý cười.

Ngay sau đó.

Ánh sáng chói lòa xua đuổi hắc ám.

Phía đông hoang vu.

Biên cảnh Đại Hạ.

Giữa sông núi.

Ầm!

Chùm sáng chói lòa mà khủng bố phá tan ra từ trong cơ thể Cố Cẩm Niên.

Hào quang này.

Đâm thủng hắc ám vạn cổ.

Tại một khắc này, thiên địa chấn động.

Ầm ầm ầm!

Ầm ầm ầm!

Tại một khắc này, nhật nguyệt điên cuồng run rẩy.

Từng chùm từng chùm ánh sáng khủng bố chiếu rọi quanh thần Cố Cẩm Niên.

Ngay sau đó, trăng tròn nhô lên cao.

Giữa vũ trụ.

Chúng sao sáng bùng nổ hàng tỉ thần quang, vượt qua thời gian và không gian tập hợp ở trong dãy núi.

Hơi thở khủng bố vô cùng xuất phát từ sơn mạch, càn quét cả Thần Châu đại lục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận