Đại Hạ Văn Thánh

Chương 535 Năm nào ta là Thanh Đế sẽ khiến hoa cúc cùng hoa đào nở rộ cùng nhau.(4)

MN ĐẨY KIM PHIẾU ỦNG HỘ NHÓM MÌNH, MÌNH RẤT CẢM ƠN, NHƯNG MONG MN ĐỪNG ĐẨY VÀO NHỮNG NGÀY CUỐI THÁNG Ạ, NÓ K CÓ TÍ TÁC DỤNG GÌ HẾT MÀ CÒN PHÍ SỐ KIM PHIẾU ĐÓ NỮA Ạ, MN CÓ YÊU THÍCH BỘ TRUYỆN MUỐN ỦNG HỘ THÌ HÃY ĐỂ KIM PHIẾU ĐẨY VÀO M1 _20 HÀNG THÁNG Ạ. MÌNH CÁM ƠN MN.

Đây là Thiên cổ thi từ.

Tài hoa kinh khủng tràn vào cơ thể của Cố Cẩm Niên. Bên trong Văn phủ lại xuất hiện thêm một ngôi sao.

Thi từ làm xong.

Cố Cẩm Niên đi vào bên trong xe chở tù. Hắn ngồi xếp bằng xuống cũng không nói lời nào.

Bài thơ này viết ra chí hướng trong lòng của hắn, cũng viết ra tất cả những gì hắn muốn biểu đạt.

Dân chúng như hoa cúc, sinh ra từ lạnh lẽo.

Nếu ta là đế sẽ cho nở cùng hoa đào.

Đây chính là tất cả những gì Cố Cẩm Niên muốn nói. Ngàn lời muốn nói đều ở trong bài thơ này.

“Về Kinh.”

Rất nhanh giọng nói của người ở Hình bộ vang lên.

Xe chở tù xuất phát.

Dân chúng xung quanh nhìn cảnh tượng này cũng thi nhau quỳ xuống dập đầu.

Cố Cẩm Niên vì dân giải oan, cuối cùng biến thành tù nhân. Điều này làm sao không khiến dân chúng áy náy chứ? Sao lại không so được với cái quỳ bái này?

Hôm qua, phủ Bạch Lộ tràn đầy tiếng khóc.

Là bởi vì bi kịch nhân gian mà khóc.

Hôm nay, phủ Bạch Lộ lại tràn đầy tiếng khóc.

Nhưng là khóc vì Cố Cẩm Niên.

Dân chúng tự phát tiễn đưa.

Hai bên đường phố đứng đầy người.

Bọn họ đưa mắt nhìn Cố Cẩm Niên rời đi.

Đồng thời trong lòng của bọn họ cũng hiểu rõ, lần này Cố Cẩm Niên trở về chỉ sợ lành ít dữ nhiều.

Xe chở tù đi chầm chậm.

Cách đó không xa, Dao Trì tiên tử, Vân Nhu tiên tử, Tô Hoài Ngọc còn có Vương Phú Quý đều đang đứng ở cửa thành chờ đợi Cố Cẩm Niên.

Bọn họ theo Cố Cẩm Niên cùng nhau về Kinh. Chỉ là bọn người Vương Phú Quý còn cần tịnh dưỡng một thời gian nên cần đến Kinh đô sớm hơn một chút.

Hiện tại chỉ đưa Cố Cẩm Niên đi một đoạn đường.

Ngũ thúc, Lục thúc của Cố Cẩm Niên cũng đang chờ ở cửa thành.

Đợi xe chở từ đến cửa thành.

Bóng dáng Lục thúc đã đi đến.

“Cẩm Niên, ta cùng Ngũ thúc ngươi đợi ở chỗ này. Sau khi về Kinh không cần lo lắng gì, lão gia tử sẽ xử lý tốt tất cả.”

Cố Ninh Nhai chỉ nói một câu để Cố Cẩm Niên an tâm.

“Cẩm Niên, đã không làm cho Cố gia chúng ta mất mặt.”

“An tâm trở về. Chuyện ở đây, Ngũ thúc sẽ xử lý thỏa đáng.”

Cố Lãnh đưa tai vào trong xe tù, vỗ bả vai Cố Cẩm Niên nói cho hắn yên tâm.

“Được.”

Trong xe tù, Cố Cẩm Niên nhìn hai người gật đầu, lại liếc nhìn bọn người Dao TRì tiên tử mỉm cười.

Mấy người cũng nở nụ cười đáp lại Cố Cẩm Niên.

Đúng vào lúc này.

Cách đó không xa, một vài bách tính tụ tập mà đến. Cầm đầu là một bà lão, một tay chống quải trượng, tay kia cầm một bộ quần áo đi đến trước xe tù của Cố Cẩm Niên nói.

“Thế tử điện hạ.”

“Bộ quần áo này là chúng ta dùng những mảnh quần áo của bọn trẻ may ra cho ngài.”

“Ân huệ hôm nay chúng ta không thể báo đáp. Đời sau nguyện làm trâu làm ngựa cũng phải báo đáp ân huệ của Thế tử.”

Bà lão nói đến đây đã được người đỡ lấy quỳ xuống. Rất nhiều dân chúng đều quỳ gối trước xe tù.

Chủ sự cầm đầu Hình bộ thấy cảnh này lập tức xuống ngựa tranh thủ thời gian đỡ những người dân này đứng lên. Sau đó nhận lấy bộ quần áo chắp vá này trong ánh mắt tràn đầy rung động cùng kính nể.

Đem quần áo của bọn trẻ khi còn sống từng mặc qua cắt lấy một góc rồi may thành một bộ quần áo mới.

Mặc dù bộ quần áo này cực kỳ bình thường nhưng ý nghĩa quá lớn.

Trong xe tù.

Cố Cẩm Niên đứng dậy hướng phía mọi người cúi đầu.

Mà bộ quần áo cũng được Cố Cẩm Niên nhận lấy.

Một bộ quần áo đơn giản nhưng nặng nề như núi. Hơn sáu ngàn mảnh vụn may thành một bộ quần áo có ngụ ý quá lớn.

Như thế.

Xe chở tù tiếp tục tiến lên.

Chậm rãi rời khỏi nội thành.

Sau đó một đường phi nước đại trở về Kinh đô.

Tốc độ của xe tù không quá nhanh, chủ yếu là lo lắng Cố Cẩm Niên ở trong xe bị khó chịu.

Mọi người không dám tăng tốc.

Mà dọc đường đi lúc có người nhìn thấy xe tù của Hình bộ đều vô thức tránh đi nhưng sau khi nghe nói người trong xe là ai thì đều nổi lên lòng tôn kính.

Thậm chí lúc đi ngang qua một số phủ thành, dân chúng nghe tiếng động lần lượt kéo đến.

Có một số dân chúng còn làm đồ ăn ngon, cơm ngon cố ý mang đến cho Cố Cẩm Niên.

Thậm chí quan viên các nơi cũng tự mình đưa mắt nhìn Cố Cẩm Niên.

Còn có một số người trong giang hồ sau khi nghe chuyện này đã chủ động xuất hiện bảo hộ cho Cố Cẩm Niên.

Chuyện ở phủ Bạch Lộ.

Mấy ngày nay đã truyền khắp vương triều Đại Hạ. Thậm chí còn truyền đến nước Hung Nô, vương triều Phù La, vương triều Đại Kim.

Mặc dù các nước cố ý muốn che giấu những tin tức này nhưng không che giấu nổi miệng của dân chúng.

Cho dù là dân chúng nước khác sau khi nghe về hành động của Cố Cẩm Niên cũng không nhịn nổi mà rơi lệ. Tán thưởng Cố Cẩm Niên một tiếng Thanh thiên.

Bỏ qua thân phận quốc gia mà nói, chuyện Cố Cẩm Niên làm sao không khiến cho người ta cảm khái được?

Nhưng rung động nhất vấn là vương triều Đại Hạ.

Toàn bộ vương triều Đại Hạ đều biết chuyện này. Đám quan lại kính nể Cố Cẩm Niên vì dân chi tâm cũng thống hận phủ Bạch Lộ giấu giếm.

Một số người đọc sách càng làm thơ tán dương Cố Cẩm Niên. Không ít người đọc sách thế hệ trước hoặc một số danh lưu chi sĩ cũng thi nhau đánh giá chuyện này, tán dương hành động của Cố Cẩm Niên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận