Đại Hạ Văn Thánh

831 Chuyện thôn phế tích, Cố Cẩm Niên giận dữ điều khiển đại quân san bằng Ninh Vương phủ!(3)

Đây là điều không thể.

Không có bất kỳ logic nào.

Cho nên hắn càng thêm có khuynh hướng cho rằng những người dân này đều đã ẩn nấp rồi, trốn rồi.

Có lẽ là lo lắng sợ hãi hoặc là có nguyên nhân khác. Thậm chí Cố Cẩm Niên còn phòng đoán những người dân này có phải đã dời đi hay không.

Chỉ là khả năng này lại càng khó xảy ra.

Không có bạc thì làm sao bọn họ có thể rời đi chứ?

Người dân ở chỗ như thế này nếu không phải là người nghèo khó?

Có bạc để dời đi thì đã sớm dời đi.

Một canh giờ sau.

Bọn người Từ Tiến trở về. Sắc mặt bọn họ nặng nề đi đến trước mặt Cố Cẩm Niên.

“Hầu gia.”

“Đã lục soát xong toàn bộ mấy chục dặm quanh đây, không tìm được một người dân nào.”

“Mà thôn bên cạnh cũng không có một ai, ngay cả gà vịt cũng không có một con.”

“Thuộc hạ đã cố ý đi dịch trạm Long Trung, nghe nói mấy ngày nay đều không thấy người dân ở đây.”

“Xin Hầu gia định đoạt.”

Giọng nói cùng sắc mặt Từ Tiến có chút khó coi, đại khái đã đoán được cái gì.

“Liên tục mấy ngày đều không nhìn thấy người sao?”

Cố Cẩm Niên từ trên ngọc liễn đi xuống. Hắn đi qua đi lại mấy bước, ánh mắt lộ vẻ trầm tư.

Nhưng vào lúc này, giọng nói của Khổng Hiên không khỏi vang lên.

“Cẩm Niên huynh.”

“Dùng thiên đạo thần thông.”

“Hồi ngược dòng quá khứ.”

Khổng Hiên lên tiếng nhắc nhở Cố Cẩm Niên chuyện này.

“Hồi ngược dòng quá khứ sao?”

Cố Cẩm Niên hơi nghi hoặc một chút, không rõ ý tứ của Khổng Hiên là gì.

“Huynh trưởng, đạo ấn ký Thiên mệnh mà ngu đệ cho người có chứa thiên đạo thần thông tên là Hồi ngược dòng quá khứ, có thể hồi tưởng thời gian, thấy được các chuyện đã xảy ra.”

“Nhưng mà cần đánh đổi khá nhiều.”

Khổng Hiên lên tiếng thông báo nguyên nhân.

Nghe nói như thế, Cố Cẩm Niên bừng tỉnh đại ngộ, hiểu rõ ý tứ của đối phương.

Lập tức.

Cố Cẩm Niên bình tĩnh lại tâm thần, cảm ứng được đạo ấn ký Thiên mệnh Khổng Hiên.

Sau khi ấn ký Thiên mệnh phản ứng.

Trong chốc lát, từng sợi Huyền Hoàng từ trên thân tràn ngập, khuếch tán mà ra.

Nhìn như rất chậm nhưng chỉ trong chớp mắt đã bao phủ toàn bộ thôn trang.

Giờ khắc này, sắc trời nháy mắt đã u ám một mảnh.

Cố Cẩm Niên hao phí khí vận để quay lại ngày hôm qua.

Toàn bộ thôn trang vô cùng an tĩnh, không hề có bóng người nào.

Cho nên Cố Cẩm Niên tăng lượng lớn khí vận quay lại ngày thứ hai.

Vẫn vô cùng an tĩnh như cũ.

Cho đến ngày thứ ba.

Rốt cục tiếng nói của dân chúng cũng xuất hiện.

Là đêm.

Toàn bộ thôn phế tích vô cùng yên tĩnh.

Từng nhà cũng đã tắt đèn lộ ra vẻ yên tĩnh vô cùng.

Nhưng vào lúc này.

Một trận âm thanh vang lên, là tiếng vó ngựa.

Mọi người đưa mắt nhìn lại.

Rất nhanh một chi thiết kỵ Hắc Thủy xuất hiện, ở giữa thiết kỵ có một bóng người xuất hiện.

Là bóng dáng của Lý Lãnh Thu.

Dựa theo thân hình Lý Lãnh Thu xuất hiện, Cố Cẩm Niên lập tức biết được việc lớn không tốt.

Quả nhiên.

Không như Cố Cẩm Niên sở liệu nhưng sau khi Lý Lãnh Thu tiến vào bên trong cũng không bao lâu tiếng kêu la hoảng sợ vang lên.

Đứng ở bên ngoài tửu lâu, Cố Cẩm Niên nhìn rất rõ ràng tình cảnh bên trong.

Một bé gái chưa đến mười tuổi bị một chiếc đũa đâm thủng mi tâm.

Chủ quán chưởng quỹ bị bêu đầu trực tiếp.

Đầu bếp cũng bị loạn đao chém chết.

Thậm chí bên trong quán rượu thê tử chưởng quỹ bị đánh thức cũng bị vồ xuống chém chết tại chỗ.

Mà không chỉ cả nhà chưởng quỹ tửu lâu.

Theo thiết kỵ Hắc Thủy xuất động, toàn bộ người dân thôn phế tích bị cưỡng chế bắt đến bên ngoài cửa thôn.

Lý Lãnh Thu cầm đao đi đến, như điên dại chém chết hơn 400 người tại chỗ.

Không hề để ý đến dân chúng kêu khóc cầu xin tha thứ.

Cũng mặc kệ là già hay trẻ.

Cảnh tượng này vô cùng máu tanh.

Cho dù là Cố Cẩm Niên cũng không đành lòng nhìn thẳng.

Bọn người Tứ Tiến càng nắm chặt nắm đấm, hận đến nghiến răng.

“Quả nhiên là súc sinh.”

“Súc sinh.”

Toàn thân Khổng Hiên phát run. Hắn ta thân là hậu nhân của Khổng gia cũng chưa từng xem qua cảnh máu tanh đến vậy. Cho dù là gặp phải không ít khó khăn của dân gian, cũng đã gặp qua một vài thói đời nóng lạnh.

Nhưng tình huống trước mắt chính là ngang ngược, một kẻ điên, một tên ma đầu.

Đến cuối cùng có người lên tiếng, thông báo cho Lý Lãnh Thu một số chuyện.

Rất nhanh Lý Lãnh Thu biến sắc, sau đó cưỡi lên chiến mã nhanh chóng rời đi. Trước khi đi càng không quên hạ lệnh, đem người ở thôn bên cạnh cũng giải quyết toàn bộ.

Cảnh tượng đến đây.

Hoàn toàn biến mất.

Ánh sáng thu lại trở về trong cơ thể Cố Cẩm Niên.

Tiêu hao không ít khí vận.

Quay lại ba ngày giống như nửa lần triệu hoán đá lửa thiên ngoại đó.

Nhưng lại khiến cho Cố Cẩm Niên nhìn thấy được sự thật.

“Ninh Vương!”

“Con mẹ ngươi.”

“Lý Lãnh Thu.”

“Ta phải giết cả nhà ngươi!”

Sau khi cảnh tượng biến mất, Cố Cẩm Niên dường như không nhịn được gầm thét.

Hắn biết những quyền quý này không coi tính mệnh của dân chúng ra gì.

Hắn cũng biết những kẻ quyền quý này cao cao tại thượng.

Nhưng hắn thật sự không ngờ tên Lý Lãnh Thu này lại làm ra chuyện táng tận lương tâm như thế.

Đệ đệ của hắn ta cưỡng bức nữ tử, giết người không chớp mắt, xem mạng người như cỏ rác.

Mấy cái này cũng coi như xong.

Không ngờ là Lý Lãnh Thu so với đệ đệ hắn ta còn hung ác hơn gấp trăm lần.

Trực tiếp giết sạch cả thôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận