Đại Hạ Văn Thánh

1654 Khiêu chiến Long vương, bắt buộc bồi thường, tiến vào Trung Châu, tru sát Thần tộc, hung danh thiên hạ!(8)

Ầm.

Ầm.

Ầm.

Hư ảnh Thần Ma từ trên cao vạn trượng lao xuống, vung quyền đánh vào pháp trận tạo nên âm thanh khủng bố, tiếng vang vọng khắp đại lục Thần Châu.

Mỗi một quyền đánh vào pháp trận, cũng giống như thiên lôi va vào đại địa, khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng và sợ hãi.

"Cố Cẩm Niên, chỉ vì phá trận mà ngươi thiêu đốt quốc vận sao?

"Nhất định phải thế ư?

Có một vị cường giả Thần tộc mở miệng, một bên rót thêm pháp lực để duy trì trận pháp, một bên chất vấn Cố Cẩm Niên.

Nhưng mà, Cố Cẩm Niên không quan tâm đến lời của lão ta, tiếp tục thi triển Thần Ma trận, oanh kích Tiên linh trận của Thần tộc.

Phanh.

Phanh.

Phanh.

Ba hư ảnh Tiên Linh bị đập cho vỡ nát, hóa thành tinh khí trôi dạt vào hư không.

"Người đứng đầu Trung Châu kia, Cố Cẩm Niên lợi dụng quốc vận của Trung Châu để tấn công chúng ta, sao hắn không dùng quốc vận của Đại Hạ?

"Rõ ràng là hắn đang muốn mượn cớ để làm suy yếu vương triều Trung Châu của ngươi, chẳng nhẽ ngươi không nhận ra sao?

"Chúng ta có thể hợp tác, ngươi thu hồi quốc vận, Thần tộc đồng ý trao đổi thật nhiều thứ tốt cho vương triều Trung Châu.”

Có lão cường giả Thần tộc lên tiếng, muốn châm ngòi ly gián Cố Cẩm Niên và Trung Châu Đại Đế.

"Trẫm vui lòng."

“Cẩm Niên à, ngươi muốn dùng thế nào thì dùng, hao tổn quốc vận cũng được, trẫm chỉ có một yêu cầu."

“Toàn diệt.”

Trung Châu Đại Đế mở miệng, ông ấy tuyệt đối tín nhiệm Cố Cẩm Niên. Yêu cầu duy nhất chính là Cố Cẩm Niên giết sạch đám Thần tộc này. Ngoại trừ điều đó, không có bất kì yêu cầu nào khác.

"Đại Đế yên tâm.”

Cố Cẩm Niên chắc nịch đáp lời.

Sau đó, hắn tấn công càng lúc càng dữ dội hơn.

Tất cả ánh nhìn của thế nhân đều hướng về Vọng Nguyệt sơn, Cố Cẩm Niên chân trước Đồ Long, chân sau lại muốn Tru Thần sao?

Một lèo chọc vào hai ổ kiến lửa?

Mà cái sau không giống cái trước, trước đó gây sự với Hải tộc cũng chỉ là đấu khẩu qua lại, động cái chân huơ cái tay.

Nhưng nhìn thái độ của Cố Cẩm Niên đối với Thần tộc, xem ra hẳn là muốn một sống hai chết, một trận đến cùng rồi.

Phanh

Phanh

Phanh

Tiếp tục có ba hư ảnh Tiên linh bị đập nát.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, trận pháp ở núi Thần chắc chắn sẽ bị phá hủy. Đến lúc đó, những Thần tộc trốn trong đó không kẻ nào thoát được.

"Cố Cẩm Niên"

“Thần tộc chúng ta có thể bồi thường thỏa đáng cho ngươi."

“Có thể bình tĩnh đàm phán thương lượng.”

Đến giờ khắc này, Đại thống lĩnh đã có chút hốt hoảng, ông ta không muốn chết trong tay Cố Cẩm Niên, đó là một loại sỉ nhục.

Ông ta muốn sống.

Muốn chứng kiến Đại thế huy hoàng

"Nằm mơ.“”

Cố Cẩm Niên không muốn nói nhảm nhiều lời.

Hắn tăng cường pháp lực, đã đạt đến mức độ Thánh Vương rồi, có thể lấy tư thái bễ nghễ của kẻ về trên nghiền áp Thần tộc dưới chân.

Phanh phanh phanh

Phanh phanh phanh

Sáu hư ảnh Tiên linh cuối cùng bị phá hủy

Mười hai Thần Ma vẫn sừng sững ở đó như tuyên cáo chiến thắng của Cố Cẩm Niên.

"Giết.”

Cố Cẩm Niên không nói nhiều, một tiếng thét dài, điều khiển mười hai Thần Ma điên cuồng tấn công phòng tuyến lỏng lẻo cuối cùng của Tiên linh trận.

Ầm ầm ầm.

Tổng tiến công phá trận, mười hai Thần Ma đồng loạt giáng đòn xuống pháp trận, từng cái từng thân thể Thần tộc bị nghiền áp biến thành tro bụi.

Nguyên thần thì bị Cố Cẩm Niên thu lại.

"Mau trốn.”

Đại thống lĩnh nổi giận gầm lên một tiếng, nói xong ông ta nhanh chóng hóa thành thần quang, biến mất không thấy đâu. Những cường giả Thần tộc khác cũng nhanh chóng chạy trốn.

"Lúc này mới chạy trốn?

"Có chậm hay không?

Cố Cẩm Niên không đuổi theo.

Bởi vì hắn đã sớm bố trí thiên la địa võng.

Đúng như dự đoán, mấy tên cường giả Thần tộc còn dưa chạy được ngàn dặm, bọn họ phát hiện trận pháp đã ngặn chặn mọi đường lui.

Giờ khắc này, bọn họ đã cùng đường mạt lộ.

Răng rắc

Cố Cẩm Niên chỉ nhoáng một bước đã xuất hiện trước mặt tên Thống lĩnh Thần tộc.

"Thánh nhân."

“Thần tộc không cố ý xâm phạm. Hơn nữa, Thần tộc không giống Hải tộc, không phải là tộc mà ngươi có thể tùy ý trêu chọc.”

"Có một số việc, không nhất thiết phải tính rõ ràng."

“Ngươi và Thần tộc vốn không có đại hận thâm thù gì."

“Tộc ta có Thần Vương danh tiếng vang dội cổ kim. Người vẫn còn đang tại thế. Nếu ngươi đắc tội với Thần tộc để Thần Vương ra tay, dù là trên trời dưới đất, ngươi cũng không thể trốn thoát.”

Đến giờ khắc này, tên Thống lĩnh Thần tộc đã hoảng loạn lắm rồi, tất cả mọi thứ đều nói hết ra.

Lời cần nói đã nói rồi.

Lời không cần nói cũng đã nói hết rồi.

Nhưng nếu không nói, ông ta sẽ xong đời.

Răng rắc

Cố Cẩm Niên không do dự, một bước lao tới đạp trên người ông ta.

Xương cốt toàn thân của tên Thống lĩnh vỡ vụn, gào lên đau đớn thê lương.

"Cố Cẩm Niên, ngươi thật sự không sợ chết sao?

"Ngươi sẽ phải trả giá đắt.”

Ông ta kêu lên một tiếng tê tâm phế liệt, đau đớn không chịu nổi.

Oanh

Lại một đạp.

Cố Cẩm Niên đạp nát cơ thể của tên Thần tộc kia, để ông ta chết đi trong sự đau khổ.

"Cố mỗ đã từng nói."

“Sau khi ta đi, nếu kẻ nào dám đụng vào người trong thiên hạ, cho dù ngươi là Hải tộc hay là Thần tộc, tất cả đều phải chết.”

Giọng nói của Cố Cẩm Niên vang lên.

Nói xong lời này, mười đạo sương máu lập tức nổ tung. Hơn ba mươi bị tướng sĩ Thần tộc trấn thủ núi Vọng Nguyệt đều bị giết chết, cơ thể tan thành cát bụi, vùi thân nơi này.

Hành vi của Cố Cấm Niên xem như đã gây thù chuốc oán với Thần tộc rồi.

Không chỉ vậy, đây hẳn là kết đại thù.

Ầm.

Một khắc sau, Cố Cẩm Niên vung tay, đập nát toàn bộ cấm chế của núi Vọng Nguyệt.

"Nếu dám xâm lấn Trung Châu lần nữa, toàn bộ tru diệt.”

Hắn rất bá khí.

Vừa ra tay đã diệt hết Thần tộc ở núi Vọng Nguyệt, từ đây hung danh vang dội thiên hạ.

Chỉ là, hắn còn chưa chịu dừng tay. Hắn nhắm mắt lại, vươn tay cảm nhận, từng sợi khí tức của cường giả Thần tộc từ từ xuất hiện.

Chỉ nháy mắt, mọi người đã hiểu Cố Cẩm Niên đang muốn làm gì.

Hắn muốn đuổi tận giết tuyệt, dùng khí tức của Thần tộc để tìm ra nơi ẩn nấp của bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận