Đại Hạ Văn Thánh

848 Sát sinh vì cứu sinh, Thiên Ma lão nhân xuất hiện, trảm La Trạch, diệt Phật môn!(6)

Nhưng.

Ngay khoảnh khắc này.

Một con Ma Cầm (con chim) màu đen xuất hiện giữa không trung, trực tiếp nuốt gọn luôn Phật quyền này.

Áp lực kinh khủng cũng biến mất không còn sót lại chút gì.

Lúc này, cao tăng La Trạch lộ vẻ kinh ngạc, đây là một kích toàn lực của ông ta, theo lý thuyết, trong thiên hạ này không có người nào có thể ngăn cản.

Ngay cả gia gia của Cố Cẩm Niên cũng không thể trực tiếp đỡ được.

Đây là có chuyện gì?

Cao tăng La Trạch nhíu mày, ánh mắt lưu chuyển Phật quang, trực tiếp nhìn sang.

Ngay lập tức, trên mặt cao tăng La Trạch không khỏi lộ vẻ kinh ngạc.

"Thiên Ma lão nhân?"

Trên mặt cao tăng La Trạch hiện lên vẻ không thể tin, dáng vẻ trông như gặp quỷ.

Chỉ thấy.

Trước Ngọc Liễn Tiên Vương, có một ông lão mặc áo bào đen lặng lẽ đứng đó.

Khuôn mặt lão giả già nua, thân hình gầy còm, khiến người ta có cảm giác một chân đã bước vào quan tài, nhưng một ông lão trông như sắp chết, lại đỡ được một kích của La Trạch.

Yên lặng.

Ngay lúc này chùa A Tháp vô cùng yên tĩnh.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía lão giả, ánh sáng dần tan đi, trong mắt mọi người đầy hiếu kì, không biết đây là ai.

Bầu không khí vô cùng yên tĩnh.

Mà Thiên Ma lão nhân, không thèm để ý đến La Trạch, chỉ quay người nhìn Cố Cẩm Niên, khuôn mặt đang âm trầm chỉ nháy mắt đã ôn hòa hơn rất nhiều.

"Đồ nhi ngoan của ta, ngươi rốt cục cũng cam lòng dùng ngọc bội rồi. "

Thiên Ma lão nhân tươi cười, nhìn về phía Cố Cẩm Niên cười nói như thế.

"Vãn bối Cố Cẩm Niên, bái kiến tiền bối."

Đối với vị cường giả ma đạo này, trong lòng Cố Cẩm Niên cũng biết rõ, không thể trêu chọc.

Dù sao người trong ma đạo chắc chắn là không bình thường, người bình thường ai lại trở thành tu sĩ ma đạo?

"Gọi tiền bối cái gì? Gọi sư phụ!"

Thiên Ma lão nhân rõ ràng không hài lòng với xưng hô này lắm.

Cố Cẩm Niên hơi nín lặng.

Trước mặt mọi người gọi đối phương là sư phụ, chẳng phải chứng tỏ mình có quan hệ với Ma Môn ư?

Hắn gọi đối phương đến, đơn giản là vì Thiên Ma lão nhân cho hắn ba cái ngọc bội, dùng phải bái sư, mà không dùng cũng phải bái sư, vậy chẳng bằng dứt khoát dùng một lần.

"Ai dô, người đọc sách các ngươi, chính là thích giữ thể diện."

"Sư phụ biết mà, thế này đi, sư phụ cũng không bắt buộc ngươi, nước chảy thành sông là được."

Thiên Ma lão nhân không xoắn xuýt quá mức, ông nói một câu như thế sau đó hỏi tiếp.

"Cẩm Niên đồ nhi à, ngươi gọi vi sư tới làm gì?"

"Gặp phiền toái gì à?"

Thiên Ma lão nhân nhìn qua Cố Cẩm Niên hỏi vậy.

"Bẩm tiền bối, vãn bối quả thật gặp phải phiền phức, cao tăng La Trạch, người của Mật tông Thượng Hành Phật môn, bao che cho tội phạm, đồ nhi đến đây đòi người, chẳng những không đòi được người, ngược lại còn suýt bị đối phương đánh chết, mong tiền bối có thể lo liệu công đạo cho vãn bối."

Cố Cẩm Niên cũng không dài dòng, trực tiếp báo lại mọi chuyện cho Thiên Ma lão nhân.

Hắn nói xong, Thiên Ma lão nhân gật đầu.

"Chuyện vi sư thích làm nhất chính là chủ trì công đạo."

"Chuyện này, vi sư giúp ngươi."

Lão nhân gật đầu, ngay sau đó đánh mắt nhìn về phái La Trạch trên không trung, thần sắc bình tĩnh, cũng không thấy nổi giận ngay.

"La Trạch."

"Lời của đồ nhi lão phu nói là thật hay giả?"

Lão nhân hỏi thẳng.

Khiến mọi người quả thật xem mà không hiểu gì, theo lý thuyết, tu sĩ Ma Môn sẽ thích nói đạo lý như vậy sao? Không phải gặp mặt liền giết sao?

"Thiên Ma tiền bối, việc này là Cố Cẩm Niên không đúng, hắn tới đây đòi ta giao Lý Lãnh Thu ra, nhưng trong chùa của lão nạp đã không còn Lý Lãnh Thu, làm sao giao cho hắn? Lão nạp nói lời hay khuyên bảo hết nước, Cố Cẩm Niên không chịu buông tha, bây giờ lão nạp không còn cách nào nên mới ra tay."

"Nhưng lão nạp cũng không có ý định giết hắn, đệ tử Phật môn, không thể sát sinh, đây là giới luật, mong Thiên Ma tiền bối có thể sáng suốt."

La Trạch nói vậy, ông ta quả thật có chỗ cố kỵ lão nhân này.

Vị này rất có thể đã đột phá đến đệ thất cảnh, cho dù không đột phá đến đệ thất cảnh, cũng không xê nhích gì nhiều.

Nói trắng ra, ông ta đánh không lại.

Cho nên phải khách khí một chút.

"Không còn?"

Thiên Ma lão nhân khẽ nhíu mày, nhưng Khổng Hiên chen vào nói ngay.

"Tiền bối đừng tin ông ta, Lý Lãnh Thu đang ở ngay trong chùa, chẳng qua hắn ta đã quy y, đổi tên gọi là Tri Hối, cái này cũng gọi là ‘không còn’ ư?"

Khổng Hiên vội vàng giải thích, sợ Thiên Ma lão nhân hiểu lầm.

Nghe nói như thế, Thiên Ma lão nhân nhìn người sau.

Mà La Trạch lại lộ ra vẻ mặt thương xót chúng sinh nói tiếp.

"A Di Đà Phật, thí chủ nói sai rồi, người đã xuất gia, như đổi một cuộc đời mới, Lý Lãnh Thu thật sự đã chết."

"Vì sao không thể cho hắn một cơ hội hối cải để làm lại con người mới?"

Giọng điệu của La Trạch vẫn thương xót thiên hạ như vậy.

Lúc này Thiên Ma lão nhân cũng coi như tỏ tường mọi chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận