Đại Hạ Văn Thánh

Chương 1473 Thứ gì đây? Mẹ nó trẫm rèn sắt mấy tháng? Điệt nhi Cố Cẩm Niên của ta đã thành Thánh rồi sao?(5)

"Ta đã đạt được một nửa thượng cổ chân huyết, bây giờ ta tuy là tu sĩ đệ lục cảnh, có thể chỉ cần vận chuyển chân huyết thượng cổ có thể phát huy ra uy lực của đệ thất cảnh."



"Đợi đến sau khi Nhân tộc thượng cổ giáng lâm, ta có thể trực tiếp lột xác thành Nhân tộc thượng cổ, đến lúc đó trực tiếp bước vào đệ thất cảnh."



"Không chỉ là ta, tất cả thiên kiêu phủ Đại Đạo đều có thể mượn nhờ chân huyết thượng cổ cải biến đến hoàn mỹ."



"Lúc đó sẽ vô địch tại thế, mặc dù vẫn kém người một bậc như cũ nhưng như vậy thì tính sao? Chí ít chúng ta vẫn đứng ở trên đỉnh phong."



"Huy hoàng thịnh thế, vẫn là chúng ta."



Ông ta lên tiếng, cuồng nhiệt trong ánh mắt không che giấu được.



Nghe nói như thế, đối phương không còn lên tiếng, trong ánh mắt chỉ có kinh ngạc.



Như thế.



Trong nháy mắt.



Ba ngày trôi qua.



Vẫn là núi Phổ Nguyên.



Thái Huyền Tiên tông có thể nói là thu hoạch lớn, cả ngọn núi Phổ Nguyên bị bọn họ thu hết sạch sẽ.



Một chút xíu bảo vật cũng không lưu lại.



Nhưng mà Thái Huyền Tiên tông quá tham, cho dù là sau khi thu hết sạch sẽ bọn họ vẫn không rời đi, dự định một lần nữa lại kiểm tra mấy lần, nhìn xem có bỏ sót vật nào hay không.



Nhưng vào lúc này.



Từng sợi sương trắng từ ngọn núi xuất hiện, sau đó hình thành vòng xoáy, ở bên trong đỉnh núi, thể nội của tiên hạc bị chấn nát đã sớm tụ nhập.



"Đi!"



Nhìn thấy tình huống này, Thượng Thanh chân nhân dường như không có nửa điểm do dự, trực tiếp mang theo chúng đệ tử rời đi.



Rất nhanh.



Bên trên núi Phổ Nguyên, lại lần nữa sinh ra sương trắng, so với trước đó còn muốn nồng hậu rất nhiều.



Mà Bạch Hạc chết đi từ lâu, theo sương trắng tụ tập, cuối cùng lại lần nữa phục sinh.



"Kíu!"



Âm thanh bén nhọn vang lên, truyền khắp ngàn dặm, thanh âm này chói tai vô cùng, một cỗ khí tức kinh khủng sinh ra.



Bên dưới của núi Phổ Nguyên.



Thần sắc Thượng Thanh chân nhân biến đổi, ông ta cấp tốc tế ra Huyền Hoàng bảo tháp, bảo hộ lấy đệ tử tông môn.



Huyền Hoàng bảo tháp treo ở bầu trời, vạn đạo kim quang bao phủ nơi đây, chống đỡ khí tức đáng sợ này.



"Vì sao còn có thể phục sinh?"



"Không phải đã giết sao?"

"Yêu thú này chẳng lẽ bất tử bất diệt?"



Mọi người rung động, toàn bộ tu sĩ đều có chút không thể tin được, rõ ràng bị Huyền Hoàng bảo tháp tru sát yêu thú, vì sao còn có thể phục sinh?



Chuyện này thật bất khả tư nghị.



"Là Thiên mệnh."



Có người nhíu mày, nghĩ tới một loại khả năng khác.



"Có ý tứ gì?"



"Cùng Thiên mệnh có quan hệ gì? Chẳng lẽ đạt được Thiên mệnh là có thể không ngừng phục sinh sao?"



Không ít người nhìn sang, ánh mắt hiếu kì, ngay cả Thượng Thanh chân nhân cũng nhịn không được hiếu kì.



"Thiên mệnh gia trì nơi đây, đầu yêu thú này là yêu thú Thiên mệnh, chuyên môn thủ hộ các bảo vật ở núi thần. Con Ma Cầm này, thể nội có huyết mạch Phượng Hoàng, từ đó có được thần thông Phượng Hoàng Niết Bàn."



"Lại thêm việc Thiên mệnh tụ tập nơi đây, nó có thể phục sinh, thậm chí có thể nhiều lần phục sinh."



"Mà mỗi một lần phục sinh, đều sẽ mạnh lên."



"Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của lão phu."



Có lão giả lên tiếng, nói ra khả năng, lão giả này chính là cường giả Ngự Thú tông, cho nên lời ông ta nói, tất cả mọi người vẫn có chút tin tưởng.



"Nhiều lần phục sinh? Mỗi một lần phục sinh còn có thể mạnh lên?"



"Nếu như như vậy, đây chẳng phải là giết không hết?"



Có người hiếu kì, sắc mặt khó coi.



"Không."



"Phượng Hoàng có thể trong cùng một đoạn thời gian, thông qua thần thông Phượng Hoàng Niết Bàn, phục sinh chín lần. Nhưng mỗi một lần phục sinh, kỳ thật đều là ngăn cản một lần vết thương trí mạng thôi, không phải chân chính trùng sinh."



"Ma Cầm này cùng Phượng Hoàng có quan hệ, nhưng không có khả năng phục sinh chín lần, có thể phục sinh ba lần đã là cực hạn."



Đối phương lên tiếng.



Nói ra suy đoán của mình.



"Kíu."



Cũng vào lúc này, tiếng kêu đáng sợ lại lần nữa vang lên, Bạch Hạc bay múa trên không, lại lần nữa trùng sinh, lông vũ như ngọc, thể tích cũng so với trước đó lớn hơn một vòng, khí tức dường như cũng không sai biệt lắm đã đến đệ thất cảnh rồi.



Chuyện này rất đáng sợ, nhất là trong miệng nó ngậm lấy một phôi thai tiên kiếm, hợp hai làm một, chính là chiến lực đệ thất cảnh.



Mà đầu Bạch Hạc này, ánh mắt nhìn chằm chặp đám người, nhất là Thượng Thanh chân nhân, trong ánh mắt tràn đầy cừu hận.



"Còn dám kêu gào."



"Lão phu không ngại giết ngươi lần thứ hai."



Thượng Thanh chân nhân lên tiếng, sắc mặt ông ta không sợ, dù sao có Huyền Hoàng bảo tháp ở đây, thật sự là ông ta không cần sợ hãi.



Nghe nói như thế.



Bạch Hạc có chút trầm mặc, không tiếp tục phát ra âm thanh nhưng sát cơ trong ánh mắt không cách nào che lấp.



Chỉ là cuối cùng nó cũng trở lại bên trong núi Phổ Nguyên.



Cả ngọn núi Phổ Nguyên lại một lần nữa bị sương trắng bao phủ, mà so với trước đó còn nồng hậu rất nhiều. Cho nên không có người còn dám lên núi, đương nhiên chủ yếu vẫn là bởi vì không có bảo vật gì nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận