Đại Hạ Văn Thánh

Chương 1467 Hiểu Thánh đạo, dung hợp vạn pháp, mười hai đạo sức mạnh của Thánh nhân, cổ thụ Tinh Thần hiển thế!(7)

"A!"

Tiếng kêu thất thanh nối tiếp nhau vang lên, mà những người ở dưới núi không nghe thấy những tiếng hét này, mọi người chỉ chú tâm tới bảo vật, từng đoàn từng đoàn người không ngừng lên núi.

Bên trên núi Phổ Nguyên.

Vương triều Phù La phái tới năm ngàn lính tinh nhuệ, gần như đã chết toàn bộ ở nơi này, thi thể rậm rạp xếp chồng chất lên nhau, cảnh tượng vô cùng đáng sợ, khiến cho lòng người kinh hãi không thôi.

Không một ai nghĩ tới chuyện này sẽ xảy ra.

"Đây là thứ ma quỷ gì."

Đúng lúc này, một tiếng hét cực lớn vang lên, là giọng của Thượng Thanh chân nhân.

Sau khi giọng nói của ông ta vang lên.

Từng tầng kim quang thần bí phóng lên trời, xuyên qua sương trắng, khiến cho bầu trời tràn ngập ánh sáng nhàn nhạt, từng tầng sáng chiếu rọi như muốn bảo vệ đệ tử của Thái Huyền Tiên tông, là pháp khí Huyền Hoàng Bảo Tháp.

Mấy ngàn đệ tử lập tức tập trung bên dưới ánh sáng thần bí.

Mà khu vực xung quanh cũng trở nên rõ ràng hơn.

Sau khi sương trắng tan đi, cuối cùng mọi người cũng có thể nhìn thấy bóng trắng kia là gì. 

Bạch Hạc.

Không sai, là Bạch Hạc.

Nhưng thay vì nói là Bạch Hạc,có lẽ nên nói là một loại yêu thú có hình dáng giống Bạch Hạc thì hơn.

Hình dáng chỉ nhỏ bằng một phần mười Bạch Hạc bình thường, nhưng mỏ của nó cực kì sắc bén, giống như một thanh kiếm bình thường vậy, vô cùng đáng sợ.

Mà yêu thú này tốc độ cực nhanh, di chuyển qua lại chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh, mắt thường gần như không thể nhìn thấy bóng dáng của nó.

Đáng sợ nhất là số lượng của loài yêu thú giống Bạch Hạc này lại rất đông, lít nha lít nhít giống như châu chấu, vô cùng khủng bố.

Keng keng keng.

Trong chốc lát, mấy ngàn con hung thú lao tới, giống như mấy ngàn thanh kiếm đang lao tới Huyền Hoàng Bảo Tháp.

Âm thanh va chạm vang lên, những con yêu thú giống Bạch Hạc đang lao tới này cũng chỉ như những con thiêu thân lao vào lửa.

Huyền Hoàng Bảo Tháp chính là pháp khí đứng đầu trong chín đại Tiên khí, đám hung thú này dù cho có cường đại tới đâu, nhưng đối mặt với Tiên khí thì cũng chẳng có tí tác dụng gì. 

"Hừ."

"Bọ ngựa đấu xe."

"Tự tìm đường chết."

Giọng nói của Thượng Thanh chân nhân lạnh như băng, không khỏi lộ ra chút tự đắc. 

Sau một khắc, ông ta lại tiếp tục ngưng tụ pháp lực, rót vào trong Huyền Hoàng Bảo Tháp.

Linh khí trong Huyền Hoàng Bảo Tháp tràn ngập khắp nơi, nghiền nát toàn bộ những yêu thú này. 

Sau khi những yêu thú này bị nghiền nát, mọi người phát hiện bọn chúng không có máu thịt, chỉ biến thành từng tầng từng tầng sương trắng, trông rất quỷ dị. 

"Chưởng môn, chúng ta nên làm gì bây giờ? Núi Phổ Nguyên này e rằng còn nhiều thứ kỳ lạ hơn nữa."

"Đúng vậy đó Chưởng môn, hay là chúng ta xuống núi đi thôi?"

"Chúng ta chỉ mới tới sườn núi đã có rất nhiều thứ quỷ dị xuất hiện, nếu thật sự lên đỉnh núi, sợ rằng sẽ có những thứ càng kinh khủng hơn nữa?"

Từng giọng nói vang lên, tất cả đều hy vọng Thượng Thanh chân nhân xuống núi.

Đệ tử của Thái Huyền Tiên tông hơi sợ hãi, bây giờ chỉ mới tới sườn núi mà đã gặp những thứ đáng sợ như vậy rồi, nếu thật sự lên núi thì còn chuyện khủng khiếp như thế nào xảy ra nữa?

"Đừng sợ."

"Huyền Hoàng Bảo Tháp là thần vật đứng đầu trong chín đại Tiên khí, chỉ cần có nó, con đường của chúng ta sẽ khó có gì khó khăn cả."

"Tiếp tục đi lên."

Thượng Thanh chân nhân tiếp tục gia tăng sức mạnh cho Huyền Hoàng Bảo Tháp, nhưng trong mắt ông ta bây giờ chỉ có cổ thụ Tinh Thần mà thôi.

Một khắc sau, Huyền Hoàng Bảo Tháp tỏa ra kim quang sáng chói, cả đám người xông lên Thần sơn.

"Thượng Thanh Chưởng môn, cứu ta."

"Thượng Thanh chân nhân, cứu chúng ta với."

Phía trên núi Phổ Nguyên, các tu sĩ đang khóc lóc cầu cứu, bọn họ bị hung thú truy sát, trông vô cùng thê thảm, nhìn thấy Thượng Thanh chân nhân đang khống chế Huyền Hoàng Bảo Tháp để lên núi, vội vàng mở miệng cầu cứu, hy vọng ông ta nhân từ vươn tay cứu bọn họ một mạng.

Nhưng Thượng Thanh chân nhân không thèm liếc mắt lấy một cái, cứ thẳng đường lên núi, ông ta không quan tâm tới những lời cầu cứu của các tu sĩ này.

"Thượng Thanh Tiên nhân, chúng ta là tướng sĩ của vương triều Phù La, xin Thượng Thanh Tiên nhân cứu chúng ta với."

Là giọng nói của một tướng sĩ Phù La, hắn ta khẩn cầu Thượng Thanh chân nhân cứu giúp. Nhưng ông ta vẫn làm như không thấy gì.

Trong thời điểm mấu chốt như này, sao ông ta có thể giúp đỡ những thế lực khác được chứ? Ông ta còn đang ước gì những kẻ này chết nhiều hơn chút, như vậy sẽ ít người tranh đoạt bảo vật với ông ta hơn.

Không thể không nói không, Huyền Hoàng Bảo Tháp thật sự rất mạnh.

Sức mạnh kinh khủng của Huyền Hoàng Bảo Tháp có thể quét sạch và phá hủy các hung thú giống Bạch Hạc này, tiến thẳng một đường lên núi Phổ Nguyên.

Không một ai, không một thứ gì có thể ngăn chặn Tiên khí cả.

Hơn nữa đó còn là một Tiên khí đã thứ phá gỡ tầng thứ nhất của gông xiềng kìm hãm..

Bây giờ, Huyền Hoàng Bảo Tháp là vô địch.

Thẳng một đường tiến thẳng lên đỉnh núi.

Thượng Thanh chân nhân đã đến rất gần cổ thụ Tinh Thần rồi.

Ngay khi ông ta chuẩn bị chạm được vào cổ thụ, một con Tiên Hạc đã chặn trước mặt ông ta.

Một con Tiên Hạc cao tới mấy chục trượng.

Xung quanh con Tiên hạc này tràn ngập tiên quang, ánh mắt  sắc bén đáng sợ, hung uy ngập trời.

Quan trọng nhất là khí tức của nó khiến cho người ta sợ hãi, khiến cho mọi người không tự chủ được nuốt ngụm nước bọt.

Cho dù là Thượng Thanh chân nhân cũng không nhịn được nhíu chặt lông mày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận