Đại Hạ Văn Thánh

1743

Mà cũng đúng thôi.

Cuộc chiến Đại thế sắp diễn ra, thứ mà mọi người tranh cướp chính là Khí vật và bồi dưỡng các thiên kiêu Đại thế, mà Tiệt Thiên giáo đã chiếm được tiên cơ, Kiếm Cửu Thiên, Thái Hạo, Minh Hạo, Chu Vân, Lâm Uyển,... những thiên kiêu tuyệt thế đương thời đều đang ở đây hết rồi.

Trong tình huống này, cho dù là Cố Cẩm Niên có thể lấy ra kinh văn tuyệt thế gì thì ý nghĩa cũng không lớn. 

Bởi vì kinh văn là kiểu là gặp mạnh thì mạnh, gặp yếu thì yếu.

Cho nên, trong mắt bọn họ, cuối cùng Cố Cẩm Niên vẫn thua, không có cơ hội để chiến thắng.

Chẳng qua thua không quá thảm mà thôi.

Rầm rầm rầm!

Ngay lúc đó, những đạo Lôi Đình kinh thiên động địa vang lên, cắt đứt tất cả mạch suy nghĩ của mọi người, khiến thế nhân kinh ngạc, thật sự vô cùng kinh ngạc.

Âm thanh chấn động thiên địa này của Lôi Đình còn mạnh hơn cả Lôi Kiếp, giống như nó muốn tru diệt thế gian này vậy. 

Thương sinh cảm thấy cực kỳ bất an.

Giờ khắc này.

Cuồng phong càn quét toàn bộ Đại thế, hàn ý không biết từ đâu ập tới, bao quỷ thế nhân, để thế nhân đều cảm nhận được nỗi sợ hãi trước nay chưa từng có, nỗi sợ hãi đến từ sâu thẳm trong linh hồn.

Khiến người người e sợ.

Rốt cuộc thì chuyện gì đang xảy ra?

Bởi vì bọn họ cảm nhận được, thứ này hình như không phải dị tượng, mà là tai ương, liệu có phải là tai ương diệt thế hay không?

Ầm.

Ầm.

Ầm.

Tiếng vang trầm trầm khủng bố, giống như có một vị tôn giả tuyệt thế đang phá hủy thế giới này vậy, chứ không còn giống như dị tượng nữa rồi. 

Đây là thiên tượng quái dị.

"Chẳng lẽ không phải dị tượng, mà thật sự là tai ương?”

Có người nhịn không được mà lên tiếng, nghi ngờ những việc này không phải là dị tượng.

"Rất có thể, bây giờ là thời đại tranh đoạt Khí vận Đại thế, mỗi một hiện tượng kỳ quái đều có thể là đại biểu của tai ương và nguy hiểm.”

"Đúng vậy, dị tượng như thế này, trước giờ chưa từng gặp phải, cũng chưa từng nghe qua.”

"Khủng bố.”

"Khiến người ta cảm thấy cực kỳ khủng bố.”

Một số giọng nói run rẩy vang lên, bọn họ đều cảm nhận được sự sợ hãi trước nay chưa từng có.

Những lời nói kiểu này càng ngày càng nhiều làm lòng người cũng trở nên hoang mang và khủng hoảng, kinh hãi và tuyệt vọng.

Thậm chí ngay cả những Cổ tộc cũng bắt đầu nghi ngờ những dị tượng này không phải do Cố Cẩm Niên mà ra. 

Nhưng ngay lúc này, giọng nói của Cố Cẩm Niên bỗng nhiên vang lên.

"Đạo!”

"Khả Đạo.”

"Phi thường Đạo.”

(Đạo của tự nhiên mới là "Thường Đạo" - Đạo thường hằng bất biến. Khi con người đi sai đường lạc lối, bước vào con đường sai lầm của dục vọng và danh lợi, thì phải biết quay đầu mới có thể quay trở lại với Đạo gốc của sinh mệnh, tức là Đạo của tự nhiên.)

Âm thanh cổ xưa vang lên, xuyên thấu qua tất cả vạn vật trong thiên địa.

Âm thanh này như vang vọng từ quá khứ xa xưa tới hiện tại, lại mang theo ẩn ý Đạo vận cao siêu. 

. . .

Đây là Đạo Đức kinh.

Ngay lúc này, Cố Cẩm Niên đã minh ngộ hàm nghĩa ẩn sâu trong bộn tinh văn tuyệt thế này.

Cái gì gọi là đạo?

Đạo.

Không thể nắm giữ.

Không thể nhìn thấu.

Không thể lĩnh ngộ.

Nó vốn là thứ hư vô, nhưng lại thật sự tồn tại trên thế gian này, vạn vật đều phải tuân theo ý của nó, mà ý của nó, lại đến từ vạn vật.

Nó vừa là một loại vật chất, vừa là một loại tinh thần, tồn tại ở chính giữa thế gian.

Đạo, không thể nói thành lời, cũng không thể hoàn toàn làm sáng tỏ.

Bởi vì đạo trong lòng mỗi người không giống nhau.

Bây giờ, Cố Cẩm Niên đưa Đạo Đức kinh hiển hiện ra trước mặt thế nhân, không chỉ đơn giản là lấy ra một bản kinh văn tuyệt thế, mà trong đó còn ẩn chứa tinh khí thần của Cố Cẩm Niên.

Giọng nói vang lên.

Thiên địa rung động.

Một đạo ánh sáng hoàng kim rực rỡ bất tất nở rộ ra ngoài từ trong thân thể Cố Cẩm Niên, ánh sáng đó rạch phá bầu trời, đâm nát tấm màn đêm đen kịt hắc ám.

Giọng nói của hắn khiến thiên địa chấn động, văng vẳng trong tai mỗi người. Thế nhân lắng nghe lời hắn nói, có một loại cảm giác khó tả thành lời.

Ầm ầm ầm.

Thiên địa giống như một lần nữa được kiến tạo, Phong - Lôi - Địa - Hỏa, ngay thời khắc này đều ngưng tụ lại.

Mọi người ngẩng đầu nhìn.

Phía trên bầu trời đang tái hiện cảnh tượng vĩ đại hoành tráng của Đại thế, giống như đang xây dựng lại một thế giới mới vậy. 

Các loại vật tư sinh ra, vũ trụ sinh ra, sinh linh sinh ra, vạn vật khởi nguyên, đều ở trong đó.

Sự ra đời của các loại vật chất, sự ra đời của vũ trụ, sự ra đời của các sinh vật và nguồn gốc của vạn vật đều được tái hiện một cách rõ ràng ở trong đó.

Vù vù vù!

Vù vù vù!

Cuồng phong lại quét qua toàn bộ Đại thế, bên trong Kỳ Lân Các, tất cả mọi người đều bị trận cuồng phòng này thổi bay lên, sắc mặt của bọn họ hơi không tốt lắm, nhưng trong ánh mắt lại tràn ngập rung động.

Đông Hải Long cung.

Yết hầu của Đông Hải Long Vương giống như bị ai đó bóp nghẹt, kẹt lại không nói lên lời, ông ta kinh ngạc nhìn tất cả mọi việc xảy ra, mãi sau mới thốt lên được vài từ.

"Chân kinh Thiên địa.”

"Là Chân kinh Thiên địa.”

"Đây, đây, không thể nào.”

"Hắn cùng lắm chỉ mới hơn hai mươi tuổi, sao có thể lấy ra kinh văn tuyệt thế nhường này, Khí vận Đại thế thuộc về hắn, cũng không thể giúp hắn lấy ra loại kinh văn này được.”

Sắc mặt Đông Hải Long Vương cực kỳ cực kỳ khó coi, xám trắng kinh hoàng, trong ánh mắt chỉ còn sự kinh sợ và không thể tin nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận