Đại Hạ Văn Thánh

Chương 1824 Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo

Chuyện này rất kinh người.

Chủ nhân núi Tây Chu cuối cùng vẫn đưa cho câu trả lời.

Nàng không xuất hiện mà để thị nữ truyền ý chí.

Chờ đến khi Cố Cẩm Niên thành Thánh, có thể cùng chủ nhân núi Tây Chu gặp một lần. Đạt được câu trả lời này, bên ngoài núi Thần, Cố Cẩm Niên quay đầu nhìn lại, hắn hướng về phía chủ nhân núi Tây Chu bái một bái.

Lúc đầu nội tâm của hắn không có quá nhiều cảm xúc, chủ nhân núi Tây Chu giúp hoặc là không giúp, đều là lựa chọn của nàng.

Bây giờ vị ấy cho hắn một cơ hội, hắn rất cảm kích.

Mà đối với thương sinh đại thế mà nói, câu trả lời này có chút làm người kinh ngạc. Dù sao nói câu không dễ nghe thì khi Cố Cẩm Niên đã trở thành Thánh nhân Thiên mệnh, cũng không cần đến tìm nàng hỗ trợ chứ?

Có người suy đoán, tương lai sẽ có biến chuyển to lớn, ngay cả Thánh nhân Thiên mệnh cũng không ép được. Cũng có người suy đoán, đây chỉ là một loại cự tuyệt uyển chuyển, cũng lo lắng Cố Cẩm Niên chân chính thành Thánh nhân Thiên mệnh sẽ tìm nàng thanh toán.

Nhưng bất kể như thế nào, chí ít chủ nhân núi Tây Chu vẫn lưu lại cho Cố Cẩm Niên chút mặt mũi.

Không huyên náo quá căng thẳng.

Trong cung điện Nhân tộc.

Chư vương trầm mặc, nhục thân Hỏa thần cũng dần dần khôi phục, nhưng ông ta không dám có chút phách lối cùng lạnh lùng nào. Thậm chí ngay cả nói đều không dám, sợ trêu chọc đến chủ nhân núi Tây Chu.

Đám người cũng vô cùng thức thời, không nhắc đến chuyện này, liên quan tới chuyện của chủ nhân núi Tây Chu, bọn họ thật sự không dám tiếp tục nói ra.

"Chư vị, chuyện của đại hội vạn tộc phải chăng nên tiếp tục?"

Có ý chí của Chí cường giả lên tiếng. Ông ta đang chần chờ, dù sao chủ nhân núi Tây Chu xuất thủ, kinh diễm bọn họ, để bọn họ cảm thấy kính sợ cùng bất an.

Cho nên đang suy nghĩ, phải chăng muốn tiếp tục xuất thủ.

"Chủ nhân núi Tây Chu đã tỏ thái độ rõ ràng, nàng sẽ không nhúng tay vào chuyện này. Nếu nàng muốn nhúng tay vào chuyện này, hoàn toàn có thể tìm chúng ta gây phiền phức, như vậy lại càng bớt việc."

"Không cần để ý."

Đông Hải Long Vương lên tiếng, nói ra suy nghĩ của mình, chỉ là sau khi nói xong lời này, lại tiếp tục bổ sung một câu.

"Chủ nhân núi Tây Chu có lai lịch bí ẩn, nàng minh ngộ đạo lý thiên địa, cũng biết về Thiên mệnh."

Đông Hải Long Vương cũng có chút kiêng kị, sợ mình nói sai lời gì, chọc giận vị không nên trêu chọc này.

"Đúng, chủ nhân núi Tây Chu đã sống thời gian rất dài, nàng càng hiểu loại trạng thái vạn vật thay đổi là chuyện bình thường, giống như là Chân Long sẽ không đi để ý con kiến, bởi vì biết được mệnh số, cho nên tôn trọng đạo lý tự nhiên của thiên địa."

Một vài ý chí vang lên, bọn họ cũng không phải là thổi phồng tán dương, mà là một loại thủ đoạn cường hóa lòng tin.

Dù sao chủ nhân núi Tây Chu mới vừa xuất thủ, trực tiếp đem nhục thân của Hỏa Vương tru diệt, suýt một chút đã khiến nguyên thần vỡ vụn, loại thủ đoạn này làm sao không làm người ta kinh ngạc. Tất nhiên, bọn họ cần tăng cường tự tin của mình.

"Nếu như thế thì cứ dựa theo kế hoạch làm việc đi."

"Thời gian ba tháng, đúng lúc rất nhiều di chỉ Thần Thoại cũng phải xuất hiện.”

“Năm tộc chúng ta hiệp trợlẫn nhau , không xâm phạm lẫn nhau, như thế nào?"

Giọng của Thôn Thiên Vương vang lên, ông ta nhắc đến một việc, một đoạn thời gian tiếp theo các loại di tích Thần Thoại đều sẽ xuất hiện. Chuyện này đối với bọn họ là một chuyện tốt, mà có thể dùng Cố Cẩm Niên xem như tấm mộc, dựng nên thành lũy cùng chung địch nhân, bọn họ không quan tâm hiệp trợ lẫn nhau mà thứ quan tâm hẳn là không xâm phạm lẫn nhau.

Năm tộc đều có suy nghĩ của mình, chuyện không có lợi ích sẽ không có ai làm.

Theo Thôn Thiên Vương vừa nói như vậy, Hải tộc cùng Yêu tộc ngay lập tức đáp ứng, Thần tộc cũng không có nhiều chần chờ, trực tiếp đáp ứng. . . .

Như thế, sau khi xác định kế hoạch cùng ý nghĩ tương lai, ý chí Chí cường giả cũng bình tĩnh lại.

Rất nhanh.

Sau khi Cố Cẩm Niên rời đi núi Thần.

Đại thế cũng dần dần an tĩnh lại, tất cả mọi người đang chờ đại hội vạn tộc sau ba tháng nữa.

Hôm sau.

Vương triều Đại Hạ.

Phủ Trấn Quốc Công.

Một thân ảnh quen thuộc xuất hiện ở trong phủ Trấn Quốc Công.

Là thân ảnh của Cố Cẩm Niên.

Lần này trở về, Cố Cẩm Niên không cáo tri bất kỳ kẻ nào, rất lặng yên trở về.

Phủ Quốc công vẫn như thường ngày, cả tòa phủ đệ đã hơn bốn trăm người. Chỉ là dĩ vãng phủ Quốc công chọc giận rất nhiều phe phái. Bây giờ bên trongphủ Quốc công đã nội liễm không ít.

Cố Cẩm Niên bây giờ đã thành Thánh, trong phủ trên dưới cũng không thể giống như trước, làm việc hiển hách vô cùng, cũng cần nội liễm một chút. Trước kia làm hiển hách tôn quý, hoàn toàn là biểu diễn cho đế vương Đại Hạ nhìn, dù sao đường đường là Quốc công, thế lực to lớn như thế nếu như nội liễm khiêm tốn thì trong mắt của người thượng vị là chuyện không tốt.

Mà bây giờ Cố Cẩm Niên thành Thánh, cũng không cần cố kỵ nhiều như vậy, muốn làm sao thì làm vậy.

Trong thư phòng.

Lão gia tử đang luyện chữ, từ sau khi Cố Cẩm Niên thành Thánh, toàn bộ Cố gia họa phong cũng thay đổi, lão gia tử luôn luôn hiếu chiến, ngày bình thường đừng nói thô tục thế nào, bây giờ ngược lại đi đọc sách viết chữ. Người ngoài nhìn còn tốt một chút. Dù sao trong nhà xuất hiện một vị Thánh nhân, nếu như không hun đúc văn nhã một lần, thật có chút mất mặt. Nhưng trên thực tế, chủ yếu vẫn là lão gia tử rảnh rỗi đến phát khùng, đánh trận không thể đánh. Vương triều Đại Hạ đã hoàn thành thống nhất, toàn bộ quốc gia đều đang phát triển không ngừng, một vài chuyện chính, hiện tại cũng được an bài thích đáng.

Bất kể là Thiên tai hay là nhân họa. Trên cơ bản không còn, toàn bộ những thứ này đều do Cố Cẩm Niên ban tặng.

Lúc trước vì vương triều Đại Hạ tranh thủ rất nhiều gia trì của thiên địa, sa mạc hóa thành ốc đảo, lại thêm Long mễ Đại Hạ, cùng với một vài thủ đoạn chế muối, hiện tại vương triều Đại Hạ căn bản không lo ăn uống.

Những quốc gia như vương triều Đại Kim, vương triều Phù La, nước Hung Nô, sau khi bị Hải tộc huyết tẩy cũng toàn bộ quy thuận Đại Hạ, thiết lập cơ cấu bất đồng, chuyên môn đi quản hạt những quốc gia này, tiếp nhận thổ địa, nhưng không lập tức sát nhập. Loại chuyện sát nhập này, vẫn hơi long trọng một chút, dựa theo ý của Vĩnh Thịnh Đại Đế, vẫn hi vọng đợi đến khi Cố Cẩm Niên giải quyết toàn bộ phiền phức trở lại sẽ cử hành hoạt động tế tự đại thống nhất.

Cho nên bên ngoài các quốc gia vẫn là các quốc gia, nhưng trên thực tế đã hoàn toàn bị thu phục.

Không có đánh trận, nội chính cũng không cần ông ấy, tất nhiên lão gia tử không có chuyện làm cũng chỉ có thể hun đúc Nho đạo một lần.

Nhìn sách, viết chữ cũng không tệ lắm. Lúc không có chuyện gì làm đi tìm các Quốc công khác gặp mặt, uống rượu ôn lại chuyện cũ cũng không đến nỗi nào.

Chỉ là, ngay khi Cố Cẩm Niên xuất hiện ở bên ngoài thư phòng, bút lông trong tay lão gia tử từ từ dừng lại.

Ông ấy cảm thấy có người ở bên ngoài.

Vừa ngẩng đầu lên đã phát giác được là Cố Cẩm Niên.

"Cẩm Niên."

Phát giác được là Cố Cẩm Niên trở về, lão gia tử trực tiếp thả ra bút lông trong tay, có chút hưng phấn cũng kích động dị thường, trực tiếp đẩy cửa phòng ra.

"Cẩm Niên, sao con lại về nhà rồi.”

Sau khi đẩy cửa phòng ra, Cố lão gia tử hơi kinh ngạc, ông ấy không nghĩ tới Cố Cẩm Niên thật sự về nhà.

Dù sao trước mắt thời buổi rối loạn, một mình tôn nhi của ông lại gánh vác lấy vận mệnh thương sinh, về nhà một chuyến đúng là rất khó. . . .

"Hồi lâu chưa có về nhà."

"Nghĩ trở lại thăm một chút."

Cố Cẩm Niên mỉm cười. Đã ở bên ngoài hồi lâu, tính kỹ lại thì có thể đã hơn một năm. Một năm qua đã trải qua không ít chuyện. Bây giờ về đến nhà, Cố Cẩm Niên cũng cảm nhận được bình tĩnh trước đó chưa từng có, làm cho lòng người an nhiên.

"Tốt tốt tốt, trở về là tốt rồi. Gia gia lập tức để cho người chuẩn bị gia yến." 

Cố lão gia tử vô cùng vui sướng. Dù sao đây là tôn nhi của mình, lại cũng là niềm kiêu ngạo lớn nhất đời này của ông, không có cái thứ hai.

"Không cần quá long trọng."

"Đơn giản là tốt rồi."

Cố Cẩm Niên cười cười, về đến nhà, phần nhiều hắn muốn cùng người trong nhà trò chuyện một phen.

"Được, nghe theo con."

Lão gia tử có chút kích động, trong lúc nhất thời thật đúng là không biết nên nói cái gì. Ông ấy chỉ có thể lôi kéo Cố Cẩm Niên tiến vào thư phòng.

"Cẩm Niên, những năm này thật khổ cho con."

"Trước kia là vì Cố gia chúng ta, về sau vì vương triều Đại Hạ, hiện tại lại vì cả thương sinh thiên hạ."

"Nhìn lại con đi, mấy năm trước trên mặt trắng nõn béo tròn, hiện tại gầy gò không ít."

"Gia gia thật có chút hối hận, không nên đưa ngươi đi thư viện Đại Hạ. Nếu như không đi thư viện Đại Hạ, không chừng không có nhiều chuyện như vậy." 

"Mẫu thân của con trước kia đã nói qua mấy câu, dù bầu trời này sụp đổ xuống, tất có người trên cao gánh, vì cái gì nhất định phải là con."

"Mới đầu gia gia cảm thấy chỉ là lời của phụ nhân nhưng bây giờ ngẫm lại đi, lại cảm thấy mẫu thân con nói không sai. Những năm này, con thật khổ.”

Nhìn thấy Tôn tử trở về, Cố lão gia tử vốn là muốn nói những lời khác, nhưng nhìn đến khuôn mặt Cố Cẩm Niên có chút gầy gò vẫn không nhịn được khó chịu. Ai lại hi vọng cháu mình ở bên ngoài liều sống liều chết? Mặc dù đây là đại nghĩa nhưng lòng người đều có một mặt ích kỷ. Nhất là người như Cố lão gia tử này. Bản thân chính là từ tầng dưới chót chém giết lên, tất cả cố gắng, không phải chỉ hi vọng hậu nhân có thể hưởng phúc sao?

Cho nên nhìn thấy Cố Cẩm Niên còn đang vì đại thế phấn đấu, nội tâm tất nhiên có chút cảm xúc.

"Gia gia."

"Con đường này là tôn nhi tự mình chọn, không nhất định nói là mệnh trung chú định nhưng đi đến giờ khắc này tôn nhi cũng không có một tia hối hận."

Cố Cẩm Niên lên tiếng, nói ra suy nghĩ của mình.

Hắn biết rõ người trong nhà lo lắng nhưng hắn cũng biết chính là, con đường này bản thân đi không hề hối hận.

"Được."

"Con có loại suy nghĩ này, gia gia cũng không muốn nói nhiều, là binh sĩ tốt của Cố gia ta."

Cố lão gia tử dù sao cũng là người tới từ dưới chiến trường, cũng không nói quá nhiều như người khác. Ông ấy vỗ vỗ bả vaiCố Cẩm Niên, sau đó hỏi thăm chuyện liên quan tới tương lai.

Tuy nói thực lực cùng cảnh giới của ông ấy bây giờ, bao gồm cả địa vị, đều đã không thích hợp để tham gia tranh đấu đại thế nhưng trải nghiệm nhiều năm, cũng ít nhiều hiểu được một ít đạo lý.

"Cẩm Niên, cái đại hội vạn tộc này con phải cẩn thận một chút rồi."

Cố lão gia tử lên tiếng, để Cố Cẩm Niên cảnh giác đại hội vạn tộc.

"Vì sao?"

Cố Cẩm Niên nhìn về phía lão gia tử, có chút hiếu kỳ.

"Con giết Lôi Vương Nhân tộc, tuy nói con lấy Thiên kiếp áp chế Nhân tộc, cảm giác như Thượng Cổ Nhân tộc là đang kiêng kị ngươi nhưng ở trong mắt gia gia xem ra Thượng Cổ Nhân tộc không nhất định là e sợ con."

"Mà là không muốn trả đại giới quá lớn cùng con chém giết. Bọn họ nguyện ý đáp ứng tham gia đại hội vạn tộc, rất có thể là muốn âm thầm liên hợp, ra tay với con, gia gia cùng cữu cữu con thương nghị qua, đế vương Trung Châu cũng có ý tứ này." 

"Cái đại hội vạn tộc này, nhất định con phải làm tốt chuẩn bị năm tộc liên thủ nhằm vào con. Tuyệt đối không được ôm bất kỳ một điểm ý nghĩ may mắn nào. Nếu không sẽ phải trả đại giới thê thảm đau đớn."

Lão gia tử lên tiếng, hi vọng Cố Cẩm Niên có thể cảnh giác lên.

"Con hiểu rồi."

Cố Cẩm Niên nhẹ gật đầu, trên thực tế đối với chuyện này, chính hắn cũng nghĩ qua, mà ý nghĩ cũng nhất trí cùng lão gia tử.

Năm tộc tất nhiên sẽ liên thủ nhắm vào mình, mà tuyệt đối không phải liên thủ thông thường, nói không chừng sẽ vận dụng tất cả nội tình.

Dù sao hiện tại mình đang mang đến cho bọn họ uy hiếp to lớn. Thứ nhất là vấn đề cảnh giới của bản thân. Thứ hai là mình một lần lại một lần sáng tạo Thần Thoại. Âm gian Địa phủ, núi Thông Thiên kiếm, đổi lại là ai tới đều sẽ chết ở chỗ này. Mà bản thân chẳng những bình yên vô sự, hơn nữa còn đạt được lợi ích cực kỳ lớn. Ở trong mắt bọn họ chính là tràn ngập uy hiếp.

Nhưng không sao, Cố Cẩm Niên tổ chức đại hội vạn tộc lần này cũng có át chủ bài.

Triệu hoán bốn vị Thánh nhân Thiên mệnh, bình diệt vạn tộc.

Hoặc là đem bọn họ toàn bộ phong ấn.

Hoặc là đem bọn họ toàn bộ tru sát.

Đại thế an tĩnh lại thì bản thân có thể thanh thản ổn định xử lý rất nhiều chuyện rồi.

Cho nên, đối với chuyện năm tộc nhắm vào mình, Cố Cẩm Niên bỏ mặc không quan tâm. Nói khó nghe thì ai là bọ ngựa, ai là chim sẻ còn chưa nhất định. 

"Được."

"Coni có lòng tin là tốt rồi, gia gia cũng không muốn nói nhiều."

Nhìn thần sắc Cố Cẩm Niên bình tĩnh, Cố lão gia tử nhẹ gật đầu. Ông ấy không hỏi Cố Cẩm Niên quá kỹ.

Sau đó hai ông cháu tiếp tục nói một ít chuyện phiếm, liên quan tới tình huống hiện tại của vương triều Đại Hạ. Sau khi Cố Cẩm Niên hỏi thăm tinh tường cũng cho một chút phương án, có thể hữu hiệu trợ giúp vương triều Đại Hạ càng thêm cường thịnh.

Rất nhanh.

Qua hai canh giờ.

Tất cả mọi người trong tộc đều trở lại rồi, biết được Cố Cẩm Niên về nhà, toàn bộ Cố gia nháy mắt náo nhiệt lên.

Từng người tới gặp Cố Cẩm Niên một lần.

Đến cuối cùng vẫn thiết hạ tiệc rượu.

Nhưng lúc bày tiệc, Cố Cẩm Niên tự mình đi gặp mẫu thân một chút. Lý thị nhìn thấy Cố Cẩm Niên, không khóc sướt mướt giống thường ngày bình thường, ngược lại không nói thêm gì, mà chỉ lẳng lặng mà nhìn Cố Cẩm Niên.

Đổi lại

Lý thị cho rằng vương triều Đại Hạ không thiếu một Cố Cẩm Niên, rất nhiều chuyện không cần thiết để Cố Cẩm Niên tiến đến.

Bây giờ không giống, Cố Cẩm Niên gánh vác lấy vận mệnh thương sinh đại thế, mặc dù đau lòng Cố Cẩm Niên nhưng bà ấy càng thêm hiểu lí lẽ. Là công chúa của hoàng thất sao có thể là loại người không thèm nói đạo lý?

Đối mặt với mẫu thân nhìn chăm chú, nói thật dù là Cố Cẩm Niên đã thành Thánh, nội tâm cũng không khỏi nổi lên gợn sóng.

Ân nghĩa của phụ mẫu, thật sự là hắn không hồi báo được gì.

Đến cuối cùng, Cố Cẩm Niên hướng về phía mẫu thân mình dập đầu ba cái mà không nói gì nhưng tất cả mọi thứ đều nằm trong lòng.

"Niên nhi."

"Bất kể như thế nào, tận tâm tận lực là được, nương ở nhà chờ con, chờ con trở về, tìm mấy thê tử thật tốt cho con, nương muốn nhìn thấy con thành gia lập nghiệp, an an ổn ổn là được."

Bị đè nén hồi lâu, Lý thị cuối cùng vẫn là nhịn không được nói ra tiếng lòng của mình. Bà ấy không nỡ thấy nhi tử mình chịu khổ, cũng không nỡ để nhi tử mình trải qua nguy hiểm.

Chỉ là rất nhiều chuyện, không phải bà ấy không nỡ là được.

"Nương, người yên tâm, chờ những chuyện này giải quyết xong, con sẽ cho người ôm mấy cháu ngoại."

Cố Cẩm Niên nhe răng cười một tiếng, tại trước mặt mẫu thân của mình, Cố Cẩm Niên không muốn biểu hiện quá mức bình tĩnh.

"Tốt, vậy nương chờ con."

Lý thị mỉm cười sau đó mang theo Cố Cẩm Niên tham gia gia yến Cố gia. Gia yến lần này lộ ra vẻ náo nhiệt vô cùng. Mấy vị thúc thúc đều tới, ngay cả Vĩnh Thịnh Đại Đế nghe thấy Cố Cẩm Niên về nhà cũng chạy tới đầu tiên. Sợ bỏ lỡ.

Lão cữu tới vẫn ồn ào náo động, hoàn toàn không có bất kỳ một chút tư thái hoàng đế nào.

Sau khi tiệc rượu bắt đầu, lão cữu uống nhiều rượu, bắt đầu cùng Cố lão gia tử tranh luận chuyện của Cố Cẩm Niên khi còn bé.

Nội dung đại khái chính là, những thứ kia đều là ông ấy dạy. Rất hòa hợp, cũng làm người an tâm.

Toàn bộ quá trình Cố Cẩm Niên đều cười, nội tâm bình tĩnh vui sướng, rất hưởng thụ loại cảm giác an tĩnh này.

Nhưng Cố Cẩm Niên biết rõ, khi loại an tĩnh này qua đi, tiếp theo sẽ phải bắt đầu ngộ đạo rồi.

Đại hội vạn tộc, quyết định rất rất nhiều chuyện.

Bản thân nhất định phải có chuẩn bị. 
Bạn cần đăng nhập để bình luận