Đại Hạ Văn Thánh

1302 Cái gì? Một ngàn lượng một cân trà? Mua cho mỗi người một cân, đừng để Hộ Bộ bên cạnh xem thường!(8)

"Đã hiểu rồi."

"Cẩm Niên quả nhiên là thiên tài, ngay cả một người làm công cũng có được những phúc lợi thoải mái như vậy, sau này đi khắp nơi mở chi nhánh của Bất Dạ Thành, đảm bảo không một ai dám giở trò gây rối, không thể làm trái với ý chí và nguyện vọng của người dân nha, hơn nữa các châu phủ quận huyện cũng sẽ nguyện ý hỗ trợ Bất Dạ Thành."

Thái tử nhẹ gật đầu, hiểu rõ ý của Cố Cẩm Niên.

Những lời nói sau đó của Cố Cẩm Niên khiến cho mọi người hết sức kinh ngạc.

"Nếu các vị đã thống nhất đồng ý, thì ta có hai chuyện muốn các vị lưu ý."

"Thứ nhất, sau khi phân chia lợi nhuận, ta hy vọng các vị có gan xài tiền, có bao nhiêu tiêu bấy nhiêu, không được phép keo kiệt, cũng đừng lưu bạc để tiết kiệm, phải mạnh mẽ mà xài tiền, có thể xài một trăm lượng thì không được xài tám mươi."

"Thứ hai, Bất Dạ Thành Đại Hạ tổng cộng có 100 cổ phần, trước mắt có Thái tử huynh, Thái tử phi, Hoàng hậu nương nương, Thái hậu lão nhân gia, Tần Vương huynh, Cố gia, Vương Phú Quý, Tô Hoài Ngọc, Vương thượng thư, Dương Thượng thư, tổng cộng là hai mươi phần."

"Còn lại 70 phần, ta nắm giữ 50 phần, còn dư lại 20 phần, ta định kéo thêm người vào góp vốn ."

"Hai mươi người này, nhất định phải là trọng thần triều đình, chúng ta không phải van nài cầu xin họ cùng góp vốn, nhưng chỉ cần bọn họ ngỏ ý muốn tham gia một chân, thì cứ để bọn họ tham gia, đương nhiên tiền góp vốn là năm vạn lượng hoàng kim."

"Còn dư lại mười phần, ta sẽ phân cho quan phủ các nơi. Cứ như vậy, dưới sự ràng buộc đan xen của lợi ích, vụ làm ăn này sẽ càng ngày càng tốt, càng lúc càng lớn, đương nhiên đây cũng chỉ là hạn chế trong phạm vi vương triều Đại Hạ, nếu là khu vực bên ngoài lãnh thổ Đại Hạ thì sẽ có cách tính toán khác, hiện giờ chưa cần bàn tới."

Cố Cẩm Niên giải thích rõ ràng vấn đề quyền lợi cổ phần, góp vốn cho mọi người nghe.

Hắn muốn lôi kéo càng nhiều người hơn nữa, kéo nhiều người cùng tham gia vào vụ làm ăn này cũng chỉ với một mục đích duy nhất, đó là khiến cho kế hoạch này càng ngày càng lớn mạnh.

Thật ra chỉ với mười người trước mặt tham gia góp vốn, đã có thể làm rung chuyển cả vương triều Đại Hạ rồi, nhưng số lượng người đó vẫn không đủ, bởi vì là làm ăn, càng nhiều người tham gia, càng nhiều người được lợi thì càng tốt.

Cho dù có người lên tiếng phản đối, chỉ e rằng sẽ bị vố số người khác công kích trong nháy mắt

Giống như Hộ Bộ Thượng thư Hứa Ngôn.

Không phải ông ta có cái nhìn không tốt về Bất Dạ Thành Đại Hạ sao?

Nếu như ông ta biết rõ Bất Dạ Thành Đại Hạ có thể kiếm được bao nhiêu tiền, lại nhìn thấy cơ hội góp vốn cùng tham gia, nếu đã cùng tham gia góp vốn rồi, ngươi lại xem thử thái độ của Hứa đại nhân là gì?

Lúc đó, nếu ai dám bêu xấu Bất Dạ Thành một câu, đảm bảo Hứa Ngôn sẽ lao ra ngay lập tức, đánh cho tên đó một trận.

Nguyên tắc rất đơn giản.

"Có thể."

"Có thể thì đúng là có thể, nhưng phía lão gia tử phải làm sao bây giờ? Sẽ hơi khó xử đó."

Dương Khai đồng ý rồi, nhưng Thái tử chợt nghĩ tới Vĩnh Thịnh Đại Đế, hắn ta thấy nếu làm như vậy sẽ có cảm giác giống như đang kéo bè kết phái vậy.

Ầy, không đúng không đúng, đây không thể gọi là kéo bè kết phái được, đây gọi là liên hợp, liên hợp đó.

"Huynh trưởng yên tâm."

"Kế hoạch xây dựng Bất Dạ Thành là do bệ hạ đồng ý, hơn nữa, ta nắm giữ năm mươi phần, cữu cữu có thể làm gì ta?"

"Với lại, cũng không phải là ta không nộp thuế, lão cữu nói là miễn thuế hai mươi năm đầu tiên cho ta, ta cũng nên khách khí chút, miễn thuế mười năm là được rồi, mười năm sau, Bất Dạ Thành Đại Hạ đã xuất hiện ở tất cả bảy mươi hai quận huyện trên đất Đại Hạ này rồi. 

"Chỉ tính riêng tiền thuê cửa hàng, mỗi năm có thể thu hơn trăm vạn vạn lượng bạc trắng, tính theo thuế thương nhân là ba thành (30%), một năm Bất Dạ Thành nộp cho quốc khố ba mươi vạn vạn lượng bạc trắng, lão cữu còn có thể nói gì?"

Cố Cẩm Niên trợn mắt xem thường.

Dù sao thì việc này Vĩnh Thịnh Đại Đế đã đồng ý rồi, đường đường là Hoàng đế, cũng khoogn thể nào chơi xấu lật lọng đi?

Chẳng nhẽ một chút uy tín cũng không có?

"Nói vậy cũng đúng."

"Nếu là bất kì ai khác chắc chắn là không được, nhưng nếu là Cẩm Niên ngươi thì lão gia tử đúng thật là không thể nói gì."

"Được, ta cũng cảm thấy hợp lý."

Thái tử nhẹ gật đầu. Đúng thật là như vậy nha. 

Nếu là kẻ khác, chuyện này chắc chắn không thông, bị chụp cái mũ kéo bè kết cánh, ngươi xem ai có thể cứu ngươi?

Nhưng nếu là Cố Cẩm Niên thì sẽ khác.

Cố Cẩm Niên còn cần phải kết bè kéo cánh sao? Một mình hắn đã là đảng phái to lớn nhất rồi, Thánh Tử Nho đạo, đệ nhất Hầu gia của Đại Hạ, mấy vòng hào quang chùm lên trên người Cố Cẩm Niên, hắn cứu giúp Đại Hạ qua cơn nguy khó mấy lần?

Nói không dễ nghe thì là, Cố Cẩm Niên có thể không cần Đại Hạ, nhưng Đại Hạ không thể không có Cố Cẩm Niên.

Nhưng thật sự là như vậy.

Cho nên Cố Cẩm Niên rủ mọi người cùng làm ăn, đúng là không có gì phải bàn tán, nếu sau này nộp thuế cho triều đình, vậy thì càng không thể nói gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận