Đại Hạ Văn Thánh

Chương 628 Thịnh yến của Dự Vương, nói chuyện châm chọc, một cước đá ra ngoài. Con đường bên trong là Thánh, bên ngoài là Vương.(5)

Vừa ngồi xuống.

Lão giả bên cạnh không khỏi nhìn về phía Cố Cẩm Niên.

“Tiểu hữu có phải là Thế tử điện hạ không?”

Lão giả mặc áo xanh, nhìn Cố Cẩm Niên hiếu kỳ hỏi.

“Đúng vậy, không biết tiền bối là ai?”

Cố Cẩm Niên hơi gật đầu, đồng thời hỏi thăm thân phận của đối phương.

“Ha ha ha, quả nhiên là Thế tử điện hạ, lão phu là Diêm tuần, gặp qua Thế tử điện hạ rồi.”

Diêm tuần biết được đúng là Cố Cẩm Niên, không khỏi đứng dậy làm chút lễ.

“Hóa ra là Diêm Công. Vãn bối hữu lễ.”

Cố Cẩm Niên cũng đứng dậy đáp lại một lễ.

Diêm tuần này chính là Đại Nho đương đại, danh vọng cực cao. Được người đời gọi là Diêm Công. Mà trong danh sách của Hứa Đông Mộc, Diêm Công vậy mà đã giúp mình nói chuyện.

Tất nhiên Cố Cẩm Niên có chút kính trọng.

“Nói quá lời, nói quá lời. Lão phu đã nghe nói về Thế tử điện hạ, đối với Thế tử điện hạ kính nể không thôi.”

“Chuyện Thế tử đã làm khiến cho chúng ta hổ thẹn không thôi, cũng khiến cho ta xấu hổ không thôi. Không ngờ có thể gặp Thế tử điện hạ ở chỗ này. Lão phu cảm thấy vinh hạnh sâu sắc.”

Diêm Công tràn đầy kính trọng nói.

Thế hệ người đọc sách trước đây vẫn có chút nội tình cùng tu dưỡng.

Cố Cẩm Niên cũng lập tức lên tiếng, từ từ gửi lời cảm ơn.

“Là Thế tử điện hạ, kính đã lâu, kính đã lâu.”

Rất nhanh một số người xung quanh thi nhau đứng dậy. Bọn họ đều rất có hảo cảm với Cố Cẩm Niên. Nhất là những lão giả có tuổi tác tương đương với Diêm Công, càng bưang chén rượu đi đến, hướng Cố Cẩm Niên mời rượu.

Trong lời nói đều là tán thưởng đẹp đẽ, phát ra từ tâm gan.

“Thế tử điện hạ chính là người đọc sách mẫu mực của thanh niên trong thời đại mới. Người vì dân chính là quân tử. Mạnh mỗ đã kính nể cũng là sùng bái kính nể.”

Đây là Mạnh học sĩ, trước đây là Tả thị lang Lễ bộ ở triều đình. Về sau tuổi tác cao nên đã về hưu ở nhà dưỡng lao, cũng là người có danh vọng.

Không ít người đến mời rượu tán thưởng.

Khiến cho Cố Cẩm Niên cười khổ không thôi.

Nhưng đúng vào lúc này, một tiếng hừ lạnh vang lên.

“Thật là xúi quẩy. Không ngờ trên thịnh yến này mà lại mời đến một tên ngụy quân tử.”

Giọng nói vang lên, là một người trẻ tuổi, ngồi ở đối diện phía sau. Giọng nói của hắn ta không lớn nhưng lại phá vỡ thịnh yến náo nhiệt này.

Nhất thời có không ít người đưa mắt nhìn lại.

Nghe được giọng nói này, Cố Cẩm Niên cũng có vẻ bình tĩnh. Lần này hắn đã sớm chuẩn bị kỹ càng.

Về phần nói thịnh yến lớn như thế sẽ không có người ngu xuẩn trực tiếp mắng chửi.

Đây hoàn toàn là tưởng tượng.

Không nên đem người mơ mộng hão huyền quá, cũng không cần đem người nghĩ quá phức tạp.

Trên cơ bản tất cả mọi người đều giống nhau. Trừ bỏ một chút bên ngoài không giống bình thường thì phần lớn người chỉ khác nhau ở phẩm hạnh tốt hay xấu.

Thịnh yến của Dự Vương mà công kích mình sẽ chọc cho người chán ghét. Nhưng trên thực tế thì sao?

Trên thực tế, một số người bất mãn không đổi với Cố Cẩm Niên sẽ thưởng thức hắn ta. Ví dụ như Khổng gia. Người nhà họ Khổng sẽ cảm thấy tên này đang bênh vực lẽ phải. Mặc dù nói chuyện có chút quá lên nhưng vấn đề là hắn ta nói không sai. Đơn giản là dùng vào chỗ nào.

Có thể hơi giáo điều.

Quay đầu sẽ được người nhà họ Khổng thưởng thức, có thể đạt được chỗ tốt hay không?

Cho dù Khổng gia không thưởng thức thì tên này mắng hai câu, Cố Cẩm Niên còn có thể đánh hắn hay sao? Đánh thì Cố Cẩm Niên sẽ bị mất thân phận.

Không đánh thì người ta sẽ nói khoác khắp nơi là Cố Cẩm Niên này có là gì? Trên thịnh yến của Dự Vương, ta đã trực tiếp mắng hắn mà hắn không dám nói một câu.

Người ta thắng được thanh danh. Bởi vì luôn có người xem thường Cố Cẩm Niên, cung có người chỉ cần nhìn Cố Cẩm Niên là khó chịu.

Vĩnh Thịnh Đại Đế lợi hại không?

Hoàng đế Đại Hạ. Nhưng người mắng Vĩnh Thịnh Đại Đế ít không?

Đáp án là không ít.

Thái tử gia có nhân từ không? Không phải vẫn có người công kích hắn sao.

Tần Vương điện hạ có chiến công hiển hách không? Kết quả thì sao, cả đám Thượng thư Lễ bộ đều cảm thấy hắn trời sinh tính tình hung mãnh, không thích hợp làm Hoàng đế.

Thánh Nhân có lợi hại không? Cũng không phải không có ai công kích Thánh Nhân.

Lại nói một câu cực đoan hơn. Ông trời cũng có thể bị người mắng thì ngươi có thể nói cái gì?

Cho nên loại hành vi này nhìn như ngu xuẩn, không thể xảy ra nhưng hiện thực nhất định sẽ xảy ra.

Thật giống như đã từng có người đặt câu hỏi, vì sao chiến tranh niên đại đều sẽ sinh ra đại tướng quân cực kỳ nổi danh?

Nhưng trên thực tế có rất nhiều đại tướng quân xuất sắc không cẩn thận bị chết bởi tên bay loạn, tráng niên mất sớm, không đến phiên hắn dương danh.

Thường Ngộ Xuân có lợi hại không? Mãnh tướng khai quốc đầu tiên cũng bởi vì xông pha trận mạc rồi cởi áo giáp xuống cho mát mẻ, kết quả không ai nhận ra.

Chính là đạo lý này.

Chỉ là không đợi Cố Cẩm Niên nói, một giọng nói lập tức vang lên.

“Có phải ngụy quân tử hay không ngược lại ta không thấy. Nhưng mà tú tài chua lại thấy được không ít. Mọi người thấy sao?”

Là giọng nói của Hứa Đông Mộc.

Cậu ta đáp trả đầu tiên.

“Không sai, không chỉ là một tú tài chua mà còn mấy tú tài chua nữa.”

“Một mùi vị chua, không biết còn tưởng rằng ai đó làm đổ bình dấm.”

“Bây giờ nhìn lại, Thế tử điện hạ định nghĩa cảnh giới Nho đạo mới thật sự vô cùng tốt. Lấy Đức Ngưng Khí, đầu năm nay có quá nhiều người đọc sách không có đức hạnh.”

Mấy giọng nói lập tức vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận