Đại Hạ Văn Thánh

1650 Khiêu chiến Long vương, bắt buộc bồi thường, tiến vào Trung Châu, tru sát Thần tộc, hung danh thiên hạ!(4)

Nhưng đối với Hải tộc mà nói, tổn thất như vậy sẽ khiến bọn họ trượt dài trong khủng hoảng, bản chất của Đại thế là chém giết lẫn nhau, Thần tộc, Nhân tộc, Yêu tộc, Ma tộc, còn có các Cổ tộc khác, nếu thấy Hải tộc như vậy, chỉ sợ hận không thể mọc ra ba đầu sáu tay lao tới cắn xé Hải tộc.

Chuyện này thật sự rất đáng giận.

Nhưng cũng là chuyện không thể nào tránh khỏi.

Mà trên thực tế, Cố Cẩm Niên vịn vào cái "Thế” này mà chèn ép Hải tộc, hắn biết rõ Hải tộc sẽ không vì dăm ba câu khích tướng của hắn, hay những hành động của hắn mà phải trả giá đại giới.

Địa vị càng cao, thực lực càng mạnh, càng hiểu rõ hoàn cảnh nên giữ hay bỏ, bọn họ không có cái gọi thân tình hữu nghị, chỉ có lợi ích mà thôi.

Biển cả rung động.

Tứ Hải Long Cung không nói nên lời, không phải bọn họ đánh không lại Cố Cẩm Niên, bọn họ là bị hành vi của Cố Cẩm Niên khiến cho á khẩu.

Nhưng nếu để Cố Cẩm Niên tiếp tục tác oai tác quái, không chừng hắn ta thật sự có thể gây lại đại họa cho Hải tộc.

Bên trong Bắc Hải Long cung.

Thái tử Bắc Hải dùng chất lỏng màu vàng để rửa sạch vết thương, nhanh chóng chữa trị, mà trong mắt hắn ta hừng hực hỏa diễm, hận ý sôi trào.

"Phụ vương"

“Hài nhi nguyện ý xuất thế, chiến đấu một trận."

“Cho dù chết, cũng không thể để hắn nhục mạ Hải tộc như vậy được.”

Thái tử Bắc Hải tức giận run người, hắn ta và Cố Cẩm Niên tuyệt đối là thâm cừu đại hận, từ giờ về sau, không chết không thôi.

"Không thể."

“Nếu ngươi xuất thế, sẽ gặp phải áp chế của thiên địa, vảy ngược của ngươi đã bị nhổ ra rồi. Nếu đấu thì ngươi không có phần thắng.”

Bắc Hải Long Vương lập tức bác bỏ ý kiến này của con trai.

Sau đó, giọng nói của lão ta truyền ra bên ngoài.

"Cố Cẩm Niên"

“Nói ra điều kiện của ngươi đi"

“Hải tộc thu lại những câu nói trước kia."

“Ngươi không phải sâu kiến, ngươi là cường giả của thời đại này, Hải tộc công nhận thực lực của ngươi."

“Ngươi hoàn toàn đủ tư cách đàm phán với chúng ta."

“Hải tộc xâm lấn Đông Hoang, cũng giống như Nhân tộc bắt giết Hải tộc, đây là chuyện bình thường, không phải sai lầm. Mạnh được yếu thua vốn là quy luật bất biến của thiên địa"

“Sai lầm duy nhất của chúng ta là không tôn trọng ngươi."

“Nhưng, tất cả những việc này, đều có thể thương lượng. Nói đi, điều kiện của ngươi là gì?”

Cuối cùng, giọng nói của Bắc Hải Long Vương vang lên, khiến cho người trong thiên hạ hoàn toàn trấn động, cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Bọn họ không ngờ tới, Bắc Hải Long Vương cuối cùng lại chọn thỏa hiệp.

Hải tộc không ai so được, vậy mà trong thời khắc then chốt, Hải tộc lại lựa chọn thỏa hiệp.

Mọi người rung động sôi trào, đây là trận thắng lợi xưa nay chưa từng có .

Mục đích Hải tộc xuất thế là gì?

Không phải là muốn chèn ép sự tự tin của chúng sinh trong Đại thế hay sao?

Nhưng hiện tại nhìn kết quả xem, Hải tộc lại là kẻ đầu tiên nhận sai.

Xét trên lý thuyết mà nói thì Hải tộc cũng không phải là đang nhận sai, mà là đang nhìn thẳng vào Nhân tộc, coi Cố Cẩm Niên là đối thủ xứng tầm, cho hắn và Nhân tộc sự tôn trọng cơ bản.

Thật ra nếu suy nghĩ kĩ hơn một chút, điều này lại rất đáng buồn, tôn trọng lẫn nhau vốn là điều rất cơ bản giữa các tộc, mà Nhân tộc đạt được tôn trọng lại vui vẻ đến như vậy, có thể thấy được chênh lệch thực lực khiến người ta bi ai nhường nào.

Nhưng trái ngược với Nhân tộc đang vui sướng, các đại thần đang ẩn mình trong các Cổ tộc lại không có cảm nhận gì đặc biệt, nhìn nhận Cố Cẩm Niên cũng không có gì ghê gớm.

Bọn họ còn cho rằng Cố Cẩm Niên chắc chắn gặp phải xui xẻo rồi.

Tìm chết kiểu gì không tìm, lại đi đắc tội với Hải tộc, nếu Hải tộc tiếp tục đấu khẩu với hắn mấy câu nữa, sau đó cứ thế cãi qua cãi lại động thủ vài cước, xem ra lại là chuyện tốt với Cố Cẩm Niên.

Nhưng bây giờ Hải tộc lại chủ động nhận sai, đối với bọn họ là chuyện vô cùng nhục nhã, đợi đến khi Hải tộc khôi phục và xuất thế, nhất định sẽ tìm mọi biện pháp tru sát Cố Cẩm Niên và Nhân tộc.

Xung đột giữa hai bên mãi mãi không thể hóa giải.

Bọn họ hiểu được, Hải tộc không phải e ngại Cố Cẩm Niên, mà là vì tình thế bức bách mà thôi.

Nhưng dù thế nào đi chăng nữa thì sự thật là hiện tại Bắc Hải Long cung đang thỏa hiệp.

Chính xác hơn là Hải tộc thỏa hiệp.

Chuyện này khẳng định không phải ý tứ của riêng Bắc Hải Long Vương.

Nghe Bắc Hải Long Vương nói thế

Vẻ mặt Cố Cẩm Niên lạnh nhạt, nói ra hai từ.

"Tiến cống”

Giết cũng giết đủ rồi, uy nghiêm cũng được lập ra rồi, nếu tiếp tục náo loạn, đối với cả hai bên đều không có lợi. Trận pháp dung hòa Thiên kiếp là con át chủ bài sau cùng của Cố Cẩm Niên, nếu thật sự lấy ra xài, Hải tộc chắc chắn xui xẻo, những sau đó hắn và Nhân tộc cũng bị ghi hận, xui xẻo sớm muộn gì cũng mò tới, chủ yếu là nếu tiếp tục náo loạn cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì nữa.

Thứ mà hắn cần bây giờ là ép Hải tộc phải tiến cống.

Phải nghiền ép từ phía tinh thần.

Lời này vừa thốt ra, toàn bộ cường giả đều kinh sợ.

Bọn họ biết rõ Cố Cẩm Niên vừa bá đạo vừa ngang ngược, nhưng thật sự không dám nghĩ tới, lá gan của hắn lại to đến vậy, vừa mở miệng ra đã đòi người ta tiến cống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận