Đại Hạ Văn Thánh

1177 Thiên mệnh giúp ta, thần thú ngũ phương trấn nạn hồng thủy! Đá lửa thiên ngoại hiện ra ở kinh đô!(7)

Mặt khác, các tướng sĩ đã bắt đầu hành động.

Trận đại nạn này, không thể chỉ dựa vào một mình Cố Cẩm Niên giải quyết.

Cứu tế.

Chống lũ.

Một đường đi xuống, Cố Cẩm Niên đã nhìn thấy rất rất nhiều.

Bên trong hồng thủy.

Tướng sĩ Đại Hạ quên mất mọi thứ, bọn họ đứng giữa lòng sông băng, dùng sinh mệnh dựng lên cây cầu hy vọng.

Dòng lũ trước mặt.

Nhưng có mấy trăm tướng sĩ, không màng sống chết, cứu dân chúng gặp nạn trở về.

Hồng thủy vô tình.

Bao quanh bọn họ.

Những dân chúng được cứu, ngay cả tên của ân nhân cũng không biết là gì.

Nghĩ tới những thứ này.

Một tình cảm không nói rõ được đã hiện ở trong lòng.

Trước sau cũng hai tháng.

Nhìn như giải quyết đại tai thần tốc, nhưng sau lưng hy sinh bao nhiêu người.

Quận Lũng Tây, trong trận địa chấn, giống như diệt thế, bao nhiêu người táng thân dưới đống đá đổ nát?

Quận Đông Lâm, núi lửa hung mãnh, vô tình đáng sợ, lửa cháy thiêu người, là đau đớn như thế nào?

Quận Nam Việt, dòng lũ khủng bố, nước sông lạnh thấu xương, tiếng gào khóc bất lực, không cam lòng gầm thét.

Từng cảnh tượng ấy lóe qua trong đầu.

Vốn dĩ, trước đó, Cố Cẩm Niên có cảm giác may mắn, nhưng bây giờ loại cảm giác này không còn sót lại chút gì.

Thiên tai Đại Hạ.

Hắn không thắng nổi.

Đơn giản là cứu vãn tính mệnh của phần lớn mọi người, nhưng vẫn có người phải hi sinh.

Nghĩ tới đây, Cố Cẩm Niên không khỏi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Thiên tai Đại Hạ, tuyệt không phải là do Thiên mệnh.

Rốt cuộc là ai, Cố Cẩm Niên không biết, nhưng đừng để hắn phát hiện, nếu như để hắn biết được, là ai gây ra Thiên tai Đại Hạ, Cố Cẩm Niên nhất định sẽ khiến hắn xương nghiền thành tro.

Mà đúng lúc này, có tiếng động rất kinh khủng.

Rầm rầm rầm!

Rầm rầm rầm!

Lũ quét lao nhanh, giống như là biển gầm, càn quét cây cối, vô cùng khủng bố.

"Tế."

Cố Cẩm Niên vung tay, Ngũ Hành Kỳ Tiên Thiên vào lúc này bị hắn tế ra toàn bộ.

Lúc này tất cả Linh Tinh cũng bị Cố Cẩm Niên tiêu hao toàn bộ, rót vào bên trong Ngũ Hành Kỳ Tiên Thiên.

Thân ảnh Huyền Vũ xuất hiện ở phía dưới đập nước, một tiếng rống vang, chấn áp sóng nước lũ quét cuốn lên trăm trượng.

Mậu Thổ Kỳ nhấc lên vài ngọn núi nhỏ xung quanh, hóa thành tường đất, tầng tầng ngăn trở lũ quét.

Ngũ Hành Kỳ Tiên Thiên phát huy tác dụng cực lớn.

Nhưng lũ quét quá đáng sợ, đụng nát tầng tầng tường đất, cho dù dưới sự khống chế.

Cuối cùng lũ quét cũng tràn vào đập nước.

Bùm.

Đập nước chấn động, rất nhiều chỗ đã bị rạn nứt.

Cố Cẩm Niên lấy Mậu Thổ Kỳ điều khiển núi đá, củng cố đập nước.

Ầm.

Lại thêm một lần va chạm kinh khủng.

Nhưng cũng may có Ngũ Hành Kỳ Tiên Thiên, Cố Cẩm Niên lại ổn định một lần nữa.

Đây là Tiên khí.

Có được lực lượng phi phàm.

Thế nhưng hồng thủy kinh khủng thật sư đã xuất hiện.

Từ trên xuống dưới.

Mang theo sức mạnh không gì sánh kịp, hướng về phía Cố Cẩm Niên.

Hồng thủy kinh khủng như vậy, ít ra cũng mạnh hơn gấp mười lần so với đợt thứ nhất.

"Cẩm Niên, chạy mau."

Ngụy Vương hét to, ông ta biết rõ thực lực của Cố Cẩm Niên đã không thể nào ngăn cản lũ quét khủng bố như vậy rồi.

Đây không phải là việc mà sức người có thể giải quyết.

Nhưng mà, phía trên đập nước.

Cố Cẩm Niên mặt không biểu tình.

Tất cả dòng lũ quét bị hắn hội tụ vào một chỗ, tất nhiên sẽ tạo thành cảnh tượng khủng bố như vậy.

Nhưng hắn cũng không quan tâm.

"Thiên mệnh giúp ta."

Thời khắc quan trọng.

Sáu đạo ấn ký Thiên mệnh trong cơ thể Cố Cẩm Niên bay ra.

Sáu đạo ấn ký Thiên mệnh này.

Toàn bộ tràn vào bên trong Ngũ Hành Kỳ Tiên Thiên.

Trong chốc lát.

Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, Kỳ Lân.

Thần thú Ngũ phương xuất hiện.

Thanh Long Ngàn trượng lặn vào bên trong lũ quét, dời sông lấp biển.

Bạch Hổ gầm thét, bộc phát ánh sáng vô lượng, cứng rắn đem ngăn trước lũ quét.

Chu Tước từ trên xuống dưới, phun ra hỏa diễm nóng rực dòng nước bị bốc hơi rất nhiều.

Huyền Vũ lướt sóng mà tới, định trụ lũ quét cuốn tới.

Kỳ Lân đi xung quanh hồng thủy, trong nháy mắt, xung quanh đập nước được tăng cường rất nhiều, đập nước vốn cao ba mươi trượng, bây giờ cao đến trăm trượng, mở rộng hơn gấp mười.

Vô cùng kiên cố.

Đây đều là thần lực.

Có Thiên mệnh gia trì.

Cùng với sự xung kích không ngừng của lũ quét, cuối cùng lũ quét vô cùng kinh khủng hoàn toàn lắng lại.

Nhưng vẫn chưa kết thúc.

Ngũ đại Thần thú uống vào những sơn thủy này, trực tiếp rút cạn một nửa, sau đó hướng về nơi khô hạn, hạ xuống cam lộ.

Thiên đại nguy cơ.

Dưới Thiên mệnh gia trì, lại bị Cố Cẩm Niên giải quyết.

"Phù."

Lúc này, Cố Cẩm Niên thở ra một hơi thật dài, hắn chậm rãi hạ xuống mắt đất, đứng trên đập nước.

Tâm thần lao lực quá độ.

Ngũ Hành Kỳ Tiên Thiên hút khô toàn bộ chân khí pháp lực của hắn, cả người bất kể là tinh thần hay thể lực, đã suy yếu đến cực hạn.

Nhưng cũng may là tai ương quận Nam Việt đã bị bản thân giải quyết rồi.

Dựa vào Thiên mệnh mà ổn định lại.

"Cẩm Niên!"

"Ngươi quả nhiên là giỏi."

Ngụy Vương chạy tới đầu tiên, trong mắt đầy rung động.

"Còn có phân nhánh hồng thủy ta không thể giải quyết."

"Cố gắng xử lý chuyện phía sau cho tốt."

"Thiên tai Đại Hạ."

"Kết thúc rồi."

Cố Cẩm Niên nói xong lời này thì trực tiếp ngất xỉu.

Ngụy Vương lập tức chạy tới đỡ hắn, vẻ mặt hơi khó coi, tra một chút tình huống, sau khi phát hiện không đáng lo, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó sai người nhanh chóng đưa Cố Cẩm Niên đi.

Như thế.

Bên trong quận Nam Việt.

Tình báo quân cơ được ra roi thúc ngựa đưa đến kinh đô.

Quận Lũng Tây.

Quận Đông Lâm.

Quận Nam Việt.

Quận Giang Trung .

Bốn quận bị gặp nạn, liên tiếp truyền tin chiến thắng, trước sau mang đến kinh đô Đại Hạ.

Hôm sau.

Trời còn chưa sáng.

Trong đại điện Hoàng cung đã tụ tập đông đủ văn võ bá quan.

Tối hôm qua, chuyện quận Nam Việt bộc phát hồng tai ở mười sáu nơi, đã đưa đến trong kinh đô.

Một đêm này, không có một quan viên nào ngủ được, toàn bộ ở trong đại điện đợi tin mới nhất.

Quận Nam Việt hồng tai, ảnh hưởng cực lớn, chủ yếu là dính đến dân chúng Lưỡng Giang.

So sánh, quận Lũng Tây và quận Đông Lâm thật ra không so được với tầm quan trọng của quận Nam Việt.

Nếu như nhất định phải chọn, bách quan thà rằng quận Đông Lâm đại hỏa bất diệt, cũng không hi vọng quận Nam Việt xảy ra chuyện lớn.

Bây giờ.

Đúng giờ Dần ba khắc.

Một giọng nói vui sướng vang lên từ bê ngoài đại điện.

"Tin chiến thắng."

"Tin chiến thắng."

"Thiên Mệnh Hầu, đã định hồng tai quận Nam Việt."

Khi giọng nói này vang lên.

Trong đại điện nháy mắt xôn xao một mảnh.

"Lại định được rồi sao?"

"Thiên Mệnh Hầu, quả nhiên là phúc tinh của Đại Hạ ta."

"Tốt! Tốt! Tốt! Quận này định rồi, Đại Hạ ta không còn nỗi lo về sau nữa rồi."

"Thiên tai Đại Hạ cuối cùng không còn nữa."

"Thiên mệnh Hầu, coi là thật vì ta Đại Hạ đệ nhất công thần."

Trong triều đình, một mảnh ồn ào, bách quan nhóm càng là một cái kích động mở miệng, tán dương lấy Cố Cẩm Niên.

"Cẩm Niên hiện tại như thế nào?"

Trên Long ỷ.

Vĩnh Thịnh Đại Đế nhẹ nhàng thở ra, đồng thời ông nhìn về phía tướng sĩ báo tin, hỏi thăm tình huống Cố Cẩm Niên.

"Bẩm bệ hạ, Hầu gia tâm thần lao lực quá độ, bị bất tỉnh, nhưng Ngụy Vương điện hạ đã lập tức chăm sóc Hầu Gia."

Đối phương cáo tri cho Vĩnh Thịnh Đại Đế tình huống cụ thể.

Nhưng mà nghe nói như thế, thốt ra lời này, Vĩnh Thịnh Đại Đế không khỏi lộ ra đau lòng vô cùng.

"Cẩm Niên bất tỉnh?"

"Người đâu, lập tức phái tất cả thái y của Thái Y viện, chạy tới quận Nam Việt, chiếu cố tốt Cẩm Niên, chuẩn bị thêm các loại dược liệu nữa."

Vĩnh Thịnh Đại Đế ra lệnh, nghe thấy Cố Cẩm Niên tâm thần lao lực quá độ mà ngất đi.

Đương nhiên đau lòng vô cùng.

Thế nhưng.

Vào lúc này.

Một thân ảnh xuất hiện chớp nhoáng.

"Báo."

"Bệ hạ."

"Trên bầu trời của kinh đô, xuất hiện bảy hỏa cầu."

Theo giọng nói này vang lên.

Trong lúc nhất thời, triều đình nháy mắt yên ắng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận