Đại Hạ Văn Thánh

Chương 350 Tranh giành Thiên mệnh, đệ bát cảnh trong truyền thuyết, tiến đến thịnh thế, xin tiên tử tự trọng.(5)

Khuôn mặt tuyệt mỹ cộng thêm khí chất thành thục, còn cả tư thái vô cùng uyển chuyển, bộ ngực vô cùng nở nang đích thật là sát thủ của thiếu niên.

“Sư phụ, đồ nhi thực sự không biết nên làm sao bắt được Cố Cẩm Niên.”

“Đồ nhi phát hiện, Cố Cẩm Niên không có ý đồ xấu đối với đồ nhi. Đồ nhi cũng không am hiểu cùng người thương lượng.”

Dao Trì tiên tử mở miệng, kinh nghiệm sống của nàng chưa nhiều, rất nhiều thứ cũng không hiểu. Về phần tình yêu nam nữ càng không rõ, cưỡng ép để cho mình nói chuyện với Cố Cẩm Niên nàng cũng không thích.

Không phải không thích Cố Cẩm Niên mà là không thích nói chuyện.

“Aiz.”

“Đồ nhi, điểm này ngươi thật vụng về.”

“Trực tiếp nằm trên giường hắn là được. Dưới gầm trời này có câu nói: Nam theo đuổi nữ cách ngọn núi. Nữ theo đuổi năm cách một tầng sa.”

“Nếu ngươi chủ động nằm như cũ thì trên đời này có mây nam nhân sẽ cự tuyệt? Dung mạo cùng tư thái của ngươi cho dù là vi sư cũng phải hâm mộ. Hơn nữa ngươi thanh thuần như vậy còn sợ không bắt được Cố Cẩm Niên sao?”

“Nếu như vậy mà không bắt được hắn vậy thì trong thiên hạ cũng chỉ có vi sư là có thể.”

Linh Lung cung chủ chăm chú dạy bảo Dao Trì tiên tử.

Nàng cũng không có ý đồ gì xấu mà là linh căn của Dao Trì tiên tử chính là Thiên Linh Căn cực phẩm nhưng là Thuần Âm. Dù có thể Đại Thừa nhưng cuối cùng cũng không thể thành Tiên. Nhất định phải cùng Tiên linh căn hợp hai làm một mới có thể có được tư chất Tiên nhân.

Về phần thể xác thì có tính là gì?

Sau khi thành tiên, đáng làm tiên cốt tiên khu tất cả làm lại từ đầu.

“Đồ nhi hiểu rõ.”

Dao Trì tiên tử đại khái nghe hiểu. Kỳ thật nàng cũng không quan tâm gì, thành Tiên là mục đích của nàng.

Cũng đúng vào lúc này, giọng nói của Linh Lung cung chủ tiếp tục vang lên.

“Đồ nhi, ngươi nhất định phải nắm chặt thời gian, gần nhất Ma đạo xuất hiện một tên điên, chém giết khắp nơi, chọc rất nhiều phiền phức.”

“Thanh Vi Tiên tông đem người cản lại. Nếu như người của Thanh Vi Tiên tông đến thì giữa ngươi và Cố Cẩm Niên tuyệt đối không còn bất kỳ cơ hội gì.”

“Thủ đoạn của nàng không quá chênh lệch so với vi sư. Nếu bị nàng nhanh chân đến trước thì ngươi sẽ mất hoàn toàn cơ hội.”

“Chỉ có thể lựa chọn Thiên mệnh chi tranh. Tranh đấu Thiên mệnh này liên quan quá lớn nên vi sư không muốn ngươi mạo hiểm.”

“Thực sự không được thì hai sư đồ chúng ta cùng tiến lên, không tin không bắt được hắn.”

“Biết không?”

“Không nên do dự, buông tay đánh cược một lần.”

“Hiện tại liền đi.”

Linh Lung cung chủ ngữ khí gấp gáp nói. Bởi vì nàng đã đạt được rất nhiều tin tức liên quan đến nữ tử của Thanh Vi Tiên tông.

Người kia mới thật sự là kinh khủng.

Nếu nàng đi qua đó thì cả đời này Dao Trì cũng đừng nghĩ thắng nổi.

“Vâng.”

Dao Trì tiên tử nhàn nhạt đáp, lập tức quang ảnh biến mất, quang mang trên cầu ngọc cũng thu lại.

Lúc này trong phòng, Dao Trì tiên tử nhìn ánh trăng một chút rồi đẩy cửa phòng ra.

Giờ khắc này.

Cố Cẩm Niên đang ở bên trong.

Giờ Mão sắp đến.

Cố Cẩm Niên ngồi xếp bằng trong phòng, suy nghĩ rất nhiều chuyện.

Đối với chuyện hôm nay làm, Cố Cẩm Niên bắt đầu phục bàn, ngô nhật tam tinh ngô thân dạng này mới có thể đi vào được.

Hôm nay là thi hội Đại Hạ, chuyện đầu tiên chính là Khổng Vũ nhảy ra chỉ trích mình.

Mà mình ứng ước thật ra cũng không có lỗi, cũng không phải là không có lòng dạ khác.

Có câu chuyện cũ kể rằng: chó cắn ngươi mà ngươi còn muốn cắn lại sao? Câu nói này không sai nhưng lại có vấn đề. Chó cắn mình, đúng thật là không có khả năng cắn lại. Nhưng đánh lại thì không có vấn đề chứ?

Đưa mặt ra chịu đánh, nếu mình không đánh thì thật đừng có lăn lộn, cái gì mà quyền quý đệ nhất Đại Hạ, về sau thành thật cúi đầu làm cháu trai đi.

Đương nhiên làm chuyện hôm nay cũng sẽ dẫn đến một loạt phiền phức.

Khổng gia chắc chắn sẽ nhắm vào mình, mở ra hình thức Thánh Nhân nhắm vào mình.

Phương thức nhằm vào cũng đơn giản.

Chính là nói chuyện trước đó. Coi ngươi là Thánh Nhân, sau đó bắt đầu chọn gai cho ngươi.

Vừa rồi ngươi hít thở hai lần vậy là ngươi có lỗi. Người khác đều hô hấp một lần nhưng ngươi nhất định phải hô hấp hai lần vậy là ngươi có vấn đề.

Cái gì? Ngươi hít thở một lần sao? Vậy ngươi cung có lỗi. Thánh Nhân cũng không hít thở, vì sao ngươi lại muốn hít thở?

Người trong thiên hạ đều không thoát khỏi được cái tư duy này. Lúc người ta muốn nhắm vào một người thì có thể tìm một vạn lý do.

Nguỵ Thánh nói.

Ta có thể không phải Thánh Nhân nhưng ngươi nhất định phải là Thánh Nhân. Bởi vì ta đang tìm ngươi gây phiền phức, ai bảo ngươi ưu tú như vậy? Đã ưu tú như vậy nhất định phải chịu chửi mắng.

Đây thật ra vẫn tốt, Cố Cẩm Niên cũng không cảm thấy gì. Tương đương có một đám người đến giám sát mình. Ngược lại có tác dụng giám sát nhất định, nếu sai sẽ đổi, không sai sẽ không để ý. Tâm tình không tốt đánh cho hắn một trận là được.

Cố Cẩm Niên lo lắng nhất là chuyện vu oan giáng hoạ, hắt nước bẩn.

“Vấn đề lớn nhất của ta chính là đã nói ra kinh nghĩa của Tuân Tử. Có thể suy ra nhà họ Khổng nhất định sẽ lợi dụng điểm này công kích ta.”

“Nói ta không tuân theo Thánh Nhân, bất kính với thiên địa, làm nhục người đọc sách.”

“Thậm chí người phía dưới sẽ tung tin đồn nhảm sinh sự. Chuyện thi hội Đại Hạ người sáng suốt nhìn có thể biết mình chỉ là tranh luận mà không phải vũ nhục Thánh Nhân.”

“Nhưng phần lớn bộ phận người đọc sách sẽ không tiếp nhận một người ưu tú như vậy. Nhất là hắn còn trẻ tuổi như vậy.”

“Văn nhân tương khinh, đồng hành là oan gia.”

Cố Cẩm Niên tự lẩm bẩm. Hắn cũng không cảm thấy chuyện mình nói ra kinh nghĩa của Tuân Tử là sai lầm mà là không nên ở đúng thời khắc mấu chốt này mà nói ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận