Đại Hạ Văn Thánh

667 Thánh Nhân nổi giận, thây nằm trăm vạn, Khổng Thánh chi đạo, đối thoại cổ kim. (2)

Đối mặt với chín Thánh khí, Thánh Nhân cũng muốn có toàn bộ, nhưng khẳng định muốn có với mục đích gì, thí dụ như nói cần phụ trợ bản thân mở ra con đường Nho đạo, hoặc là trấn áp tà ma vân vân.

Mà không phải bởi vì tham lam, cho nên muốn có toàn bộ Thánh khí.

Nếu có người nói, hắn không muốn, bởi vì hắn là Thánh Nhân, là người không cầu lợi, coi như ngươi tát hắn một cái, hắn cũng sẽ không tức giận với ngươi, bởi vì hắn là Thánh Nhân.

Vậy Khổng Thánh chắc chắn sẽ nổi bão, trả lại cho ngươi hai bạt tai, ngươi đây không phải đang hại người sao?

Trên đời này, lưỡi đao lợi hại nhất là gì? Không phải là phủng sát* đấy ư.

*phủng=tâng bốc, nịnh nót, sát= giết. Phủng sát: khen tâng bốc trước, nâng đỡ trước rồi giết sau

Ngươi nghèo rớt mùng tơi, nay mới vừa được phát lương, lúc này bỗng có người nói một câu, ngươi là một người lương thiện thích làm việc tốt, huynh đệ thích làm việc thiện à, cho ta mượn ít bạc đi.

Ngươi không cho mượn, lập tức sẽ có người nói một câu: thích làm việc thiện cái gì chứ, ngươi là tên quỷ cực kỳ hẹp hòi bủn xỉn thì có.

Ngươi cho mượn, vậy bản thân ngươi cũng không sống sót nổi.

Cho nên thanh đao lợi hại nhất, chính là phủng sát, tâng bốc thổi phồng ngươi trước, sau đó dùng đủ mọi cách làm ngươi ghê tởm.

Sau khi Khổng Thánh trả lời.

Đám người Truyền Thánh Công, Khổng Vô Nhai, Khổng Tâm sắc mặt đều có chút khó coi.

Cố Cẩm Niên cố ý hỏi câu này không phải là muốn đánh vào mặt bọn hắn sao?

Mà có được câu trả lời của Khổng Thánh.

Cố Cẩm Niên vái một cái thật sâu.

"Thánh Nhân sáng suốt."

"Học sinh Cố Cẩm Niên, hôm nay khẩn cầu Thánh Nhân, chủ trì công đạo cho học sinh."

Cố Cẩm Niên cúi đầu về phía Khổng Thánh, sau đó nói ra ý muốn của mình.

Làm nền lâu như vậy, giờ cũng đến lúc phóng ra đại chiêu rồi.

"Mời nói thẳng."

Khổng Thánh cũng nghe ra được Cố Cẩm Niên đang muốn làm gì, nhưng ông rất rõ ràng, là Cố Cẩm Niên gọi ông hiển thế, cho nên có thể giúp, ông nhất định sẽ giúp.

"Thánh Nhân tại thượng."

"Vào tháng trước Học sinh đã thu hoạch được Thước Thánh Linh Lung, sau đó người của Khổng gia cũng chính là thế hệ sau của Thánh Nhân ngài, đã ra mặt nói với học sinh, Thước Thánh Linh Lung này chính là thánh vật của Khổng Thánh ngài."

"Họ bắt học sinh trả lại cho Khổng gia, học sinh không muốn, rồi Đại Nho Khổng gia, lợi dụng lý do cất giữ an toàn, cho rằng học sinh giữ vật này thì sẽ bị tiểu nhân ngấp nghé, lo lắng sợ bị mất trộm, nhưng học sinh là thế tử của Vương Triều Đại Hạ, có cường giả bảo hộ, tự nhận không cần họ cất giữ giúp."

"Nhưng vị Đại Nho Khổng gia này lại nói, lo lắng học sinh cậy vào thước thánh, tùy tiện tước mất tài khí của người khác, vì đề phòng học sinh làm xằng làm bậy, hắn bắt học sinh phải giao thước thánh ra, trả lại cho Khổng gia cất giữ thích đáng, đợi học sinh trở thành Đại Nho, thông qua khảo nghiệm của Khổng gia, mới có thể lấy lại Thước thánh."

"Hôm nay thiết yến là nhằm vào học sinh, ép học sinh giao ra thước thánh, học sinh không giao, nên bị người đọc sách trong thiên hạ nhục mạ, Khổng gia thậm chí không tiếc kích hoạt cả ba kiện Thánh khí còn lại, áp chế học sinh, cữu cữu của học sinh là đế vương của Vương Triều Đại Hạ đã truyền đạt thánh chỉ, muốn bảo vệ học sinh rời khỏi Khổng gia, nhưng không ngờ, tộc trưởng đời thứ bảy mươi ba của Khổng gia, Truyền Thánh Công lại cho rằng, sự tình Nho đạo trong thiên hạ, nhất định phải cam chịu vào sự lựa chọn của Khổng gia."

"Chỉ vì Khổng gia là thế gia Thánh Nhân, cai quản Nho đạo thiên hạ, có tất cả quyền lựa chọn."

"Ngay cả đế vương cũng không thể can thiệp vào chuyện của Nho đạo."

"Tại đây, Học sinh khẩn cầu Thánh Nhân minh giám, trả lại sự trong sạch cho học sinh."

Cố Cẩm Niên nói rõ ràng tất cả mọi chuyện, không hề thêm mắm dặm muối, tất cả đều là nói thật.

Bởi vì.

Người trước mắt là Khổng Thánh, nếu ở trước mặt Thánh nhân mà còn dám nói láo hoặc là thêm mắm thêm muối, đây không thể nghi ngờ là tự tìm đường chết.

Mà theo những lời này nói ra.

Người Khổng gia nháy mắt biến sắc, đây là tố cáo ngay trước mặt bọn họ đấy hả.

"Thánh tổ tại thượng, tên Cố Cẩm Niên này hoàn toàn nói bậy."

Lúc này, giọng của Khổng Tâm lập tức vang lên, muốn giải thích với Khổng Thánh.

Chỉ là.

Khổng Thánh đưa ánh mắt nhìn lại, chỉ một cái liếc mắt, Khổng Tâm lập tức không dám nói gì nữa.

Hắn ta hơi hoảng hốt, cũng hơi sợ hãi.

Không khí có vẻ hơi trầm mặc.

Lúc này, Khổng Thánh cũng không tin tưởng vào lời nói của Cố Cẩm Niên hoàn toàn, ông vươn tay ra, trực tiếp lấy Thước Thánh Linh Lung tới.

Ngay sau đó từng bức họa đã hiện ra.

Là tất cả cảnh tượng sau khi Cố Cẩm Niên đạt được Thước thánh.

Toàn bộ mọi chuyện đều hiện ra ở trong đầu Khổng Thánh, không chỉ Cố Cẩm Niên, giờ khắc này từng đạo tín niệm(niềm tin) cũng tràn vào.

Khổng Thánh cần phải biết được ngọn nguồn của chuyện này.

Tất cả mọi người nhìn theo Khổng Thánh, có người e ngại, có người sợ hãi, có người khủng hoảng, cũng có người chờ mong.

Khoảng một khắc sau.

Khổng Thánh mở mắt ra.

Nhưng giờ phút này.

Trong mắt Khổng Thánh chứa đầy lửa giận.

Là lửa giận ngút trời.

Ông hấp thu tín niệm của người đọc sách trong thiên hạ, rồi từ bên trong tín niệm thấy rõ toàn bộ tiền căn hậu quả chuyện này.

Bao gồm những gì đám người này thầm nghĩ trong đầu, ông cũng biết được nhất thanh nhị sở.

"Hoang đường!"

"Hoang đường!"

"Thật sự là cực kỳ hoang đường."

Lúc này, Khổng Thánh nổi giận.

Ai cũng không biết vì sao Khổng Thánh đột nhiên nổi giận, cũng không biết tức giận này là nhằm vào Cố Cẩm Niên, hay nhằm vào Khổng gia.

Xoẹt xoẹt

Sấm chớp vạn trượng bỗng lóe chớp trên bầu trời, một tiếng sấm nổ vang khiến nội tâm mọi người run rẩy.

"Khổng Tâm."

Khổng Thánh quay đầu, ông trừng mắt nhìn, nhìn vào tên con cháu đời sau này của mình.

"Thánh… Thánh… Thánh tổ tại thượng."

Nghe thấy tiếng gọi tức giận của Khổng Thánh, Khổng Tâm đã sớm bị dọa run lẩy bẩy, tim gan sắp rớt ra ngoài.

"Ngươi có tư cách gì mà gọi ta là Thánh tổ?"

"Bản thánh không có loại hậu sinh này như ngươi."

Khổng Thánh rống to, là nổi trận lôi đình, ngay lập tức, chỉ thấy Khổng Thánh đưa tay ra, Thước thánh đang cầm trong tay quất ngay lên mặt Khổng Tâm.

"Bản thánh hỏi ngươi, chín Thánh khí Nho đạo này, từ lúc nào đã trở thành đồ vật của bản thánh? Ngươi nghe được tin tức này từ đâu hả?"

Khổng Thánh chất vấn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận