Đại Hạ Văn Thánh

Chương 768 Từ chối nghị hòa! Tát mặt Tể tướng! Đại Hạ tuyên chiến! Hung Nô nổi giận!(4)

Mà xung quanh, từng tòa lâu vũ mọc lên, hình thành cảnh tượng một tòa thành cổ.

Hí hí hii hi…hi!

Âm thanh chiến mã gào thét vang lên.

Lần lượt từng bóng người xuất hiện, phóng đến bên trong tòa thành cổ này.

Chiến hỏa bay tán loạn, Cố Cẩm Niên thấy được sự rối loạn cũng như một cảnh tưởng đáng sợ.

Một thiết kỵ Hung Nô trùng sát tiến lên. Trên tay hắn ta cầm chiến đao, phi nhanh trong thành, phát ra tiếng cười vô cùng tùy ý.

Nụ cười này như ác quỷ, nhìn thấy dân chúng trong thành là dùng một đao chém giết xuống.

Dân chúng thất kinh, tản hết sang hai bên.

Có đứa trẻ ở trong đám người tản ra, thiết kỵ Hung Nô dường như không chút do dự, trực tiếp dẫm đạp thành bùn máu.

Xương đầu vỡ vụn, máu tươi chảy ròng.

Không chỉ có trẻ nhỏ mà bất kể ai chạy chậm một chút đều hóa thành thịt nát.

Đám người này dường như là ác quỷ chui ra từ Địa Ngục. Trên chiến mã và chiến đao của bọn họ nhiễm máu tươi vô cùng tinh hồng.

Hỏa diễm nổi lên bốn phía.

Toàn bộ thành trì như là Địa Ngục nhân gian.

Các loại âm thanh hoảng sợ vang lên, khiến cho người sợ hãi.

Cố Cẩm Niên nhìn tất cả vào mắt.

Bên trong đầu hắn không khỏi nhớ lại một chút ký ức của kiếp trước.

Ở hai thời gian không gian khác nhau.

Lại xảy ra chuyện giống nhau.

Vẫn là thảm cảnh không còn người sống.

Vẫn là chuyện mất hết lương tâm như cũ.

Địa Ngục trống rỗng, ác ma ở nhân gian.

Cố Cẩm Niên trơ mắt nhìn tất cả nhưng hắn không thể làm gì mà hắn cũng không có cách gì.

Sau khi móng ngựa chà đạp đến.

Cố Cẩm Niên vươn tay ngăn cản nhưng bất lực. Bởi vì đây là huyễn cảnh.

Người Hung Nô xâm nhập trong thành. Bọn họ đi vào trong một gia đình, đại khai sát giới. Sau đó nương theo tiếng thét vô cùng thê lương chói tai cùng tiếng khóc thút thít, giãy dụa của nữ tử.

Bọn họ đi vào trong tửu lâu, đem một đứa bé con xách lên trong tay, từ trên cao của quán rượu trực tiếp ném xuống.

Chưởng quỹ quán rượu quỳ trên mặt đất, khóc đến tê tâm liệt phế.

Có lão nhân run rẩy chạy trốn, lại trực tiếp bị chặt đứt hai chân.

Nhóm tráng định trực tiếp bị giết chết.

Các nữ tử bị cưỡng hiếp vô tình.

Trẻ nhỏ thút thít, trong mắt là tuyệt vọng. Có người mang thai bởi vì sợ hãi quá độ cùng chạy trốn vô cùng thống khổ nằm trên mặt đất phát ra tiếng khóc. Người Hung Nô cưỡi ngựa đến, chém một đao.

Cảnh tượng này khiến cho người ta nghiến răng nghiến lợi.

Cảnh tượng này khiến cho linh hồn người ta run rẩy.

Tướng sĩ Đại hạ cầm chặt binh khí ngăn cản, dường như bọn họ công kích đến mức không cần sống.

Nhưng bộ binh ở trước mặt kỵ binh dường như không có bất kỳ uy hiếp nào.

Bốn trăm tướng sĩ dường như bị đơn phương tàn sát.

Nhưng cho dù như thế những tướng sĩ này cũng không chùn bước,

“Tướng quân, không thể tái chiến.”

“Công kích ở đây là vô dụng. Chúng ta nên bảo tồn lực lượng, ở bên trong đường phố cùng bọn chúng quần nhau. Kỵ binh của bọn chúng quá lợi hại.”

Có tướng sĩ lên tiếng. Ông ấy cũng không phải e ngại mà cho rằng làm như vậy chỉ là hi sinh vô ích.

Không cần thiết.

Nên rời khỏi nơi đây, mượn nhờ loại địa hình thấp hẹp như ngõ nhỏ đường đi để chiến đấu với binh Hung Nô.

Nhưng mà đối mặt với ý kiến này.

Thủ lĩnh Tướng quân lại vô cùng bình tĩnh.

“Nếu như lui thì dân chúng sẽ chết.”

Tướng quân nhàn nhạt nói.

Giờ khắc này, mọi người nhất thời hiểu rõ. Lựa chọn ở chỗ này đánh với bọn chúng một trận cũng không phải là không sợ hi sinh.

Mà là kéo dài thời gian.

Kéo dài thời gian cho dân chúng chạy trốn.

Sau khi hiểu rõ điểm ấy, chúng tướng sĩ cũng hoàn toàn không nói thêm gì.

Bọn họ đứng ở nơi này, không sợ tất cả.

“Giết.”

Tiếng la giết đinh tai nhức óc vang lên.

Tướng sĩ bọn họ không sợ hướng về phía trước.

Sau nửa canh giờ.

Hơn bốn trăm người chỉ còn lại một người. Người còn sống duy nhất trên mặt đều là máu tươi, có một số là máu của kẻ thù nhưng phần lớn là máu của đồng bào mình.

Ánh mắt của người ấy đã mê ly, thể lực hết chống đỡ nổi. Thiết kỵ Hung Nô từ trên cao nhìn xuống.

Trong mắt tràn đầy kinh thường.

“Giết.”

Người ấy đã bất lực nhưng vào một khắc cuối cùng giọng nói vẫn kiên cường phát ra.

Dưới huyết quang.

Người ấy ngã xuống.

Không có kỳ tích nào xảy ra.

Nhóm người Hung Nô đem thi thể người ấy treo lên tường thành.

Đây là một loại giễu võ giương oai. Đây là một loại chà đạp.

Nhưng đây không phải điều khiến người ta tuyệt vọng. Sau khi cửa thành bị người Hung Nô chưởng khống, bên trong thành bị phong tỏa.

Sau khi cửa thành hoàn toàn bị phong tỏa, thứ thật sự đáng sợ xuất hiện.

Hóa thành Địa Ngục nhân gian.

Từng bức họa xuất hiện.

Có người dân bị chết thảm dưới đao của người Hung Nô.

Có người dân bị giết chết tươi.

Có người dân trở thành đồ chơi của những người Hung Nô này.

Các tướng sĩ nhận hết loại tra tấn, thà chết chứ không chịu khuất phục.

Hắn nhìn thấy có tướng sĩ bị mũi tên xuyên tim vẫn thà chết chứ không chịu khuất phục trước mặt kẻ địch.

Hắn còn chứng kiến có tướng sĩ vì bảo hộ người dân mà cố tình để lộ thân ảnh, chết ở dưới đao của người Hung Nô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận