Đại Hạ Văn Thánh

Chương 743 Hành hung trước mặt mọi người, thế tử bị ám sát, đại quân viện trợ, Cố Cẩm Niên giết uy như thần(7)

Nhưng ngay khi mưa tên bắn xuyên vào trong phòng.

Một đạo thân ảnh từ trong phòng khách của trạm dịch lao ra, trực tiếp đập vỡ lan can, một cỗ lực lượng võ đạo khủng bố, bao trùm toàn bộ khách đi, tất cả mưa tên trong nháy mắt bị hắn ngăn cản ở bên ngoài.

Leng keng leng keng.

Âm thanh thanh thúy khi mũi tên sắt rơi xuống đất vang lên.

Đây là võ đạo Vương giả.

Có một vị võ Vương tới.

"Các ngươi thật lớn mật."

"Dám hành thích thế tử."

Lão giả xuất hiện, ông ấy lớn tiếng rống giận, đem toàn bộ tướng sĩ bên ngoài chấn nhiếp.

"Thế tử điện hạ."

"Lão phu Tiền Vĩ, phụng lệnh bệ hạ, âm thầm bảo hộ thế tử, nếu có kinh hách, mong Thế tử điện hạ thứ tội."

Tiền Vĩ mở miệng.

Ông ấy mặc một bộ thanh bào, hướng Cố Cẩm Niên cung kính bái lạy.

"Tiền bối khách khí, đa tạ tiền bối ra tay."

Cố Cẩm Niên thở phào nhẹ nhõm, quả nhiên là lão cữu của hắn vẫn rất hiểu chuyện, nếu thật sự không phái người đến bảo vệ hắn, lúc trở về, Cố Cẩm Niên nhất định sẽ mắng lão cữu một trận.

Bên ngoài trạm dịch.

Chi thiết kỵ này nhất thời trầm mặc không nói, tướng sĩ cầm đầu càng là ánh mắt khó coi, cuối cùng thở dài.

Thất bại.

"Xuống ngựa! Giao nộp binh khí.”

Rất nhanh, đại quân tập kích, trực tiếp bao vây bốn ngàn thiết kỵ này, cầm đầu là một vị đại tướng, thanh âm như sấm, để cho đám người này xuống ngựa.

"Xuống ngựa!”

Người thứ hai tự biết hắn ta đã thất bại, cũng không dong dài, trực tiếp để cho chúng tướng sĩ xuống ngựa, trước mắt phục tùng là lựa chọn tốt nhất, bằng không sẽ thật sự xảy ra chuyện.

Sau khi xuống ngựa, cứu binh ra trận, trực tiếp khống chế bọn họ, trước sau nửa canh giờ, cuối cùng đám người này đứng ở bên ngoài trạm dịch.

"Thường Sơn quân, tướng quân trấn thủ, Lý Long đến cứu viện Thế tử điện hạ."

"Quân địch đã bị khống chế, thỉnh Thế tử điện hạ sai sử."

Đây là Thường Sơn quân, cách nơi này ước chừng bốn trăm dặm đường.

Là người của Cố Cẩm Niên, mang theo mật lệnh đến đây, Lý Long, Thường Sơn quân biết là ai, nghe nói có chuyện xảy ra, ông ấy không nói hai lời, mang theo một vạn thiết kỵ, một khắc cũng không dám chậm trễ.

Chỉ sợ xảy ra chuyện ngoài ý muón.

Nếu như không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ông ấy mang theo một vạn người đến, coi như là một thái độ.

Nếu như xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đây chính là cứu viện bất lực, trước không nói bệ hạ sẽ xử phạt ông ấy như thế nào.

Trấn Quốc Công ở cách quân doanh ông sáu trăm dặm.

Cả nhà ông ấy cũng đừng nghĩ dễ chịu, cho nên mới gấp gáp như thế.

May mắn thay, nó đã được kiểm soát.

Két két.

Cổng trạm dịch được mở ra.

Chỉ thấy Cố Cẩm Niên đứng ở trước mặt mọi người, mà bên cạnh là Võ Vương Tiền Vĩ.

"Vất vả Lý tướng quân rồi."

Cố Cẩm Niên chắp tay mà đứng, nói một câu cảm ơn, sau đó đem ánh mắt rơi vào trên người một đám tướng sĩ khác.

Ánh mắt vô cùng lạnh lẽo.

Tướng sĩ cầm đầu đã bị trói lại, theo ánh mắt Cố Cẩm Niên, Thường Sơn quân trực tiếp áp giải người này đến trước mặt hắn.

"Xin Thế tử điện hạ thứ tội."

"Mạt tướng cũng không biết ngài là Thế tử điện hạ, là cơ mật quân doanh bị gián điệp địch quốc trộm cắp."

“Mạt tướng cũng nghe theo Vương lệnh an bài, nếu biết ngài là Thế tử điện hạ, mạt tướng tuyệt đối không dám như thế.”

Người kia quỳ xuống đất, hắn ta không chút kinh hoảng, mà là giải thích cẩn thận.

Muốn thông qua phương pháp này, làm giảm xuống ảnh hưởng.

"Người đâu, đem tên này thiên đao vạn quả."

"Những kẻ vừa rồi động thủ qua, toàn bộ chém đầu."

Cố Cẩm Niên cũng không dông dài, sắc mặt hắn lạnh như băng, trực tiếp hạ lệnh.

Căn bản không nghe đối phương giải thích.

Coi hắn là con nít ba tuổi sao?

Dám hành thích hắn?

Vậy thì phải trả một cái giá tương ứng.

"Thế tử điện hạ."

"Mạt tướng chỉ phụng Vương lệnh, mạt tướng thật sự không biết là ngài."

Nghe được thiên đao vạn quả, lúc này người kia mới hoảng hốt.

Hắn ta biết mình sẽ gặp xui xẻo, nhưng không nghĩ tới chính là, Cố Cẩm Niên lại hung hãn như vậy.

Trực tiếp thiên đao vạn quả, cũng không cho một chút cơ hội giải thích.

Hắn ta thậm chí đều đã suy nghĩ xong, đợi đến khi bị bắt, Cố Cẩm Niên khẳng định sẽ muốn tìm người phía trên mình.

Chờ đến khi tìm được người phía trên, cãi nhau một trận, hắn ta nhiều nhất chính là bị cách chức, bị quân côn bảng.

Bởi vì người không biết thì không có tội.

Hắn ta lại không ngờ tới, Cố Cẩm Niên lại hung tàn như vậy?

Thế nhưng, mặc cho hắn ta la hét như thế nào.

Đám tướng sĩ này cũng mặc kệ, trực tiếp bắt lấy người, kéo xuống thiên đao vạn quả.

"Chờ một chút."

Sau một khắc, Cố Cẩm Niên lại mở miệng.

"Trước không cần giết, đợi lát nữa ở trước người phía trên hắn, thiên đao vạn quả."

Cố Cẩm Niên thay đổi chủ ý.

Sau lưng đám người này, khẳng định có đại nhân vật, đợi lát nữa hắn liền mang theo đám người này, tàn sát trước mặt đối phương.

Hơn nữa, giờ khắc này, Cố Cẩm Niên đã hoàn toàn nổi lên sát tâm.

Đợi lát nữa, bất kể là ai.

Mặc kệ lai lịch của hắn ta lớn bao nhiêu.

Coi như là một vị Vương gia.

Cố Cẩm Niên cũng muốn giết.

Cho dù là hoàng đế tự mình cầu tình, Cố Cẩm Niên cũng muốn giết.

"Lý Long tướng quân."

"Lập tức cho khoái mã tăng roi, đi đến biên cảnh, báo cho gia gia của bản thế tử."

"Nói bản thế tử bị ám sát, bảo người phái thêm mười vạn đại quân đến viện trợ."

Thanh âm Cố Cẩm Niên vang lên, sau khi cưỡi lên một con chiến mã, tiếp tục mở miệng.

"Dẫn đường."

Hắn nhìn chăm chú vào đám tướng sĩ hành thích này, thanh âm băng lãnh.

Hắn ngược lại muốn nhìn xem, là thần tiên phương nào mà lại dám hạ mệnh lệnh như vậy.

Mà tất cả mọi người không khỏi nuốt một ngụm nước miếng.

Bọn họ nhìn ra, Cố Cẩm Niên thật sự tức giận.

Kế tiếp, thật sự sẽ xảy ra chuyện lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận