Đại Hạ Văn Thánh

Chương 569 Tắc Hạ Học Cung, học thuật chi tranh, hai đạo thiên mệnh, không thể không tranh.(2)

Vĩnh Thịnh năm thứ mười ba, ngày một tháng một.

Toàn bộ Vương Triều Đại Hạ lộ ra không khí tưng bừng vui mừng, một năm mới sắp đến, dường như xua tan mọi thứ của năm cũ, nhưng ngày vui mừng nhất của Vương Triều Đại Hạ, là mười lăm tháng hai, cũng chính là ngày tết.

Ngày một tháng một là khánh nhật, nhưng dân chúng vẫn phải chuẩn bị đón năm mới nhiều hơn, ngày này chỉ ăn bữa dạ yến là đủ.

Cũng ngày hôm đó, trong hoàng cung đã ban bố ra ba đạo thánh chỉ.

Một đạo thánh chỉ là Trấn Quốc Công xuất chinh, phong Trấn Quốc Công làm Đại Tướng Quân Bắc phạt, thêm mười danh Hầu gia và ba mươi ba vị tướng quân hộ tống chinh chiến, lãnh binh năm mươi vạn quân, trong đó có mười vạn thiết kỵ.

Rút tướng sĩ từ trong tam đại quân doanh ra, đồng thời có được hết thảy điều lệnh của Tây Bắc cảnh, nói cách khác, lão gia tử lần này ra ngoài, không chỉ mang theo năm mươi vạn đại quân của Đại Hạ, nhân tiện còn nắm trong tay toàn bộ quân quyền của biên giới tây bắc.

Thời điểm khi cần, Sơn Khôi quân, Kỳ Lâm Vương, còn có Chu vương, cũng cần điều động nhân mã phối hợp.

Thế lực này rất mạnh, nói sư đoàn vương giả cũng chỉ như thế.

Thủ lĩnh là Trấn Quốc Công.

Khiến bách tính hi vọng và tự tin vô cùng, danh hào Trấn Quốc Công, tuyệt đối không phải sáo rỗng.

Đạo thánh chỉ thứ hai, liên quan tới sự tình Bạch Lộ phủ.

Hoàng đế có chỉ, điều tra toàn Vương Triều Đại Hạ, Huyền Đăng Ti, Trấn Phủ ti, Hình bộ, Đại Lý Tự, Binh bộ, cùng Đốc Sát Viện vừa mới thiết lập, tiến hành điều tra toàn diện vụ án hài đồng mất tích.

Điều tra nghiêm ngặt, nếu phát hiện có quan viên giấu diếm không báo lên, trảm lập quyết.

Nếu phát hiện có quan viên sơ suất vụ án, cách chức điều tra, lưu đày cổ tháp.

Nếu phát hiện một phủ có số lượng hài đồng mất tích vượt qúa năm mươi người một năm, Phủ Quân nơi đó bị cách chức điều tra, xử trảm sau thu.

Có người phát hiện tố giác, thưởng cao nhất một ngàn lượng bạc và năm mươi mẫu lương điền ruộng tốt.

Đồng thời nếu có người biết được tình tiết vụ án, có thể tiến thẳng đến kinh đô, báo cáo riêng với Đốc Sát viện, tất cả tấu chương phải tấu lên trên, người vi phạm sẽ bị nghiêm trị.

Đạo thánh chỉ thứ hai này, trong mắt mọi người chính là một chữ.

Ác.

Cực kỳ ác.

Huyền Đăng Ti, Trấn Phủ Ti, Đốc Sát Viện, Hình bộ, Binh bộ, Đại Lý Tự, sáu cơ cấu hoàn toàn đơn độc tiến hành điều tra, điều này làm giảm sự bao che rất đáng kể.

Càng nhiều bộ, sự tình sẽ càng phức tạp, ngươi muốn bảo vệ một người, độ khó rất lớn, tương đương ngươi phải thuyết phục năm bộ còn lại mới có thể bảo vệ được, chỉ cần có một bộ cảm thấy có vấn đề, hoặc là cảm thấy không ổn, vậy chuyện này sẽ không làm được.

Thứ hai là, rõ ràng bệ hạ cực kỳ coi trọng chuyện này, thậm chí bách tính của Đại Hạ cũng đều cực kỳ coi trọng.

Sáu bộ này ai không muốn mau chóng phá án? Ai không muốn được bách tính kính yêu? Nhất là Đốc Sát Viện, đây là cơ cấu quyền lực mới lập, so sánh với năm bộ còn lại thì tư lịch khẳng định kém hơn, tất nhiên muốn làm được chút công lao thành tích.

Nếu không sau này làm sao có chỗ đứng?

Có thể thấy được, Vĩnh Thịnh Đại Đế thật sự quyết tâm, dưới ánh mắt của bao người, không ai dám giở trò mờ ám.

Ai giở thủ đoạn người đó chết.

Về phần đạo thánh chỉ thứ ba, thì lại liên quan tới Cố Cẩm Niên, đầu tiên là trách cứ một hổi, sau đó khen ngợi vạn dân, sau đó lại quay về bản chất.

Đơn giản chính là, trong chuyện này nhé, Cố Cẩm Niên có sai, hơn nữa là mười phần sai, dân chúng không sai, dân chúng đoàn kết nhất trí, nhìn rõ mọi việc, cho nên nhé, ta đứng ra nói câu công đạo, phạt Cố Cẩm Niên viết kiểm điểm ba ngàn chữ, đồng thời lại lập cho Cố Cẩm Niên làm chức Đốc Sát chỉ huy sứ, chính quan viên Tứ phẩm, không thuộc về bất cứ cơ cấu tổ chức nào.

Thành lập một tiểu tổ đốc sát đơn độc, sau này gặp phải bất cứ chuyện gì, Cố Cẩm Niên đều không được phép làm loạn, không có quyền hạn tiền trảm hậu tấu, nhưng có quyền tấu lên vua, đồng thời sự việc mà Cố Cẩm Niên đốc sát, lục bộ nhất định phải xử lý trong vòng ba ngày.

Bất kể dùng phương pháp gì xử lý, do Hoàng đế lựa chọn, nhưng nhất định phải phối hợp với Cố Cẩm Niên.

Nhìn giống như không có gì, nhưng kỳ thật đây chính là quyền Khởi thảo, sau khi đạo thánh chỉ này được ban ra, văn võ bá quan đều trầm mặc.

Quyền lực này không thua kém gì so với tiền trảm hậu tấu, nói cách khác, về sau quan viên các nơi nhìn thấy Cố Cẩm Niên đều phải cẩn thận.

Thực sự đắc tội với Cố Cẩm Niên, trực tiếp viết cho ngươi bản báo cáo nhỏ, lục bộ Thượng thư nhìn một cái, mặc kệ có sai lầm hay không, nhất định phải phái người điều tra, không sai thì coi như làm việc siêng năng cần cù, có sai vậy ngươi cứ chờ chết đi.

Chức vị này còn làm người ta ghê tởm hơn cả Ngự Sử đấy.

Nhưng không có người nào dám nói gì, thánh chỉ cũng đã truyền xuống, không ai dám trêu chọc Cố Cẩm Niên.

Sau khi thánh chỉ truyền đạt xuống.

Các bộ cũng bắt đầu làm việc.

Đối ngoại là cuộc chiến bắc phạt.

Đối nội là tra rõ vụ án này.

Mà ngay hôm nay.

Có hai người xuất hiện tại Cố gia.

Là Từ Tiến và Vương Bằng.

Cố Cẩm Niên hơi ngạc nhiên, khi biết được Từ Tiến cùng Vương Bằng tới Cố gia, lập tức đi nghênh tiếp.

Vào ngày lên pháp trường, Từ Tiến cùng Vương Bằng vì hắn mà mang theo vạn dân sách của Sơn Khôi quân đến, phần ân tình này Cố Cẩm Niên khắc ghi ở trong lòng.

Tự mình tiếp đón hai người.

Hai người cười ngây ngô, sau khi vào quốc công phủ, cũng không nhịn được mà liên tục tán dương khí phái của phủ đệ.

"Hai vị tướng quân, là định trở về sao?"

Đi đến đại sảnh, Cố Cẩm Niên hỏi thăm ý định của hai người khi đến phủ.

Đồng thời sai người hầu chuẩn bị ấm trà ngon thượng đẳng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận