Đại Hạ Văn Thánh

1593 Đòn sát thủ của Trung Châu Đại Đế! Cố Cẩm Niên lên núi Tây Chu! Thấy được tương lai! (7)

Rất nhiều thế lực quan sát, một vài giọng nói cũng không nhịn được nữa nên đã vang lên.

"Núi Tây Chu có quá nhiều truyền thuyết thần bí, có lẽ thật sự có Tây Vương Mẫu tồn tại, Cố Cẩm Niên cứ thế lên núi, chỉ sợ sẽ gặp nguy hiểm."

"Núi Tây Chu có quá nhiều truyền thuyết, tồn tại ở núi Tây Chu vô cùng kinh khủng, có lẽ không nhất định sẽ cho Cố Cẩm Niên thể diện."

"Một vị Thánh Nhân mà cũng không cho chút thể diện nào sao?"

"Thời Thượng cổ cường giả đông như mây, Thánh Nhân ở trong mắt chúng ta xem ra vô cùng tôn quý, nhưng ở trong mắt một số người, xem ra quả thực không đáng nhắc tới."

Một vài âm thanh vang lên, mọi người phát hiện núi Tây Chu không giống như Bàn Sơn, chủ động mời Cố Cẩm Niên lên núi, cũng không hề lộ ra vẻ đặc biệt nhiệt tình, tất nhiên vì lẽ đó, một vài giọng nói không nên xuất hiện cũng vang lên theo.

Nhưng một vài âm thanh khác cũng vang lên, phản bác lại.

"Buồn cười, Thánh Nhân không đáng nhắc tới? Đây là lời của ai nói? Quả là khẩu khí lớn đến vô biên đấy nhỉ."

"Cho dù ở thời Thượng cổ, Thánh nhân cũng là tồn tại độc nhất vô nhị, không giống với những thất cảnh khác, Thánh Nhân là chung một lòng với thiên địa."

"Đó cũng không phải xem thường Thánh Nhân, mà hôm nay Cố Thánh tới đây bái phỏng nên mang thân phận và lập trường khác trước. Cố Thánh tất nhiên sẽ vì chúng sinh đại thế mà tranh bá cùng năm tộc, có lẽ tồn tại ở núi Tây Chu không muốn nhúng tay vào chuyện này."

"Kết quả núi Tây Chu không phản ứng lại, khả năng này rất cao đấy. Cái gì mà xem thường Thánh Nhân hả? Thánh Nhân không đáng nhắc tới ư? Trừ phi là cường giả bát cảnh, nếu không, cường giả thiên hạ này có ai không nể mặt Thánh Nhân chứ?"

Những giọng nói khác nhau vang lên, phản bác lại, mang theo ý lạnh.

Lời này rất hợp lý, cũng rất có đạo lý.

Một vị Thánh Nhân.

Tồn tại đệ thất cảnh Nho đạo, từ xưa đến nay có không ít cường giả thất cảnh, nhưng Thánh Nhân của Nho đạo chính xác là rất ít, ngoại trừ bốn vị Thánh nhân Thiên mệnh ra, thực sự sau này không có nhiều Thánh Nhân lắm.

Về cơ bản, người có thể trở thành Thánh Nhân đều sẽ có khả năng bước vào đệ bát cảnh.

Thánh Nhân.

Ý nghĩa quá lớn.

Nói không đáng nhắc tới, khinh thường, đây rõ ràng là ếch ngồi đáy giếng.

Nhưng nếu nói nguyên nhân là vì lập trường, khả năng này rất lớn.

"Hậu nhân Cố Cẩm Niên, đến đây bái phỏng tiền bối núi Tây Chu. Nếu có điều mạo phạm, mong tiền bối thứ lỗi."

Một khắc sau.

Giọng của Cố Cẩm Niên lại vang lên lần nữa.

Hắn không biết tồn tại trên núi Tây Chu rốt cuộc là có cái nhìn như thế nào về mình, hắn chỉ tiếp tục lên tiếng, xem thử có nhận được phản hồi nào không.

Cũng không phải Cố Cẩm Niên da mặt mỏng, mà là Lôi tộc đã lặp đi lặp lại nhắc nhở hắn, bảo hắn tuyệt đối không nên chọc giận vị tồn tại ở núi Tây Chu.

Vì vậy Cố Cẩm Niên vẫn tương đối ôn hòa.

Chỉ là, lần thứ hai hỏi thăm, vẫn không có bất kỳ phản hổi nào.

Lúc này, Cố Cẩm Niên không khỏi thở dài.

"Hậu nhân Cố Cẩm Niên, đến đây bái phỏng tiền bối. Nếu như có quấy rầy, xin tiền bối lên tiếng, vãn bối lập tức rút lui."

Cố Cẩm Niên lại lên tiếng lần nữa, tư thái của hắn rất thấp, thể hiện đầy đủ nhân chi lễ đạo, vô cùng tinh tế.

Nói xong lời này, Cố Cẩm Niên cũng không nghĩ nhiều nữa.

Hắn trực tiếp đặt chân lên núi Tây Chu.

Đi về phía đỉnh núi.

Ngay sau khi Cố Cẩm Niên bước lên núi Tây Chu, cảnh tượng xung quanh bỗng nhiên hoàn toàn thay đổi.

Ngọn núi biến mất, huyễn hóa thành một nơi bình nguyên, biển máu phun trào, thi cốt như núi, không khí xơ xác tiêu điều tràn ngập khắp thiên địa.

"Giết!"

Bên tai tràn đầy sát ý kinh thiên.

Ngẩng đầu nhìn lại, giữa hư không có chín thân ảnh xuất hiện, tất cả đều đứng chắp tay, quanh thân họ nở rộ mười vạn tám ngàn đạo tiên quang, một đường quét ngang, phóng ra tứ phía, không có một người nào may mắn thoát khỏi.

Phía sau bọn họ còn xuất hiện một cái lỗ đen, người bị tiên quang chém giết, hóa thành từng luồng sương khói màu trắng, tràn vào trong đó.

Chín bóng người này như cự thú Hồng Hoang, vô tình tàn nhẫn thu hoạch sinh mệnh của chúng sinh trong thiên hạ, trong ánh mắt không có một tia thương hại.

Mà ở một nơi khác.

Phía trên bầu trời mây đen vần vũ, bốn cự long to lớn vạn trượng đang lăn lộn trong tầng mây, lũ lụt ngập trời, nhấn chìm vạn vật, trên mặt đất đều là yêu ma, đang cắn nuốt chúng sinh thiên hạ.

Từng người, bị bọn chúng ngậm ở miệng, trực tiếp cắn xé, máu tươi đầm đìa, trông cực kỳ tàn khốc và máu lạnh.

Cũng có ba ngàn thân ảnh, bọn họ đứng cùng một chỗ, phát ra ánh sáng vô tận, giống như một mặt trời chói chang, nhưng mặt trời này lại dung luyện vạn vật, thiêu đốt tất cả sự sống, ba ngàn người này, trên thân mỗi người đều tản ra tia sáng kỳ dị, trông cực kỳ bất phàm.

Nhưng đôi mắt của bọn họ đều là lạnh lùng, là tàn nhẫn.

Bùm.

Một bàn tay lớn giáng xuống, trăm vạn sinh linh hóa thành thịt nát ngay tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận