Đại Hạ Văn Thánh

Chương 366 Tuyên chiến? Mật lệnh của Hoàng đế, lão gia tử xuất chinh! Để Cẩm Niên làm thơ? Hung Nô hoà thân?(7)

“Đã hiểu.”

Lão gia tử hận người Hung Nô, điểm ấy Cố Cẩm Niên biết. Lúc trước tận mắt nhìn thấy mấy huynh đệ đồng sinh cộng tử bị người Hung Nô ngược sát là có Thiên Cừu. Cho nên khuyên không được cũng thật sự không thể khuyên.

“Lão gia tử để ta bàn giao cho ngươi một việc. Lúc đầu dự định hôm nay sau khi uống rượu xong sẽ đi tìm ngươi, không ngờ lại gặp ở nơi này, đúng lúc nói cho ngươi.”

Cố Ninh Nhai tiếp tục nói.

“Chuyện gì vậy?”

Cố Cẩm Niên vô cùng chăm chú. Trong thời khắc mấu chốt như này chuyện mà lão gia tử nhắn nhủ nhất định là đại sự, mình cần để tâm.

“Khụ khụ.”

“Cẩm Niên, lão gia tử nói, hắn có thể phải lập tức xuất chinh. Nhanh thì nửa tháng, chậm thì ba tháng. Trong khoảng thời gian này ngươi phải suy nghĩ thật kỹ, nghĩ ra một bài Thiên cổ thi từ để cho gia gia ngươi xuất chinh hoành tráng đi.”

“Thuận tiện cũng viết cho Lục thúc ngươi một bài thơ, chúc mừng hắn thành chỉ huy sứ. Không cần quá tốt, trấn quốc thơ là được. Mặt mũi của Cố gia là không thể thiếu được.”

Cố Ninh Nhai nghiêm túc nói.

Đoạn trước Cố Cẩm Niên còn tin, lão gia tử nếu xuất chinh tìm cháu mình viết bài thơ hợp tình hợp lý.

Nhưng đoạn sau, Cố Cẩm Niên sống chết cũng không tin.

Khá lắm, định cứng rắn cọ đúng không?

“Cẩm Niên, sao ngươi dùng ánh mắt này nhìn ta vậy?”

“Ngươi không tin Lục thúc sao?”

“Được, nếu ngươi không tin vậy chúng ta về nhà, ở trước mặt lão gia tử đối chất.”

“Lục thúc ngươi mặc dù ngày thường không ra sao nhưng làm việc truyền lời tuyệt đối không thêm mắm dặm muối.”

Cố Ninh Nhai có chút không vui, sao cháu mình lại dùng loại ánh mắt này nhìn mình?

Hoài nghi nhân phẩm của mình sao?

Kẻ sĩ có thể chết không thể chịu nhục.

“Được rồi, Lục thúc. Ta đi tìm Ngũ thúc trước, người trở về nói với gia gia, việc này cứ giao cho ta. Ta nhất định sẽ viết một bài Thiên cổ thi từ để gia gia không cần lo lắng.”

Cố Cẩm Niên nói vậy rồi hướng về phía Hình bộ nhanh chóng rời đi.

“Được.”

“Còn có thơ của ta.”

“Cẩm Niên đừng quên nha.”

Cố Ninh Nhai ở sau lưng hô lên, sau đó vẻ mặt tươi cười. Aiz, trong nhà có một người đọc sách thật là tốt.

Một đường đi đến.

Sau một nén nhang.

Hai người đã đến Hình bộ.

Tuy nói thúc thúc của Cố Cẩm Niên là Tả thị lang Hình bộ nhưng làm việc vẫn cần phải theo quy củ.

Cố Cẩm Niên ở ngooài cửa để cho người ta đi thông báo một phen, không tự ý xâm nhập.

Thị vệ Hình bộ ngoài cửa thấy Cố Cẩm Niên đến, hoàn toàn không dám thất lễ, lập tức đi thông tri.

“Thế tử điện hạ, ngài cùng Tả thị lang có quan hệ như thế nào?”

Bên ngoài Hình bộ.

Cố Cẩm Niên chờ lấy thông báo, đột nhiên giọng nói của Tô Hoài Ngọc vang lên khiến Cố Cẩm Niên có chút hiếu kỳ.

“Rất tốt, Ngũ thúc này của ta so với Lục thúc nghiêm túc hơn nhiều.”

“Nhưng mà tính cách có chút lãnh đạm, không ưa thích nói chuyện, làm việc nghiêm cẩn, tốt hơn Lục thúc không ít.”

“Đối với ta cũng được.”

Cố Cẩm Niên thông qua chút ký ức trong đầu trả lời.

“Thế tử điện hạ, Tô mỗ muốn cầu một việc. Không biết Thế tử điện hạ có thể đáp ứng hay không?”

Biết được đáp án, Tô Hoài Ngọc nói.

“Ngươi nói xem.”

Cố Cẩm Niên tò mò, lúc nào Tô Hoài Ngọc lại có chuyện muốn nhờ?

“Để thúc của ngươi đem mấy quan viên Hình bộ lúc trước đã bắt ta cách chức toàn bộ.”

“Nếu như cần lý do thì ta nghĩ cách đem bọn hắn lừa đến giáo ti phường đi.”

“Tốn chút bạc chắc là không khó lắm.”

Tô Hoài Ngọc bình tĩnh nói.

Cố Cẩm Niên lại trầm mặc.

Khá lắm.

Xem ra tên Tô Hoài Ngọc này cũng mang thù.

Chỉ là chưa đợi Cố Cẩm Niên trả lời, một giọng nói đã vang lên.

“Thế tử điện hạ, thị lang đại nhân cho mời.”

Là thị vệ tiến đến thông báo.

Người sau nhanh chóng nở nụ cười đi đến.

“Làm phiền.”

Cố Cẩm Niên chắp tay cũng không dài dòng, trực tiếp mang theo Tô Hoài Ngọc đi vào.

Trong trí nhớ Ngũ thúc này của mình vô cùng lãnh đạm. Trời sinh tính tình cổ quái nhưng làm viêc lại cương trực công chính.

Mà làm việc rất chăm chỉ, lúc trước lão gia tử huấn luyện võ đạo để cho mấy người Ngũ thúc chạy một trăm vòng. Mấy người Ngũ thúc chạy nhiều hơn một vòng sau đó hắn yêu cầu lão gia tử nhất định phải cho thêm chín mươi chín vòng cho đủ hai trăm vòng. Nhất định phải là số nguyên.

Lục thúc rất mạnh, trực tiếp chạy một vòng là ngã. Ý tứ rất đơn giản không thể để cho lão gia tử chiếm tiện nghi.

Rất phù hợp tính cách của lão Lục.

Một đường đi theo.

Sau khi đi vào Nội đường Hình bộ.

Từ thị vệ dẫn đường, rốt cuộc Cố Cẩm Niên đã đến trong phòng làm việc của Ngũ thúc.

Trong phòng rất giản dị.

Trên bàn sách chồng chất không ít hồ sơ nhưng bày biện đều có thứ tự, lộ ra sự cẩn thận tỉ mỉ.

Trên mặt đất cũng vô cùng sạch sẽ. Dù sao bố trí chỉnh thể rất yên tĩnh.

Xem ra Ngũ thúc này của mình có chứng ép buộc cùng bệnh thích sạch sẽ.

“Ngũ thúc.”

Cố Cẩm Niên gọi một tiếng.

Bên trong phòng lập tức truyền đến giọng nói.

“Đợi một chút.”

Giọng nói nhàn nhạt vang lên, lộ ra vẻ không nóng vội.

Một lát sau.

Một bóng người từ trong phòng đi ra.

Thân cao tám thước, mũi ưng, ánh mắt lạnh băng, làn da trắng bệch. Nhưng mà có chút cảm giác bị bệnh bạch tạng. Người mặc quan phục, vừa đi ra đã tản mát ra khí tưc cường đại.

Tả thị lang Hình bộ.

Là tồn tại chấp chưởng luật pháp Đại Hạ, tương lai là Thượng thư Hình bộ.

Cố Lãnh.

Nghe tên đã cảm thấy lạnh.

“Cẩm Niên.”

“Đến đây làm gì?”

Ngũ thúc đi ra, mặc dù nói chuyện có chút cứng nhắc không nhiệt tình giống như các thúc thúc khác nhưng đều là người một nhà huyết mạch tương liên thực chất đều chảy cùng dòng máu. Cố Cẩm Niên cảm giác được Ngũ thúc này cũng không lãnh đạm đối với chính mình.

Mà do tính tình như thế. Nếu là người khác sớm đã bị đuổi đi.

Không đúng là gặp cũng sẽ không gặp dù chỉ là một lát.

“Ngũ thúc, ngài nhìn xem phần hồ sơ này trước đã.”

Cố Cẩm Niên không dài dòng, đem vụ án Trương Minh bày ở trước mặt hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận