Đại Hạ Văn Thánh

1503 Nhi tử của Thần Vương, thể chất Thần Thoại, Hải tộc thoát khốn, Ninh Vương xưng đế(4)

Nghe nói như thế, trong lòng hai người không khỏi rung động liên miên. Mặc dù bọn họ có suy đoán nhưng đạt được câu trả lời thực tế vẫn nhịn không được hít vào một ngụm khí lạnh.

 

Đồng thời bọn họ cũng hiểu rõ vì sao thời Thượng Cổ lại cô đơn rồi.

 

Có thần thông như vậy, thời Thượng Cổ sao có thể không loạn?

 

Dựa vào giết người khác thì có thể làm cho bản thân mạnh lên, trả giá cho việc mạnh lên này đúng thật là thấp.

 

Thậm chí có thể nói là cực thấp.

 

"Tộc ta sắp khôi phục, bây giờ hai người các ngươi cũng đã đạt được chỗ tốt, tranh đấu đại thế, mau chóng thu hoạch chỗ tốt, cải biến bản thân, đến đệ thất cảnh."

 

"Bây giờ tranh đấu, đơn giản là một bầy kiến hôi tranh đấu, đợi đến tương lai, mới thật sự là khủng bố."

 

Ông ta lên tiếng, nhắc nhở hai người.

 

Lời vừa nói ra, hai người lập tức nhẹ gật đầu.

 

Nhưng phủ chủ phủ Đại Đạo không khỏi lên tiếng.

 

"Dám hỏi Tôn thượng, có chư vị Tôn thượng ở đây thì còn có đại nạn gì?"

 

Ông ta có chút hiếu kỳ, nhịn không được hỏi.

 

"Chúng ta chính là Thượng Cổ Nhân tộc nhưng còn có Hải tộc Thượng Cổ, Yêu tộc, Ma tộc, cùng với Thần tộc Thượng Cổ. Chúng ta cùng bọn họ giao thủ qua vô số lần."

 

"Bốn chủng tộc này rất mạnh. Ma tộc thực lực yếu nhất, bị liên hợp trấn áp qua hai lần. Địch nhân lớn nhất là Hải tộc, tiếp theo chính là Thần tộc."

 

"Trước mắt, lần này tranh đấu đại thế, muốn thắng bọn họ, nhất định phải sớm đi khôi phục."

 

"Nếu nhanh hơn bọn họ một bước, chúng ta có thể trong nháy mắt, cướp đoạt tất cả tài nguyên. Đến lúc đó cho dù bọn họ khôi phục thì hạ tràng chính là bị nghiền sát."

 

Ông ta lên tiếng, ở trong lời lẽ chính là tự tin.

 

Năm chủng tộc lớn đều đang phong ấn bản thân, cũng bởi vì thiên địa mà bây giờ muốn khôi phục. Chắc chắn phải có điều kiện nhất định.

 

Điều kiện cho phép, ai ra trước thì người đó có thể chiếm trước Tiên cơ, trong tương lai từng bước chiến thắng.

 

Phủ chủ phủ Đại Đạo nhẹ gật đầu, xem như hoàn toàn hiểu rõ.

 

Nhưng mà Trường Vân Thiên có chút hiếu kỳ.

 

"Tôn thượng, nếu như Thời Thượng Cổ hoàn toàn diệt tuyệt vậy sao hậu nhân của Khổng Thánh vẫn có thể nhận được truyền thừa?"

 

Trường Vân Thiên có một chuyện không rõ ràng.

 

Thời Thượng Cổ, vạn tộc tranh bá. Còn năm chủng tộc lớn sống sót mà năm tộc này đều tự phong ấn giống nhau. Vì sao hậu nhân của Khổng Thánh còn tại thế, mà bọn họ có tính là Thượng Cổ Nhân tộc không?

 

Nghe nói như thế, đối phương không lên tiếng, ngược lại là Quỷ Cốc Tiên Sinh lên tiếng.

 

"Thời Thượng Cổ, tu hành qua thuật cướp thiên đại giả đều sẽ bị thiên địa ghi lại."

 

"Đồng thời, bên trong bảy hệ thống lớn chỉ có Nho đạo đặc thù nhất. Đây là hệ thống thời kỳ Thượng Cổ sinh ra không có pháp lực."

 

"Đơn giản muốn nói với ngươi, ngươi bây giờ là cảnh giới lục cảnh đỉnh phong. Ngươi đánh không lại Thánh nhân Nho đạo, chuyện này hợp tình hợp lý, nhưng chỉ cần ngươi không làm chuyện gì vi phạm thiên địa."

 

"Hoặc là nói, những chuyện ngươi làm không bị Thánh nhân phát hiện, như vậy Thánh nhân không cách nào điều tiết khống chế lực lượng thiên địa nhằm vào ngươi, cũng không làm gì được ngươi."

 

"Nhưng chờ sau khi ngươi đến đệ thất cảnh thì địa vị của ngươi có thể ngang bằng với Thánh nhân. Đây chính là chỗ tốt của Võ đạo hay là Tiên đạo."

 

"Mà Nho đạo, nhất định phải thuận theo ý chí của thiên địa, là có hạn chế. Trừ phi thu hoạch được Thiên mệnh, trở thành Thánh nhân Thiên mệnh. Nếu không, Thánh nhân có thiếu hụt cực lớn."

 

“Tiên đạo, Phật đạo, Thuật đạo, Kiếm đạo, Yêu ma đạo, Võ đạo thì hoàn toàn khác biệt, không chịu sự ước thúc của thiên địa, muốn làm cái gì là có thể làm cái đó."

 

"Chính là bởi vì như thế, Nho đạo không bị thiên địa tính toán. Không cần tự phong ấn."

 

"Nho đạo nhất mạch, trừ thư tịch văn chương, không có bất kỳ truyền thừa gì. Không giống Võ đạo, có huyết mạch truyền thừa, có thể chất truyền thừa."

 

"Vì vậy, Khổng phủ mặc dù truyền thừa lại hơn bảy mươi thế hệ và mặc dù bọn họ biết chuyện của thời Thượng Cổ nhưng mà theo mấy vạn năm trôi qua, rất nhiều chuyện đều bị lãng quên. Hơn nữa Khổng phủ cũng không phải một đường thuận buồm xuôi gió, đã từng suýt chút trải qua đứt gãy."

 

"Lúc trước Cố Cẩm Niên nếu như hung ác hơn một chút thì Khổng gia không phải lại phải trải qua đứt gãy sao?"

 

Quỷ Cốc Tiên Sinh lên tiếng, giải đáp lý do Khổng phủ phải chăng chính là Thượng Cổ Nhân tộc.

 

Nói cách khác, lúc trước thời Thượng Cổ mặc dù xảy ra chuyện tuyệt diệt lớn, cũng không đại biểu tất cả mọi người chết sạch. Người còn sống sót phân thành hai loại.

 

Một loại là bản thân còn sống, tất nhiên không giống bình thường.

 

Một loại khác là chủng tộc còn sống, con cháu đời đời sinh sôi nảy nở nhưng kiểu tồn tại này có ý nghĩa không lớn.

 

Cùng loại với hậu nhân của Khổng Thánh, bọn họ còn sống nhưng là cha truyền con, con truyền cháu xuống tới, là kiểu sinh mệnh truyền thừa, mà không phải loại truyền thừa khác.

 

Mà sau khi thiên địa đại biến, linh khí thiên địa, đời sau không bằng đời trước. Cho nên cho dù truyền thừa xuống, hài đồng mới sinh đã thích ứng thiên địa, căn bản không tính là Thượng Cổ Nhân tộc.

 

Nhất định phải nói thì bọn họ có được huyết mạch của Thượng Cổ Nhân tộc. Nhưng dựa theo suy luận này thì có rất nhiều người có được huyết mạch Thượng Cổ Nhân tộc.

 

Nhưng những Thượng Cổ Nhân tộc này, căn bản không đồng ý. Thậm chí là hoàn toàn không đồng ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận