Đại Hạ Văn Thánh

1296 Cái gì? Một ngàn lượng một cân trà? Mua cho mỗi người một cân, đừng để Hộ Bộ bên cạnh xem thường!(2)

Cho dù một ngày chỉ có thể kiếm được hai trăm vạn lượng bạc thì cũng có sao đâu? Làm ăn mà, chi phí rất nhiều, còn bù lỗ hao hụt nữa, thật sự thu về được bao nhiêu chứ?

Mà trong tay nàng cũng chỉ có hai phần góp vốn, tính hết cả nhà cũng mới có mười phần vốn thôi.

Cứ coi như là kiếm được nhiều tiền thì sao chứ? Mình là Thái tử phi, tương lai sẽ là hoàng hậu, còn có cảnh gì mà chưa từng thấy đâu?

Nói trắng ra, nếu như không phải hoàng thất quản nghiêm ngặt, nàng còn định thu ít bạc coi như tiền báo hiếu. (thường là kẻ dưới đưa tiền cho bề trên để mọi chuyện ổn thỏa không bị gây phiền phức).

Trăm vạn lượng bạc, chỉ cần nàng muốn có thì dễ như trở bàn tay thôi, biết bao nhiêu người tình nguyện dâng bạc cho nàng?

"Hừ, một trăm vạn lượng, hai trăm vạn lượng? Đúng là cái nhìn thiển cận của nữ nhân."

"Dương đại nhân, ngươi nói cho nàng ta biết, doanh thu hôm qua là bao nhiêu."

Lý Cao thật sự là tức đến không nói lên lời.

Tâm trạng hiện giờ của hắn ta vô cùng phức tạp.

Nghe Thái tử nói thế, Dương Khai hơi bất đắc dĩ, ông ấy cũng không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng có thể đoán được, chắc chắn không phải là chuyện gì tốt.

"Bẩm Thái tử phi, doanh thu hôm qua, ước chừng mười tám vạn vạn lượng bạc trắng."

Dương Khai lên tiếng, cho dù ông ấy biết rõ con số này, nhưng mỗi khi nói ra, chính ông cũng có cảm giác không chân thực.

"Cái gì?"

"Mười tám vạn vạn lượng bạc trắng?"

Lập tức, vẻ mặt khó chịu của Thái tử phi sững sờ, nàng ta ngây ngốc đứng đó, không thốt lên lời.

Thật lòng mà nói, dựa vào thái độ và ngữ khí của Thái tử, cho dù Dương Khai nói ra con số một ngàn vạn lượng bạc trắng, Thái tử phi cũng không quá bất ngờ, cho dù giả vờ cũng phải cố mà tỏ vẻ mình là người hiểu sự đời.

Nhưng vấn đề là, mười tám vạn vạn lượng bạc trắng, đây thật sự là con số thiên văn, cho dù nàng là Thái tử phi, muốn giả vờ là người hiểu sự đời cũng giả vờ không nổi.

"Ngốc rồi hả?"

"Bây giờ còn kêu la nữa không?"

Nhìn biểu tình trên mặt Thái tử phi, Lý Cao hơi hơi không vui.

"Đây là chuyện không thể?"

"Sao có thể kiếm được mười tám vạn vạn lượng bạc trắng chỉ trong một ngày được?"

"Làm sao mà kiếm được?"

Thái tử phi không thèm để ý đến Lý Cao, tự mình nghi hoặc, cảm thấy chuyện này không thể xảy ra.

Nghe nàng ta nói thế, Dương Khai đưa sổ sách giấy tờ cho nàng tự xem .

"Thái tử phi, ngài xem đi, đây là khế đất đã bán được ngày hôm qua."

"Bất Dạ Thành Đại Hạ thu hút toàn bộ dân chúng ở kinh đô, cộng thêm những dân chúng ở các phủ thành xung quanh tới xem náo nhiệt, nhờ vậy mà một số thương nhân đã nhìn ra cơ hội làm ăn buôn bán, muốn mua cửa hàng ở đây."

"Thái tử phi, có thể là ngài không biết, chỉ là một quán bán nước ngọt ở Bất Dạ Thành Đại Hạ, trong một canh giờ có thể thu về một ngàn lượng bạc trắng."

"Đấy mới chỉ là bán nước ngọt mà thôi."

"Cho nên, các cửa hàng loại một có vị trí tốt, một ngàn vạn lượng một căn, cửa hàng loại hai là năm trăm vạn lượng một căn, các cửa hàng thông thường khác bán giá hai trăm vạn lượng một căn."

"Nói cách khác, nếu bán hết toàn bộ những cửa hàng này, lợi nhuận có thể lên tới năm mươi vạn vạn lượng bạc trắng."

"Trong đó còn có hai mươi gian cửa hàng hoàng kim có vị trí tốt nhất, giữ lại để sau này bán đấu giá."

"Mà trong Bất Dạ Thành còn có khu chợ đêm. Hàng ngàn cửa hàng và quầy hàng chỉ cho thuê mà không bán, tiền cho thuê hàng năm có thể lên tới mấy vạn vạn lạng bạc.

"Bách hóa lâu có muối quan, Long Mễ, còn có các mặt hàng khác như gương kính, có thể đảm bảo số lượng người tới mua hàng không ngừng."

"Những thương nhân nhìn thấy cơ hội làm ăn này, ai cũng ra tay phóng khoáng, theo như dự định của Hầu gia, trong vòng bảy ngày, tất cả các cửa hàng đều sẽ được bán hoặc thuê hết."

Dương Khai nói cụ thể tình hình kinh doanh của Bất Dạ Thành cho Thái tử phi biết.

Nghe ông ấy nói xong, Thái tử phi hoàn toàn chết lặng, bây giờ trong đầu nàng chẳng nghĩ được gì cả, chỉ có ngân lượng hoàng kim.

Năm mươi vạn vạn bạc trắng?

Cả nhà nàng ta góp mười phần vốn, nghĩa là họ có thể nhận được năm vạn vạn lượng bạc trắng, đây là tài sản khủng bố đến mức nào?

Nhà thân mẫu của nàng cũng có thể coi là thế gia giàu có ở địa phương, có thể lấy ra mấy chục vạn cũng không khó gì, nếu thật sự tính thì một ngàn vạn lượng bạc cũng không phải là vấn đề lớn.

Gia đình nhà Thái Tử phi sao có thể nghèo được?

Nhưng năm ngàn vạn lượng bạc, là khái niệm gì? Cho dù nàng ta không hiểu chính sự, nhưng nàng ta cũng biết được, quốc thuế hàng năm của Đại Hạ chỉ khoảng ba vạn vạn lượng bạc.

Quốc thuế một năm.

Vậy có nghĩa là từ giờ về sau, nàng có tiền rồi, thích cái gì thì mua cái đó?

Thân là Thái tử phi, là một trong những người quyền quý nhất của vương triều Đại Hạ, nếu thật sự thích thứ gì, còn sợ không có sao, nhưng vấn đề là ai bỏ tiền ra mua?

Rất nhiều cửa hàng, rất nhiều quan cao chức trọng, kể cả các phu nhân của triều thần, có thể xếp thành một hàng dài, chỉ hy vọng có thể mua giúp nàng những món đồ nàng yêu thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận