Đại Hạ Văn Thánh

Chương 1448 Minh ngộ Thánh đạo, chân lý thiện ác, Cố Cẩm Niên thành Thánh! Đại đạo chung vui! (3)

Vương triều Đại Hạ.

Quận Giang Trung.

Phủ Liễu Bình.

Huyện Tỷ Thủy.

Bóng dáng của Cố Cẩm Niên chậm rãi xuất hiện.

Hắn đi đến trước một ngôi mộ.

Phần mộ của Vương Nguy.

Khi trước quận Giang Trung gặp khó khăn, thân hãm cục diện bế tắc, Vương Nguy vì dân chúng Đại Hạ mà hy sinh sinh mạng của mình.

Mà nay, khi Cố Cẩm Niên dự định rời khỏi, hắn lại đi tới trước mộ phần của Vương Nguy lần nữa. Thứ nhất là để nhìn xem thê nhi của Vương Nguy sống thế nào, thứ hai là để nhìn xem tình hình của quận Giang Trung.

Lần thứ hai tới thăm mộ phần Vương Nguy, có đủ các loại đồ cúng.

Sau khi Thiên tai của Đại Hạ xảy ra, Cố Cẩm Niên đã sửa lại án sai cho Vương Nguy, cả trong phủ Liễu Bình và quận Giang Trung đều được đúc bức tượng của Vương Nguy, dân chúng cũng hiểu rõ những gì ông đã làm, vì ông mà nặn tượng thờ cúng.

Trước mộ phần.

Cố Cẩm Niên không nói nhiều lời, hắn vái ba cái, thắp cho bức tượng của Vương Nguy ba nén hương.

Im lặng một hồi lâu.

Chợt.

Cố Cẩm Niên rời khỏi nơi này, hắn hóa phàm (người phàm, người bình thường), dung mạo thay đổi, tuần tra khắp nơi trong quận Giang Trung.

Các nơi trong quận Giang Trung đồng ruộng phì nhiêu, tràn ngập sức sống, hạt thóc tươi tốt, năm nay lại là một năm thu hoạch bội thu.

Mà trong khắp các phủ huyện của quận Giang Trung, mỗi một nhà đều đang sửa sang phòng ốc, có bạc rồi đương nhiên sẽ hi vọng bản thân mình trôi qua những ngày tháng tốt đẹp hơn, sửa chữa phòng ở cũ nát xập xệ trước kia một chút, hoặc là dứt khoát dỡ đi làm lại.

Đa số dân chúng nơi đây đều rất hạnh phúc vui vẻ, thỉnh thoảng hắn còn có thể nghe được vài ngôn luận về mình.

"Các hương thân, phải nhớ kĩ rằng chúng ta có được những ngày tháng tốt đẹp như hôm nay đều dựa vào Thiên Mệnh Hầu, nếu không có Hầu gia thì hiện tại chúng ta vẫn đang phải trải qua cuộc sống nghèo đói khó khăn."

Âm thanh vang vọng, khiến cho Cố Cẩm Niên đi qua bên đường chẳng hiểu sao lại cảm thấy vui mừng.

Nhưng mà, Cố Cẩm Niên không ở lại.

Hắn đi xem qua người nhà của Vương Nguy.

Trông một tòa nhà ở huyện Tỷ Thủy, Cố Cẩm Niên đứng ở bên ngoài, cửa lớn đóng chặt, tòa nhà như bị người thợ may cầm kim khâu lại, Cố Cẩm Niên không bước lên làm phiền, chỉ định đứng xem một chút rồi rời đi.

Nhưng mà, ngay lúc này cửa lớn đột nhiên mở toang ra, một vị phụ nhân xuất hiện trước mặt Cố Cẩm Niên.

Bốn mắt nhìn nhau, Cố Cẩm Niên thoáng làm động tác chào hỏi.

Người phụ nhân cũng làm động tác chào hỏi với Cố Cẩm Niên, sau đó mở miệng.

"Tiên sinh có việc gì sao?"

Dung mạo của Cố Cẩm Niên đã được chỉnh sửa, thoạt nhìn chỉ là một Nho giả trung niên tầm thường, khí chất ôn hòa, cho nên trong vô ý thức sẽ khiến người đứng đối diện buông sự đề phòng.

"Tại hạ chính là hảo hữu của Vương công, nghe nói về sự tích của Vương công bèn ngàn dặm xa xôi tới thăm, muốn phúng viếng cố nhân."

Cố Cẩm Niên mở miệng, giọng nói chầm chậm nhẹ nhàng.

"Huynh trưởng mau vào, ngàn dặm mà đến thật vất vả biết bao, thiếp thân lập tức làm bữa tiệc tẩy trần cho huynh trưởng, mong rằng huynh trưởng không ghét bỏ."

Đối phương mở miệng, nói vậy.

Nghe nói Cố Cẩm Niên chính là hảo hữu của trượng phu, hơn nữa không quản ngàn dặm tới thăm, điều này làm cho nàng ấy vô cùng cảm động.

“Tẩu tử khách sáo rồi."

"Không cần tiêu phí sức lực, cứ tùy ý là được."

Cố Cẩm Niên mở miệng.

Vương thị không nhiều lời, mà mời Cố Cẩm Niên đi vào trong nhà, giữa đại đường bày linh bài của Vương Nguy, Cố Cẩm Niên bước lên tế bái.

"Huynh trưởng có thể tới thư phòng của phu quân ta nghỉ tạm, ta đi một chút sẽ về ngay."

Vương thị nói lời này xong, cầm rổ rời đi, để một mình Cố Cẩm Niên ở lại trong này.

Nhà chỉ có bốn bức tường, không lo gặp trộm.

Vương thị đi rồi, Cố Cẩm Niên không khỏi cảm thán một tiếng. Ngay sau đó đi ra khỏi đại đường, bước sang trái đi về hướng thư phòng.

Thư phòng của Vương Nguy không lớn, sau khi đi vào Cố Cẩm Niên phát hiện trong phòng chất đầy sách là sách, tuy rằng hơi bừa bộn, nhưng có thể nhìn ra được Vương Nguy là một người đọc sách chân chính, rất thích đọc.

Có vài người chồng chất sách thành đống ở trong nhà, sắp xếp ngay ngắn, nhưng thường thường những người như vậy chưa bao giờ sẽ đọc sách.

Người thích đọc sách chân chính thì đa số sẽ đặt sách ở tùy nơi tùy chỗ, nhưng lúc nào cần tìm thì sẽ tìm được ngay.

Cố Cẩm Niên đi tới trước bàn, xem những tài liệu ở trên đó.

Nhưng rất nhanh, Cố Cẩm Niên nhìn thấy được hai hàng chữ nhỏ trên góc bàn.

[dân ưu mà ta ưu]

[dân mừng mà ta mừng]

Mười chữ vô cùng đơn giản, lại khiến cho Cố Cẩm Niên càng trở nên im lặng.

"Vương công sống chết vì đại nghĩa."

Một lát sau, Cố Cẩm Niên hít một hơi dài, cúi đầu với thư trác, tuy rằng người đã không còn nhưng tinh thần này của Vương Nguy khiến cho Cố Cẩm Niên quý trọng và kính nể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận