Đại Hạ Văn Thánh

826 Khổng Hiên đến tặng Thiên mệnh, lấy được Giang sơn cẩm tú đồ, ruộng tốt vạn dặm!(5)

Khá lắm.

Cố Cẩm Niên không khỏi hô len khá lắm.

Đây chính là hào quang nhân vật chính sao?

Nói thật, Cố Cẩm Niên thật sự không ngờ Khổng Hiên sẽ làm người như thế?

Nhưng ấn ký Thiên mệnh đã chạm vào cơ thể, Cố Cẩm Niên căn bản cũng không thể nói gì.

Sau khi ấn ký Thiên mệnh nhập thể.

Chúng Sinh Thụ lại lần nữa sinh trưởng ra một trái Khí vận.

Đây thật sự là niềm vui ngoài ý muốn.

“Khổng Hiên công tử, lễ này thật sự quá lớn.”

“Cái này…cái này. Cái này khiến ca ca không thể nhận lấy.”

Cố Cẩm Niên đứng dậy, vô cùng bất đắc dĩ. Nhưng đây chỉ là lời xã giao. Dù sao cũng là ấn ký Thiên mệnh đấy.

Đồ chơi này ai chê ít.

“Cẩm Niên ca ca, ngài nói quá lời, so sánh với sự khẳng khái của ca ca, nội tâm ngu đệ càng thoải mái hơn là có cả mười đạo ấn ký Thiên mệnh.”

“Từ khi ngu đệ biết được, Khổng gia đắc tội ca ca, ngu đệ ngày ngày khó chịu. Ngu đệ thật sự thích thi từ của ca ca. Mỗi một bài thơ, ngu đệ đều lặp đi lặp lại nhìn mấy trăm lượt.”

“Nếu ca ca không tin thì ngài nhìn xem. Thi tập mà ngu đệ viết, chuyện viết cho ngài.”

Đối phương mở miệng nói xong lời này lại xuất ra một bản thi tập khác bày ở trước mặt Cố Cẩm Niên.

Nhìn thấy bản thi tập này, Cố Cẩm Niên không khỏi lật ra xem xét.

[Ngày 7 tháng 7, đọc Mãn Giang Hồng của Cố Cẩm Niên có cảm giác tức sùi bọt mép.]

Mùng bày tháng bảy ngày Cao Dương, ta xem Mãn Giang Hồng Thế tử.

Từ ngữ bá khí hiển lòng dạ, trấn Hung Nô thất kinh biến sắc.

Hoàng cung bách quan người người chấn kinh, một bài thi từ gọt quốc vận.

Tụng niệm trăm lượt theo xúc động, thật nguyện hồi kinh nâng cốc hoan.

Đây là thi từ Khổng Hiên làm.

Nói như thế nào đây.

Cái danh xưng Kỳ Lân tử này vẫn đừng nên dùng.

Đồ chơi này có thể làm thơ sao?

Chỉ sợ lão gia tử mình viết cũng tốt hơn so với cái này?

A. Cái này.

“Cẩm Niên ca ca.”

“Viết như thế nào?”

Cõi lòng Khổng Hiên đầy kỳ vọng dò hỏi.

“Cũng không tệ lắm.”

“Chỉ là thiếu chút vần chân.”

“Nhưng mà về sau hiền đệ vẫn nên nghiên cứu kinh luân cho tốt đi. Con đường này mới là chính đạo của đệ.”

Cố Cẩm Niên tương đối uyển chuyển.

Hắn rất muốn nói một câu, về sau đừng làm thơ, vào xưởng đi thôi. Đáng tiếc là Đại Hạ không có nhà máy.

“Cẩm Niên ca ca, ngài nhìn thêm đằng sau. Đằng sau có vài bài viết cũng không tệ lắm.”

“Thúc của ta còn tán dương qua.”

Khổng Hiên vẫn chưa từ bỏ ý định, muốn cho Cố Cẩm Niên nhìn thêm đằng sau.

Cân nhắc đến việc đối phương vừa cho mình một đạo ấn ký Thiên mệnh, Cố Cẩm Niên vẫn kiên trì nhìn đằng sau một chút.

Nhưng mà lần này tùy tiện lật một cái, mặt Cố Cẩm Niên có chút đỏ ừng.

Đằng sau thi tập này, tất cả đều là khen mình. Khen vài câu còn chưa nói, chủ yếu là khen quá giới hạn.

Có chút khiến cho người ta khó chấp nhận nổi.

Quả nhiên, ông trời đã mở cho ngươi một cánh cửa sổ thì sẽ đóng lại một cánh cửa khác.

“Thế nào?”

Khổng Hiên mặt mũi tràn đầy chờ mong.

“Cũng không tệ lắm.”

“Đúng rồi, hiền đệ, có chuyện này ta thực sự muốn hỏi đệ.”

Cố Cẩm Niên nói sang chuyện khác.

“Ca ca mời nói.”

Khổng Hiên có chút hiếu kỳ.

“Chuyện ở phủ Bạch Lộ đệ biết không?”

Mặc dù là nhất thời nghĩ đến nhưng chuyện này rất quan trọng.

“Phủ Bạch Lộ sao? Biết!”

Khổng Hiên hơi gật đầu.

“Chuyện này chỉ sợ Khổng gia của đệ cũng có tham dự.”

“Ca ca thấy đệ phẩm tính không tệ, lại có hạo nhiên chính khí. Khi trở về đệ cẩn thận điều tra trong tộc rõ ràng chuyện này.”

“Đệ yên tâm, cho dù đến cùng là Khổng gia có liên quan thì lúc đó chỉ bắt người nên bắt. Người không phạm sai lầm, ca ca sẽ không làm loạn.”

“Nếu như chờ sau này bệ hạ tra ra được thì đến lúc đó ca ca cũng không giúp được Khổng gia.”

Cố Cẩm Niên hết sức nghiêm túc nói.

Chuyện của phủ Bạch Lộ lúc trước, Khổng gia rõ ràng có tham dự vào nhưng đến cùng Khổng gia đóng vai nhân vật gì thì Cố Cẩm Niên không rõ.

Trước mắt, Khổng Hiên có lòng thành như thế vậy Cố Cẩm Niên cũng không sợ hắn ta làm loạn.

Mà lời này cũng là nói thật. Hiện tại tra ra được ai phạm sai thì người đó không may.

Nhưng nếu như chờ chính hắn điều tra ra hoặc chờ Hoàng đế tra ra được thì lúc đó từ trên xuống dưới Khổng gia đều bị liên lụy.

Không một ai có thể trốn thoát.

Cũng không lo lắng Khổng Hiên giấu giếm không báo.

“Đây là chuyện không thể.”

Trong chốc lát, Khổng Hiên trực tiếp nhíu chặt long mày. Đây là phản ứng theo bản năng của hắn ta.

Chuyện phủ Bạch Lộ có thể nói là táng thận lương tâm. Mặc dù Khổng gia có làm một vài chuyện không tốt nhưng cũng không đến mức làm ra loại chuyện như vậy chứ?

Nếu thật sự làm thì đừng nói người ngoài, coi như hắn ta thân là người nhà họ Khổng cũng không tha thứ được.

Cố Cẩm Niên không nói gì.

Mà Khổng Hiên cũng dần dần tỉnh táo lại.

“Ca ca yên tâm.”

“Chuyện này ngu đệ nhất định điều tra đến cùng. Nếu như phát hiện bất kỳ dấu vết nào để lại chắc chắn sẽ thông báo cho ca ca.”

“Đến lúc đó thiên đao vạn quả, chết không có gì đáng tiếc.”

Khổng Hiên nắm chặt nắm đấm, hắn ta không tin có người của Khổng gia sẽ làm như vậy. Nhưng nếu như bị hắn ta phát hiện thì sẽ không dễ dàng tha thứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận