Đại Hạ Văn Thánh

Chương 788 Triều chính chấn kinh, trẫm không nghĩ tới, ngay cả chiêu này của trẫm Cẩm Niên cũng đã học trộm được!(3)

Nhưng chỉ cần có người sống trở về là đủ rồi.

Theo lời nói ra, tướng sĩ Hung Nô đứng yên bất động, nhìn xem tảng đá lửa này sẽ rơi tới đâu.

Mặc kệ là bất kỳ chỗ nào, một nửa số người nhanh chóng chạy thoát đi, chắc sẽ không có vấn đề gì.

Dù sao những người có thể sống đến hiện tại cũng không phải hạng người bình thường.

Nhưng chuyện khiến người ta không nói nổi lên lời đó là.

Đá lửa này, dừng lại ở trên bầu trời, không động đậy nữa?

"Ta xxx ngươi."

Đợi cả buổi, rốt cục có tướng sĩ Hung Nô nổi giận.

Không thể chơi như vậy được?

Đá lửa nhà người cứ nện xuống đi, ta nhận.

Nhưng vẫn còn có cách chơi này à? Ta không động ngươi cũng không động?

Muốn chơi như vậy, trận chiến này đừng đánh nữa, để ta đi mở rộng đại môn của vương đình ra.

Ngài đó.

Xin mời vào.

Lúc này đừng nói người Hung Nô tức đến chửi mẹ, các tướng sĩ Đại Hạ cũng ai nấy trợn tròn mắt.

Đá lửa này giống như thật sự có trí khôn, nhìn chòng chọc vào đám Hung Nô.

Hung Nô bất động, nó bất động.

Cái này may mà nhằm vào Hung Nô nha, nếu là nhằm vào tướng sĩ Đại Hạ bọn họ, vậy cũng khỏi đánh.

Không, khỏi chơi.

Ngồi ở chỗ này chờ chết đi thôi.

Hừ, ta chờ chết, ngươi tự chơi đi.

Bên trên Chiến xa, Cố Cẩm Niên cũng hơi cạn lời.

Hắn không biết nên nói cái gì cho phải đây.

Quả thật có chút quá đáng.

Nhưng ai bảo người Hung Nô tự mình muốn chết? Sớm đáp ứng điều kiện nghị hòa của mình chẳng phải là xong rồi ư?

Làm gì phải tự chuốc lấy đau khổ?

Cố Cẩm Niên không hề thương xót.

Bởi vì nếu không có đá lửa, trận chiến này, người chết chính là tướng sĩ Đại Hạ.

Có xác xuất thắng được.

Nhưng là thi thể chất thành núi.

Khi đó sẽ không có ai thương xót tướng sĩ Đại Hạ.

Chiến tranh chính là vô tình như thế, huống chi bên kia còn là kẻ thù thật sự?

Hơn nữa còn là huyết cừu nhiều thế hệ.

Đôi bên đều im lặng.

Trên bầu trời, đá lửa bắt đầu rung chuyển, cuối cùng vỡ ra trên không trung, sau đó hóa thành vô số viên đá lửa, hướng phía bốn phương tám hướng mà bắn tới.

Đúng thế, là một đường sống cũng không chừa.

Các tướng sĩ đã chết lặng.

Có binh lính Hung Nô rất thoải mái, trực tiếp ngậm binh lệnh của mình trong miệng, miễn cho lúc có người tìm được xác mình, lại không biết thân phận.

"Ngươi chạy tới dưới cây làm gì? Dưới cây cũng phải chết đấy."

Cũng có người trực tiếp chạy tới dưới gốc cây rồi nằm thẳng xuống, khiến tướng sĩ Hung Nô khác hiếu kì.

"Râm mát, chết sẽ không bốc mùi."

Người sau hờ hững đáp.

Đã chết lặng.

Ngả bài.

Không chơi nữa.

Ta nằm chờ chết, được chưa?

Đá lửa rớt xuống, mặc kệ đám người tuyệt vọng hay thống hận, hay trực tiếp nằm ngửa, đá lửa vô tình đến cực điểm, tiêu diệt hết hi vọng sống sót của bọn họ.

Hai mươi lăm vạn quân.

Bốn tảng đá lửa.

Tại thời khắc này, trực tiếp hủy diệt.

Nổ đơn lẻ.

Nổ theo nhóm.

Nổ có mục tiêu.

Nổ bừa bãi.

Sau bốn đợt tàn phá này, trên cơ bản cũng không có khả năng có người còn sống sót.

Ban đầu, đây là một trận đánh lâu dài, máu chảy thành sông, xác chất thành núi, đều sẽ xuất hiện.

Nhưng bây giờ, không có vết máu, tất cả đều đã bị bốc hơi sạch sẽ, về phần xác chết, cũng tìm không thấy một bộ thi cốt hoàn chỉnh, nhiệt độ của đá lửa cực cao, đều trực tiếp bị thiêu đốt thành tro tàn.

Trên tháp Thông Thiên.

Hung Nô vương sững sờ nhìn thấy cảnh này.

Hai mươi lăm vạn đại quân!

Tuy đây không phải toàn bộ binh lực của Nước Hung Nô, nhưng cũng chiếm một phần ba đấy được không?

Nhất là kỵ binh.

Trực tiếp bị tiêu diệt hết một nửa.

Mặc dù còn hai mươi vạn kỵ binh dự bị, nhưng kỵ binh dự bị này vẫn có chênh lệch nhất định so với những kỵ binh có thể ra trận giết địch,.

Hiện tại không phải là nguyên khí bị thương nặng.

Mà là bị thương đến tận xương tủy.

Nước Hung Nô vẫn có năng lực tác chiến, nhưng sau đó cho dù không xuất hiện đá lửa công kích, Hung Nô cũng không dám tiếp tục chiến đấu nữa.

Nếu lại chiến tiếp, cho dù giết được mười vạn quân địch cũng không có bất kỳ tác dụng gì, song phương sống mái với nhau, Hung Nô thật sự không còn binh lính để sử dụng.

Bồi dưỡng cũng phải cần thời gian?

Một phần ba quân đội này là quân chủ lực, hiện tại toàn quân bị diệt, nhiều nhất lại phái thêm một phần ba quân tới thủ thành.

Đúng thế.

Chỉ có thể dùng để thủ thành chứ không thể xuất chiến, những binh mã khác cũng phải trấn thủ bốn phía, không thể nào điều tất cả binh lực tập trung đến đây để chống lại Đại Hạ được đúng không?

Đến lúc đó có muốn trấn thủ hậu phương nữa không?

Bên trái- phải có muốn trấn thủ nữa không?

Vương triều Đại Hạ chỉ cần phái thêm năm mươi vạn quân, vậy đánh từ hai bên trái phải, vậy thì ngươi có thể đợi chết rồi.

Ngựa đạp vương đình.

Cũng không còn là một câu khẩu hiệu, mà là một câu chuyện thực sự xảy ra đấy.

Nhưng điều khiến Hung Nô vương sợ hãi thực sự đó là.

Cố Cẩm Niên có tung đá lửa ra nữa hay không?

Nếu như vậy, coi như phái ra tất cả binh mã, cũng chỉ chịu chết thôi.

"Không."

"Không có khả năng."

"Chuyện này không có khả năng, vì sao lại có đá lửa rơi xuống?"

"Vì sao lại xuất hiện loại tình huống này? sao Cố Cẩm Niên có thể có sức mạnh này được?"

Hung Nô vương tức đến phát run, uất ức đến muốn thổ huyết.

Ông ta suy nghĩ nát óc cũng nghĩ mãi mà không rõ, Cố Cẩm Niên sao có thể làm được loại chuyện này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận