Đại Hạ Văn Thánh

1057 Ninh Vương chẩn tai? Thu hoạch dân ý? Dân chúng chịu ức hiếp? Văn nhân điều tra?(5)

"Có phải là giả hay không?"

 "Có phải là Hầu gia cuồng chém Phủ Quân của mười chín phủ nên những quan viên này biên soạn thị phi hay không?"

 Nhưng mà, Tả thị lang Hình bộ Cố Lãnh lên tiếng. Ông ấy cho rằng đây là giả, là có người cố ý muốn hãm hại Cố Cẩm Niên.

 "Đúng đúng đúng, nhất định là giả."

 "Hầu gia sao có thể có thể sẽ làm loại chuyện này. Dù sao ta không tin."

 "Ta cũng không tin."

 "Chuyện này rõ ràng chính là giả."

 Đám người Dương Khai thi nhau phụ họa. Một mực chắc chắn đây là giả. Nói thật, bọn họ thật đúng là không tin Cố Cẩm Niên sẽ làm như vậy.

 Nhất định là có lời gì khó nói.

 Bây giờ Cố Cẩm Niên đang ở quận Giang Trung định tai mà bọn họ ở trong triều đình phụ trách trấn trụ đại cục. Như vậy bọn họ nhất định phải vì Cố Cẩm Niên nói tốt, vậy miễn cho Cố Cẩm Niên ngột ngạt.

 Nghe nói như thế, Hữu thị lang Lại bộ thật sự là có chút không thể nói.

 Biết rõ đám người này thiên vị Cố Cẩm Niên, chuyện này không có gì đáng nói nhưng thiên vị đến như vậy thì có chút quá phận.

 Không, không phải thiên vị có chút quá phận, là quá mức.

 "Hạ quan cũng nghĩ như thế."

 "Cho nên hạ quan đã hỏi thăm ba lần."

 "Quan viên các phủ quận Giang Trung , lập xuống huyết thư xác định việc này không giả."

 Hữu thị lang Lại bộ rõ ràng là có vấn đề, đối với chuyện này không buông tha. Bách quan cũng không nói cái gì, ông ta vẫn còn ở nơi này cố chấp.

 Nói đến nước này, mọi người cũng hoàn toàn trầm mặc.

 Bằng chứng như núi.

 Mặc dù không rõ Cố Cẩm Niên rốt cuộc là nghĩ như thế nào.

 Cho dân chúng hai lượng gạo, các tướng sĩ thịt cá, còn để dân chúng đi cắt lúa. Chuyện này bất kể như thế nào đều giải thích không thông.

 "Quan viên bên dưới cũng không nhất định nói thật. Nhỡ đâu chính là muốn nhằm vào Hầu gia thì sao?"

 "Đúng vậy, không bài trừ quan viên nhằm vào Hầu gia. Dù sao quận Giang Trung đang yên lành như thế, sao tự dưng kho lúa bốc cháy? Hầu gia muốn tra rõ, có phải là động đến lợi ích của không ít quan viên không? Điểm này không thể không cân nhắc."

 "Bệ hạ, thần cho rằng bất kể như thế nào, đến lúc này, không thể nghe tin sàm ngôn. Vẫn phải lấy Hầu gia làm chủ."

 "Đúng đúng đúng, phải tin tưởng Hầu gia."

 Thái độ của bách quan kỳ thật rất rõ ràng. Bởi vì hiện tại danh tiếng của Cố Cẩm Niên cực thịnh. Là người được Hoàng đế ưu ái lớn nhất. Lần này quận Giang Trung đại nạn, không nói những cái khác, nếu như Cố Cẩm Niên thật sự giải quyết được.

 Như vậy Cố Cẩm Niên trở về, địa vị sẽ càng cao, kiểu người như vậy ai dám trêu chọc?

 Cho dù có là tranh đấu đảng phái cũng không dám cùng Cố Cẩm Niên đi tranh.

 Nói câu khó nghe, Cố Cẩm Niên lần này dù không ổn định được tai họa ở quận Giang Trung thì Vĩnh Thịnh Đại Đế cũng không nỡ giết Cố Cẩm Niên. Đơn giản là vương triều Đại Hạ trải qua một lần nguy cơ thôi.

 Nhưng nếu như Cố Cẩm Niên giải quyết được tai họa ở quận Giang Trung, tất cả đều vui vẻ. Lúc này chờ Cố Cẩm Niên biết rõ trong triều có người ghim hắn, chuyện này sẽ không tốt lắm.

 Chí ít tại lúc chuyện chưasáng tỏ, đại bộ phận quan viên đều phải bảo trì quan sát trạng thái.

 Tuyệt đối sẽ không tùy ý làm loạn.

 Nhưng mà, đúng vào lúc này, giọng nói của Lý Thiện không khỏi vang lên.

 "Bệ hạ, thần cho rằng, Hầu gia tất nhiên sẽ không làm loạn, trong này cũng khẳng định tồn tại một vài vấn đề."

 "Nhưng quan viên nơi đó đã thượng tấu như thế, cộng thêm bên trên thần cũng ở bên ngoài nghe nói một vài tin tức, dường như là nói Hầu gia làm một vài không tốt lắm chuyện."

 "Chuyện đã đến trình độ này, thần nguyện chờ lệnh, tiến về quận Giang Trung một chuyến. Nếu như chuyện này chỉ là quan viên bôi đen, thần cũng có thể trừng trị những quan viên này thật tốt một phen. Còn như quả nhiên là hành vi của Hầu gia, thần cũng có thể hỏi thăm tinh tường rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra."

 "Cũng miễn cho bách quan triều đình lòng người bàng hoàng, sợ nhất vẫn là những người đọc sách kia. Chuyện này nếu như truyền đến trong tai người đọc sách các vương triều khác. Như vậy có chút không xong."

 Giọng nói của Lý Thiện vang lên.

 Tể tướng không hổ là Tể tướng, rõ ràng là muốn điều tra Cố Cẩm Niên, lại bị ông ta nóinhư là đang trợ giúp Cố Cẩm Niên vậy.

 Hữu thị lang Lại bộ khẳng định không dám chủ động tìm Cố Cẩm Niên gây phiền phức. Đằng sau chuyện này nhất định là có người làm chỗ dựa. Văn võ cả triều, kỳ thật ai cũng biết, Lý Thiện có chút bất mãn đối với Cố Cẩm Niên.

 Thứ nhất Cố Cẩm Niên xuất tẫn danh tiếng, khiến cho Tể tướng là ông ta trong chuyện này giống như không có tác dụng gì.

 Thứ hai là bệ hạ đối Cố Cẩm Niên ân sủng như thế, cũng lo lắng Hoàng đế muốn lập Cố Cẩm Niên làm Tể tướng.

 Tổng hợp các loại, Lý Thiện đối với Cố Cẩm Niên đương nhiên sẽ không có hảo cảm quá lớn. Đương nhiên đấu tranh cấp độ càng sâu, đại bộ phận quan viên kỳ thật nghĩ mãi mà không rõ, mà cũng không muốn dính vào.

 "Không thể."

 Giờ khắc này, Lễ bộ Thượng thư Dương Khai, Công bộ Thượng thư Vương Khải Tân, còn có Hình bộ Tả thị lang Cố Lãnh cùng nhau lên tiếng.

 "Bệ hạ đã đem quyền tổng chỉ huy cho Hầu gia, lúc này nếu như phái người tiến đến tìm kiếm Hầu gia, có phải là đối Hầu gia có hoài nghi không? Nếu như Hầu gia biết rồi, có thể thất vọng đau khổ hay không? Thần cho rằng không thể."

 "Không sai. Bệ hạ, nếu để cho Lý tướng đi như vậy, đúng thật là dao động lòng người. Dù sao người trong thiên hạ đều biết bệ hạ ngài đã đem quyền lực cho Hầu gia. Nếu như Lý tướng tiến đến, toàn bộ tướng sĩ sẽ nghĩ như thế nào? Bách quan lại thế nào nghĩ? Dân chúng lại suy nghĩ như thế nào? Phải chăng mang ý nghĩa bệ hạ đã không tin Hầu gia rồi?"

 "Chúng thần tin tưởng Thiên mệnh Hầu sẽ không làm loạn, đây đều là tin đồn thổi thôi."

 Từng tiếng nói vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận