Đại Hạ Văn Thánh

1149 Ta, Cố Cẩm Niên, mời Nguyên Thủy Thiên Tôn, chém Tiên môn ba đao! (9)

Có Đại Nho cảm khái, hoàn toàn công nhận Cố Cẩm Niên.

"Dân chúng như nước, thuận thế mà lên, nghịch thế mà chết. Không ngờ tới, Cố Cẩm Niên lại hoàn toàn đi ổn định đạo lý thương sinh này. Tương lai cho dù không thể thành Thiên mệnh Thánh nhân, chỉ dựa vào những công tích này cũng có thể thành thánh."

Một vài tiếng nói vang lên, tràn đầy cảm khái.

Mà ở trong Phật môn.

Trong chùa Đại Bảo Lưu Ly.

Phật Đà Nghiễm Nguyên nhìn qua tất cả, không khỏi nhàn nhạt lên tiếng.

"Tuy là dân ý nhưng lúc Thiên mệnh giáng lâm tất cả mọi thứ sẽ đại biến. Thần Châu thiên địa, sẽ rực rỡ hẳn lên. Thượng Thanh chân nhân nói không có sai, Cố Cẩm Niên, ngươi không nên trực tiếp như thế, một cơ hội nhỏ nhoi cũng không cho."

"Sau này Thiên địa đại biến vô cùng áp lực, gia trì trên người ngươi, nhiều nhất ba năm. Sau ba năm ngươi sẽ biết, hành động của ngươi hôm nay rước lấy cho mình phiền phức như thế nào."

"A Di Đà Phật."

Phật Đà Nghiễm Nguyên lên tiếng, hai tay của ông ta chắp tay trước ngực, nói như vậy đạo.

"Cố Cẩm Niên, ngươi chấp mê bất ngộ, như vậy cũng đừng trách chúng ta ra tay rồi."

"Tế Tiên khí."

Lúc này, Thái Thượng trưởng lão của Thái Huyền tiên tông rống to.

Trong chốc lát, ba kiện Tiên khí cũng vào lúc này rung động không thôi, bộc phát ra uy năng khủng bố tuyệt luân.

Chỉ là.

Keng.

Một đường tới từ giữa thiên địa tiếng chuông vang lên.

Là Huyền Hoàng Cổ Chung.

Huyền Hoàng Cổ Chung ở trong thể nội Cố Cẩm Niên bay thẳng ra, rơi vào trong tay pháp tướng Ngọc Thanh Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Sau đó một đạo tiếng chuông vang lên.

Toàn bộ Thần Châu đại lục, toàn bộ sinh linh đều nghe được tiếng chuông đáng sợ này.

Vốn dĩ ba kiện Tiên khí còn vô cùng kinh khủng, vào thời khắc này, nháy mắt an tĩnh lại, toàn bộ quang mang nội liễm.

Trăm vạn dặm sơn hà, đột nhiên ngưng tụ mây đen lôi đình.

Vạn trượng Lôi Long, ở trong mây đen du động, từng tòa thượng cổ Thiên Đình hiển hiện, lôi điện xen lẫn, từng tôn thần ảnh, quan sát chúng sinh.

Sau một khắc.

Khí tức hủy thiên diệt địa xuất hiện.

Tất cả mọi người cảm nhận được một loại khí tức rùng mình, chỉ là từng sợi khiến cho ức vạn sinh linh hoảng hốt sợ hãi.

Đây là khí tức của Ngọc Thanh Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Chỉ có từng sợi.

Nhưng có thể trấn áp một đại thế.

Nhân đạo diểu diểu, tiên đạo mãng mãng. Quỷ đạo nhạo a, đương nhân sinh môn."

Tiếng tụng kinh cổ xưa vang lên, lộ ra vẻ to lớn vô thượng.

Mọi thứ trong thiên địa vào thời khắc này đều lộ ra vẻ nhỏ nhặt không đáng kể.

Vạn tượng Đại La.

Trên Thần Châu đại lục, ức vạn vạn trượng thân thể, quan sát phương thiên địa này.

Đỉnh phụ viên quang, người khoác bảy mươi hai sắc.

Mắt vận tường quang thiên địa dời, trên đỉnh Khánh Vân ba vạn trượng, toàn thân hà quấn màu Vân Phi; nhàn cưỡi tiêu dao Tứ Bất Tượng, ngồi lặng chìm đàn Cửu Long xe. Bay tới dị thú vì tay vịn, vui nâng Tam Bảo Ngọc Như Ý.

Đây là pháp tướng của Ngọc Thanh Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Vô cùng kinh khủng.

Thái Thượng trưởng lão Thái Huyền tiên tông vào thời khắc này, toàn thân phát run như có kim châm.

Toàn bộ tu sĩ Tiên môn, vào thời khắc này cũng không có bất kỳ một tia sức phản kháng nào.

Bọn họ chỉ có e ngại.

Cho dù là Thiên Ma lão nhân, cũng cảm nhận được cỗ khí tức kinh khủng này. Ông ấy không thể thừa nhận, biến mất tại chỗ.

Xung quanh Cố Cẩm Niên quang mang vạn trượng, khiến cho ông ấy nhất định phải thoát đi. Dù sao ông ấy là người trong ma đạo, không có khả năng tiếp nhận thần quang như vậy.

Đám người Thượng Thanh chân nhân, Trương chân nhân, Bình Vân đạo nhân, Thương Đồng đạo nhân cũng không dám lại nói một câu.

Lúc đầu, bọn họ cho rằng ba kiện Tiên khí, có thể áp chế Cố Cẩm Niên, đối kháng pháp tướng.

Lại không nghĩ rằng, Cố Cẩm Niên ngưng tụ ra pháp tướng, còn không có phát huy ra một chút xíu uy năng.

Bây giờ pháp tướng kích hoạt, bọn họ nháy mắt hiểu rõ đây là chênh lệch một trời một vực.

Căn bản là không có cách chống cự.

"Núi lửa Thiên tai, sinh linh đồ thán, thương sinh đau khổ, tiên đạo đệ tử, thấy chết không cứu, vô thường vô đức."

"Trừng phạt."

Giọng nói của Thiên Tôn vang lên, trong nháy mắt, minh ngộ tất cả các loại.

Mà phía trên bầu trời cũng xuất hiện từng bức họa.

Bên trong núi lửa, từng đám tướng sĩ xông vào trong hỏa hoạn không để ý hỏa diễm toàn thân, đem dân chúng cứu ra còn mình bị đốt sống chết tươi.

Bên dưới một ngọn núi, mấy trăm người dân bình thường bị núi lửa vây quanh. Hài đồng khóc rống tê tâm liệt phế, các đại nhân muốn mở ra một con đường.

Nhưng mà, không có bất kỳ một con đường sống nào.

Dưới đại hỏa thôn phệ tất cả, không có một ai còn sống.

Cách lửa mang trước mặt, cuồng phong gào thét, núi lửa đánh tới, tự biết chạy không khỏi. 145 người, điên cuồng diệt trừ cây cối xung quanh, mặc dù vô dụng nhưng bọn họ cũng không muốn chấp nhận số mệnh.

Đây tất cả mọi thứ chiếu rọi trong mắt mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận