Đại Hạ Văn Thánh

1150 Ta, Cố Cẩm Niên, mời Nguyên Thủy Thiên Tôn, chém Tiên môn ba đao! (10)

Mà chỉ cần một tấm phù cầu mưa.

Là có thể cứu những người dân này.

Chỉ cần Tiên môn xuất thủ, núi lửa này sao có thể có thể hung mãnh như vậy?

Nhưng chính là không cứu!

Trong bức tranh, thân ảnh Cố Cẩm Niên xuất hiện, hắn đi tới Thái Huyền tiên tông, dường như là tư thái cầu xin, hi vọng Tiên môn cho phù cầu mưa.

Giọng nói của Vương Hiên cũng vang lên.

Không cho mượn, chính là không cho mượn.

Nản lòng thoái chí phía dưới, Cố Cẩm Niên quay người rời đi. Mặc dù hắn có nói vài câu không dễ nghe nhưng những điều này nói có nói sai sao?

Không hề nói sai.

Kết quả tên Vương Hiên này trực tiếp bóp nát một tấm phù cầu mưa, rơi xuống một trận mưa cho Cố Cẩm Niên nhìn.

Thà rằng lãng phí, cũng không cấp cho Cố Cẩm Niên.

Bởi vì cảnh tượng thảm trạng núi lửa phía trước nên sau khi tất cả mọi người thấy cảnh này từng người không khỏi nghiến răng nghiến lợi.

"Đây chính là tu sĩ Tiên môn sao? Quả nhiên là chó đẻ, không cho mượn thì thôi, thà rằng lãng phí cũng không cho? Thái Huyền tiên tông vẫn xứng là Tiên môn đệ nhất Đông Hoang sao?"

"Người này là ai? Lão tử thật muốn đem hắn nghiền xương thành tro."

"Có người buồn nôn như vậy sao?"

"Trách không được Cố Cẩm Niên tức giận như vậy, đổi lại ai mà không sinh khí? Liền lãng phí một tấm phù cầu mưa như vậy, chí ít có thể cứu mấy trăm người dân, đây không phải có bệnh sao?"

"Chém, đáng chết chém."

Một vài tiếng nói vang lên, đây là tiếng nói của những Võ giả. Từng người quát lên, bọn họ tức giận đến tê cả da đầu.

Bao gồm một vài tiếng nói cảu người đọc sách, dân chúng, quan viên.

Chuyện này xác thực đáng hận, quản chi là một chút tu sĩ Tiên môn, cũng cảm thấy quá mức.

Mà bên trong Thái Huyền tiên tông.

Vương Hiên nuốt ngụm nước bọt như bị sét đánh. Chuyện này ông ta làm trong cơn tức giận nhất thời. Sau này cũng cảm thấy có chút không ổn, nhưng nghĩ rằng Thái Thượng trưởng lão ra mặt nên cũng không suy nghĩ nhiều.

Không nghĩ tới ở thời điểm này, thế mà bị trực tiếp lấy ra, làm cho tất cả mọi người nhìn thấy.

Giờ khắc này, sắc mặt ông ta xám ngoét, biết mình xong rồi, trong lòng vô cùng hối hận, hối hận đau đớn .

Oanh.

Sau một khắc.

pháp tướng của Ngọc Thanh Nguyên Thủy Thiên Tôn lấy chuông làm đao, trực tiếp bổ chém một đao xuống tới.

Một đao này, vô tận to lớn.

Hướng thẳng đến toàn bộ tu sĩ Tiên môn chém tới.

Một đao chém xuống.

Vô số tu sĩ sắc mặt khó coi, một đao này chém không phải tu vi, chém chính là khí vận, chém chính là khí vận tương lai của bọn họ.

Tranh đấu Thiên mệnh, khí vận trọng yếu nhất.

Đồng thời, điều này cũng đại biểu cho việc Cố Cẩm Niên đúng thật là không thẹn với lương tâm.

Nhưng sau khi một đao rơi xuống.

Giọng nói của Cố Cẩm Niên tiếp tục vang lên.

"Mời Thiên Tôn, lại chém một đao!"

Cố Cẩm Niên chậm rãi lên tiếng, giọng nói vô cùng băng lãnh.

Cái gì?

Lại chém một đao?

Lúc này, vô số tu sĩ Tiên môn đều dùng một loại ánh mắt bất khả tư nghị nhìn về phía Cố Cẩm Niên.

Chém một đao đã đủ chứ?

Vì sao còn phải lại chém một đao?

Cái này cần thiết sao?

"Cẩm Niên tiểu hữu, ngươi tội gì khổ như thế chứ? Lại chém Tiên môn ta một đao. Chuyện này về sau không nói ai có thể thu hoạch được Thiên mệnh nhưng yêu ma chi đạo, ngươi giải quyết như thế nào?"

Thượng Thanh chân nhân thật sự muốn thổ huyết. Ông ta hối hận, thật sự hối hận, hối hận vì sao xa lánh Cố Cẩm Niên, hối hận vì sao muốn truyền đạt mệnh lệnh không cho Cố Cẩm Niên mượn phù cầu mưa.

Thế nhưng là , mặc cho Thượng Thanh chân nhân nói thế nào, Cố Cẩm Niên cũng không có bất kỳ biến hóa nào.

Oanh.

Thiên địa vì đao.

Pháp tướng của Nguyên Thủy Thiên Tôn trực tiếp vung đao chém xuống, đao thứ hai rơi xuống, khí vận Tiên môn nhận tổn thất thật lớn.

Từng đầu linh mạch khô kiệt.

Nguyên bản thế lực Tiên môn sáng chói, tại thời khắc này đã bị trọng thương.

"Vì sao muốn chém thêm một đao?"

"Ta không phục."

"Tiên môn chúng ta, hưng thịnh vô số năm, chẳng lẽ chỉ bởi vậy mà vẫn lạc sao?"

"Cố Cẩm Niên, ngươi muốn phá huỷ Tiên đạo nhất mạch ta sao?"

Một vài tiếng nói vang lên, bọn họ tê tâm liệt phế gầm thét.

"Khẩn cầu Thiên Tôn!"

"Lại chém một đao."

Đối diện với mấy lời giận mắng này Cố Cẩm Niên thờ ơ. Hôm nay hắn đã làm tốt tất cả chuẩn bị, mà lại mời Thiên Tôn chém ba đao, cũng là kế hoạch hắn nghĩ tới.

Không quan hệ đến tranh đấu Thiên mệnh, cũng không phải giảm bớt đối thủ cạnh tranh, mà là 'Vì vạn thế mở thái bình' .

Còn có một chút chính là, ba kiện Tiên khí, có thể quét ngang nửa vương triều Đại Hạ. Đây cũng là nguy hiểm to lớn, Cố Cẩm Niên không có khả năng để bọn họ có cơ hội cá chết lưới rách.

Tuyệt đối không có khả năng.

"Ngươi điên rồi!"

"Chém Tiên môn ta ba đao? Ngươi điên rồi sao? Cố Cẩm Niên!"

"Ngươi thật sự muốn tiêu diệt tuyệt Tiên môn ta sao?"

Giọng nói của các đại thế lực Tiên môn vang lên, lúc này một vài tiếng nói khác cũng không khỏi vang lên.

"Cẩm Niên đường ca, người tiếp tục như vậy, là muốn diệt tiên đạo nhất mạch ta sao?"

"Cẩm Niên tiểu hữu, ngươi đây là tội gì? Không cần thiết như thế."

Là giọng của Cố Tĩnh, còn có cung chủ Linh Lung Tiên cung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận