Đại Hạ Văn Thánh

Chương 1825: Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc

Trận gia yến này mới đầu ăn rất vui vẻ, Lục thúc của Cố Cẩm Niên vẫn luôn nói chút chuyện lý thú, cộng thêm lão cữu Vĩnh Thịnh Đại Đế một mực đang tranh luận chủ đề Cố Cẩm Niên khi còn bé như thế nào, cực kỳ hòa hợp.

Nhưng cuối cùng, theo hưng phấn trôi qua, tâm tình của mọi người cũng dần dần trầm thấp xuống rồi.

Dù sao ai cũng biết, tiếp theo chính là đại hội vạn tộc, một trận đại chiến sắp bắt đầu. Nếu như vận khí không tốt, rất có thể xảy ra chuyện lớn. Nói không chừng Cố Cẩm Niên thật sự bởi vậy mà vẫn lạc.

Loại lo lắng cùng tiêu điều này khiến cho bữa gia yến này dần dần an tĩnh lại.

Đêm khuya.

Mọi người đều trở về, ở trong đại đường chỉ còn lại bốn người là Cố Cẩm Niên, Vĩnh Thịnh Đại Đế, Cố lão gia tử còn có phụ thân của Cố Cẩm Niên - Cố Thiên Chu. Lúc không còn người, tiếng thở dài cũng dần dần vang lên.

“Niên nhi.”

“Sau đây ngươi định làm gì?”

Giọng của Cố Thiên Chu vang lên, lộ ra sự quan tâm nói.

“Hồi phụ thân.”

“Bế quan ngộ đạo.”

“Nghênh đón đại hội vạn tộc.”

Cố Cẩm Niên nhàn nhạt lên tiếng. Đây là suy nghĩ của hắn, bản thân cần ngộ đạo, ấn ký Thần Vương mang tới các phương diện truyền thừa, bản thân còn không hoàn toàn tiêu hóa xong, cần thể ngộ thật tốt một phen.

Thời gian này đối với mình mà nói vô cùng trọng yếu.

Cũng không phải nói có thể quyết định cái gì, mà là một loại tăng lên.

Tự mình tăng lên.

Nghe thấy Cố Cẩm Niên nói phải bế quan ngộ đạo, nghênh đón đại hội vạn tộc, Cố Thiên Chu nhẹ gật đầu, sau đó lại hỏi ra vấn đề giống với lão gia tử lúc trước.

Vẫn là lo lắng cho Cố Cẩm Niên.

“Có muốn kéo dài đại hội vạn tộc thêm một đoạn thời gian nữa hay không? Trước mắt nếu như mở ra thì có thể không phải một chuyện tốt.”

Giọng của Vĩnh Thịnh Đại Đế vang lên, ông ấy cũng cảm thấy có chút cấp bách.

Dù sao thời gian hơi ít.

“Không cần kéo dài.”

“Thời gian vốn đã không còn kịp rồi. Nếu như lại không xử lý thì chính là chuyện vô bổ.”

Cố Cẩm Niên nhìn lão cữu của mình, hắn rất chân thành.

Nghe nói như thế, Vĩnh Thịnh Đại Đế hơi có vẻ trầm mặc, trên thực tế trong lòng của ông ấy cũng tinh tường, chẳng qua là không hi vọng Cố Cẩm Niên quá gấp.

“ Nếu đã như vậy, Cẩm Niên, hôm nay con ở nhà nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai đi ngộ đạo đi.”

Lão gia tử rõ lí lẽ, ông ấy biết rõ Cố Cẩm Niên đã lựa chọn tốt rồi nên toàn bộ quá trình không hề thúc giục gì.

“Gia gia, có lẽ một chút nữa tôn nhi phải rời khỏi đây, đi tìm lão sư một chuyến.”

Cố Cẩm Niên lên tiếng. Hôm nay hắn không có ý định ngủ lại ở nhà.

Nghe nói như thế, ba người có chút trầm mặc, biết rõ tình thế cấp bách, nhưng là không nghĩ tới vội vã như vậy, quả nhiên là một ngày cũng không thể lãng phí.

“Được.”

“Con quyết định là được rồi.”

“Cẩm Niên, bây giờ con đã trở thành Thánh nhân, càng là hi vọng của đại thế, chúng ta cũng không giúp gì được cho con, duy nhất có thể giúp con chính là ủng hộ việc con làm.”

“Mặc kệ tương lai xảy ra chuyện gì, phải chăng có người bắt chúng ta uy hiếp con thì con phải nhớ kỹ, cứ theo tâm mình làm là được. Con là Thánh nhân đại thế, trong tộc sẽ không cho ngươi cản trở, Cố gia không có một ai hèn nhát, biết chưa?”

Cố lão gia tử lên tiếng, ông ấy nhắc đến chuyện này.

Là một loại ám chỉ.

Tương lai biến đổi to lớn, ai cũng không rõ sẽ xảy ra chuyện gì, cố kỵ lớn nhất của Cố Cẩm Niên đã từng là thương sinh đại thế. Bây giờ lo lắng lớn nhất của hắn nên là tộc nhân, điểm này Cố lão gia tử biết rõ.

Dưới loại tình huống này, lão gia tử nói ra câu này, chính là một loại đáp lại mạnh mẽ hữu lực.

Ông ấy không rõ bản thân có thể bị người bắt đi làm con tin hay không nhưng ông ấy đã làm tốt chuẩn bị ngọc đá cùng vỡ. . .

Trước mắt mọi người muốn diệt trừ Cố Cẩm Niên, bọn họ cũng sẽ trở thành uy hiếp duy nhất của Cố Cẩm Niên. Nếu đã như vậy, Cố gia cũng đã làm xong tất cả chuẩn bị.

“Gia gia, yên tâm.”

“Ta sẽ lại đi núi Tây Chu một chuyến, thỉnh cầu chủ nhân của núi Tây Chu che chở cho mọi người.”

“Điểm này ta vẫn có thể làm được, tin rằng chủ nhân của núi Tây Chu sẽ cho ta chút mặt mũi này.”

“Những chuyện này, ngài không cần lo lắng nhiều.”

Cố Cẩm Niên chậm rãi lên tiếng, lão gia tử ủng hộ khiến nội tâm của hắn hết sức cảm động. Chỉ là hắn không hi vọng xảy ra chuyện như vậy, cũng không nguyện ý nhìn thấy loại chuyện này xảy ra.

“Ngươi quyết định là tốt rồi.”

Lão gia tử nhẹ gật đầu.

Cố lão gia tử cũng là người từ trên chiến trường đến, không tồn tại nhiều không quả quyết như vậy. Nếu Cố Cẩm Niên đã quyết định thì ông ấy sẽ không nói thêm điều gì. Như thế, Cố Cẩm Niên đứng dậy, hướng về phía bên ngoài đi ra.

Trước khi rời đi, Cố Cẩm Niên hướng về phía lão gia tử và phụ thân của mình thở dài một hơi.

Chờ sau khi Cố Cẩm Niên đi.

Trong hành lang cũng lộ ra vẻ vô cùng yên tĩnh. Qua một lúc lâu, giọng của Vĩnh Thịnh Đại Đế không khỏi chậm rãi vang lên.

“Aiz, Cẩm Niên nói cho cùng vẫn là giống trẫm. Tuổi còn trẻ mà có trách nhiệm như vậy, không hổ là điệt nhi của ta.”

Vĩnh Thịnh Đại Đế lên tiếng.

Chỉ là Cố lão gia tử cùng Cố Thiên Chu rõ ràng không thèm để ý đến câu nói này.

Nếu như trước đây sẽ còn cố nén buồn nôn thổi phồng hai câu. Hiện tại địa vị của Cố Cẩm Niên quá cao. Hai người bọn họ một người là thân phụ của Cố Cẩm Niên, một người là gia gia của Cố Cẩm Niên, tôn trọng đế vương Đại Hạ là nể tình đạo làm quân thần. Nếu không thì đã chỉ vào mũi của Vĩnh Thịnh Đại Đế mà mắng. Vĩnh Thịnh Đại Đế có thể làm thế nào?

Chẳng lẽ chém đầu cả nhà?

Đây là chuyện không thực tế.

Sau một khắc.

Thư viện Đại Hạ.

Vọng Tinh đình.

Thân ảnh của Tô Văn Cảnh như tuyết trắng. Trong đình đã nấu xong trà, Tô Hoài Ngọc ngồi ở đối diện, lẳng lặng thưởng thức trà.

Mấy ngụm uống xuống.

Giọng của Tô Hoài Ngọc không khỏi vang lên.

“Những năm gần đây, vào Nam ra Bắc, trải qua vô số thứ nhưng nói cho cùng vẫn là thứ không tốn bạc là dễ uống nhất.”

Tô Hoài Ngọc lên tiếng, hắn ta nhịn không được lên tiếng, tán thưởng phẩm chất của lá trà.

“Thần Vương nói đùa, những thứ như vàng bạc đối với Thần Vương mà nói, có ý nghĩa gì?”

Tô Văn Cảnh lên tiếng cười, đối với Tô Hoài Ngọc trước mặt, Tô Văn Cảnh có chút nghĩ mãi mà không rõ, đường đường là Thần Vương Thần tộc, thân phận địa vị có thể nói là người mà trong thiên hạ tuyệt đối không có thứ hai, cho dù so sánh với Cố Cẩm Niên bây giờ, chỉ sợ cũng không bằng Tô Hoài Ngọc.

Loại tồn tại này khiến ông ấy rất khó nghĩ rõ ràng tại sao lại biến thành như vậy.

“Nhập thế nhuốm bụi bặm.”

“Ta đã vào đại thế, kỳ thật chính là người tầm thường, ngược lại còn thích vàng bạc. Những năm gần đây, trải qua nhiều chuyện như vậy, ta phát hiện bây giờ hưởng thụ mới là vương đạo. Ta cũng không hiểu thế tử điện hạ vì sao phải liều mạng như vậy.”

“Kỳ thật buông tay xuống, mặc cho thiên địa tự mình vận chuyển, sinh cũng tốt, hủy cũng được, bản thân vui vẻ là được, cần gì phải đi cứu vớt đại thế.”

“Kết quả cuối cùng rất có thể là công dã tràng.”

Tô Hoài Ngọc lên tiếng, suy nghĩ của hắn ta đơn giản rất nhiều, nghĩ nhiều như vậy làm gì, để bản thân sống thanh thản ổn định không tốt sao?

Muốn ăn liền ăn, muốn uống liền uống, làm người không cần thiết mệt mỏi như vậy.

Nhưng sau khi Tô Hoài Ngọc nói xong lời này, giọng của Cố Cẩm Niên vang lên.

“Tô huynh.”

“Lời ấy sai rồi.”

Là giọng của Cố Cẩm Niên, thân ảnh của hắn xuất hiện ở Vọng Tinh đình, cũng là một bộ bạch y, nho nhã hiền hoà, đang hướng về phía trong đình đi tới. . .

“Gặp qua thế tử điện hạ.”

Tô Hoài Ngọc vẫn như trước đây, xưng hô với Cố Cẩm Niên là thế tử điện hạ.

Không có loại tư thái mình là Thần Vương, từ đó sinh ra cảm giác ưu việt, thay vào đó vẫn như thường ngày, quả nhiên là làm ra cảm giác phản phác quy chân.

“Tô huynh khách khí.”

“Gặp qua tiên sinh.”

Cố Cẩm Niên đi vào trong đình, hướng về phía Tô Văn Cảnh bái một bái, sau đó lại nhìn về phía Tô Hoài Ngọc nhẹ gật đầu.

Rất nhanh, Cố Cẩm Niên ngồi xuống.

Nhìn qua Tô Hoài Ngọc nói.

“Giữa thiên địa, có âm sẽ có dương, đại thế mênh mông, luôn có người sẽ phụ trọng tiến lên, vì hậu nhân xua tan âm u.”

“Nếu như dựa theo ý của Tô huynh, người người đều vì bản thân mình thì đại thế này đã sớm không còn, Tô huynh còn có thời gian ở đây uống trà sao?”

Cố Cẩm Niên mỉm cười nói.

“Cho nên, giữa người với người đều không giống nhau, có người lòng dạ rộng lớn, có người chú định chính là bùn.”

“Thế tử điện hạ có thể được ấn ký Thần Vương chọn trúng là có đạo lý, không giống ta. Ta chính là nghĩ đến mỗi một ngày trôi qua chỉ cần ăn uống no đủ, muốn đi nơi nào thì đi nơi đó, đại thế diệt hay không chẳng liên quan gì đến ta.”

“Bản thân cảm thấy vui vẻ là được rồi.”

“Nhưng mà hành động của thế tử điện hạ cũng làm Tô mỗ kính nể. Ta rất ủng hộ. Thế tử điện hạ tuyệt đối không nên bị loại người như ta làm ảnh hưởng. Người nói không sai, nếu không có một ít người phụ trọng tiến lên, cũng không còn loại người được hưởng sống tốt như ta.”

Tô Hoài Ngọc lên tiếng, nói ra suy nghĩ của mình.

Mỗi người đều có nhân sinh thuộc về mình, cũng có suy nghĩ của mình. Không thể đem ý nghĩ của bản thân, áp đặt trên người người khác, nhưng cũng không nên đi gièm pha ý nghĩ của người khác.

“Thụ giáo.”

Cố Cẩm Niên khẽ cười nói, sau đó châm cho ân sư Tô Văn Cảnh một ly trà.

“Cẩm Niên, kế tiếp ngươi dự định ngộ đạo sao?”

Tô Văn Cảnh lên tiếng, ông ấy đại khái đoán được Cố Cẩm Niên sau đó phải làm cái gì.

“Đúng vậy, dốc lòng ngộ đạo.”

Cố Cẩm Niên nhẹ gật đầu.

“Đại hội vạn tộc, ngươi có bao nhiêu phần trăm chắc chắn?”

Tô Văn Cảnh tiếp tục hỏi.

“Chín thành chín đi.”

Cố Cẩm Niên hơi trầm mặc một chút sau đó cho câu trả lời này.

Theo câu trả lời này qua đi, thần sắc của Tô Hoài Ngọc ngay lập tức thay đổi.

“Chín thành chín sao?”

“Ở trong năm tộc là có cường giả cửu trọng thiên đỉnh phong, ngươi mượn nhờ lực lượng đại thế, trước mắt có thể đánh ngang tay, chín thành chín khó tránh khỏi có chút khoa trương đấy?”

Tô Hoài Ngọc nhịn không được lên tiếng, cảm thấy Cố Cẩm Niên cũng quá tự tin rồi.

“Ta có biện pháp.”

Cố Cẩm Niên lên tiếng, lộ ra lực lượng tự tin.

Theo lời vừa nói ra, Tô Hoài Ngọc lập tức ý thức được cái gì, hắn ta nhìn về phía Cố Cẩm Niên, trong ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.

“Ngươi nghĩ mượn nhờ lực lượng của bốn vị Thánh nhân sao?”

Tô Hoài Ngọc là ai? Thần Vương chuyển thế. Sao hắn ta có thể không đoán được Cố Cẩm Niên sẽ dùng thủ đoạn gì? Muốn giải quyết năm tộc, nhất định phải dùng lực lượng siêu phàm vô thượng, mà ở giữa thiên địa này, cũng chỉ có Thánh nhân mới có được thực lực như vậy.

“Đúng.”

Nếu Tô Hoài Ngọc đã đoán được, Cố Cẩm Niên cũng không giấu diếm nhiều thêm. Hắn trực tiếp thừa nhận, bản thân muốn nhờ lực lượng Thánh nhân.

Nghe nói như thế, Tô Hoài Ngọc có chút trầm mặc.

Hắn ta đứng dậy, đang suy tư một ít chuyện.

Mà giọng của Cố Cẩm Niên cũng chậm rãi vang lên.

“Lần này nếu như mời Thánh nhân đến đây, chỉ sợ năm tộc đều sẽ hủy diệt. Thần tộc cũng ở bên trong thanh toán. Nếu như Tô huynh cảm thấy không ổn, ta có thể cho Tô huynh một chút mặt mũi, nhưng vì thương sinh đại thế bình an, có một số việc ta vẫn sẽ phải làm.”

Cố Cẩm Niên lên tiếng.

Ở trong Năm tộc có Thần tộc, Tô Hoài Ngọc là Thần Vương Thần tộc. Nói thật mặt mũi này không thể không cho, lần này đại hội vạn tộc, rất có thể là một trận thanh toán kinh thiên động địa.

Lần tính toán này nếu đã bắt đầu thì song phương không chết không thôi.

Mà đối với Thần tộc, Cố Cẩm Niên vẫn đang suy nghĩ.

“Không sao.”

“Ta tuy là Thần Vương chuyển thế, nhưng đối với bọn họ cũng không có tình cảm gì, mà con đường là chính bọn họ chọn, ngươi không xuất thủ, bọn họ cũng sẽ xuất thủ nhằm vào ngươi.”

“Ta chỉ lo lắng duy nhất chính là hai chuyện.”

Trong ánh mắt của Tô Hoài Ngọc mang theo một chút cố kỵ.

“Hai chuyện gì?”

Cố Cẩm Niên hiếu kì hỏi.

“Thứ nhất, năm tộc bị tru diệt, thiên địa tất nhiên sẽ có ảnh hưởng, có thể sẽ rước lấy ảnh hưởng không tốt nhưng nếu ngươi không giết, nhổ cỏ không trừ gốc, hậu hoạn vô tận.”

“Thứ hai, khí tức của bốn Thánh nếu như xuất hiện, có thể cũng sẽ rước lấy một chút chuyện không tốt xảy ra. Cụ thể là chuyện gì, ta cũng không rõ nhưng cũng có thể không nhất định chính là chuyện tốt.”

Tô Hoài Ngọc nói ra băn khoăn của mình.

Nghe nói như thế, Cố Cẩm Niên càng thêm trầm mặc.

Điều lo lắng đầu tiên của Tô Hoài Ngọc hắn có chút tinh tường. Dù sao phương thiên địa này không thể tiếp tục giết chóc, bản thân diệt sát năm tộc, nói thật bất kể là xuất phát từ mục đích gì thì có gì khác biệt với vạn tộc chém giết nhau thời Thượng cổ? Cho nên điều lo lắng này là có cơ sở.

Ngay như bốn Thánh đồng thời xuất hiện, điểm này Cố Cẩm Niên thấy có chút kỳ lạ, điểm này là điều hắn không nghĩ tới.

“Bốn Thánh cùng thế, sẽ còn rước lấy phiền phức sao?”

Cố Cẩm Niên hiếu kì.

“Bốn vị Thánh nhân, vang dội cổ kim, phương đại thế này chỉ sợ không chịu nổi. Nếu như chân chính giáng lâm, sẽ rước lấy phiền phức.”

“Đương nhiên đây chỉ là ta phỏng đoán, cụ thể như thế nào, ta cũng không tinh tường.”

Tô Hoài Ngọc lên tiếng nói.

“Ta hiểu rồi.”

Cố Cẩm Niên không nhiều lời, nhưng Tô Hoài Ngọc có thể nói ra lo lắng, nhất quyết không phải tự nhiên mà nói ra.

Chuyện này mình phải suy nghĩ thật kỹ.

“Không cần nghĩ quá nhiều, có đôi khi bị ép đến mức nóng nảy nên làm như thế nào thì làm như thế đó. Bây giờ Thiên mệnh hiển thế, năm tộc đều đang mưu đồ Thiên mệnh cho mình. Lúc này không cần cho bọn họ quá nhiều cơ hội.”

“Cẩm Niên, vi sư ủng hộ ngươi.”

Giọng của Tô Văn Cảnh vang lên, ông ấy chủ trương tiến công, không cần tiếp tục bị động.

“Học sinh đã rõ.”

“Học sinh đã làm tốt tất cả chuẩn bị.”

Cố Cẩm Niên cho trả lời.

“Tốt.”

“Vậy vi sư cũng không nói thêm nữa.”

Tô Văn Cảnh đã hiểu, Cố Cẩm Niên sẽ không làm chuyện quá kích động.

Như thế.

Ba người tiếp tục uống trà, một đêm không trò chuyện gì, chỉ là nói đơn giản một chút thế cục đại thế.

Chờ đến lúc sáng sớm.

Cố Cẩm Niên đứng dậy, hắn dự định đi ngộ đạo.

“Dòng sông thời gian rất trọng yếu.”

“Sau khi đại hội vạn tộc, nhanh chóng đạp lên dòng sông thời gian.”

“Đây là một đạo ấn ký, có thể bảo hộ ngươi ở trong dòng sông thời gian khỏi bị một lần trầm luân.”

Tô Hoài Ngọc lên tiếng, đem một đạo ấn ký cho Cố Cẩm Niên.

Nghe nói như thế, Cố Cẩm Niên có chút hiếu kỳ. Vậy là mình đã có năm đạo rồi.

Có thể bảo đảm bản thân năm lần không bị trầm luân.

Đây là một chuyện tốt, nhưng càng làm cho Cố Cẩm Niên cảm giác được một loại áp lực, áp lực không thấy được.

“Bất kể như thế nào, cứ làm chuyện ngươi muốn làm.”

“Thế tử điện hạ, sau này thiên hạ thái bình, ta còn muốn cùng ngươi uống rượu với nhau.”

Tô Hoài Ngọc cười cười.

Sau đó rời khỏi nơi đây.

Đợi sau khi Tô Hoài Ngọc rời đi, Cố Cẩm Niên không nói thêm gì.

“Dòng sông thời gian, từ xưa đến nay có mấy người có thể đi ra.”

“Thánh nhân có ba đạo ấn ký. Trước mắt Tô Hoài Ngọc cho một đạo, chính ngươi có một đạo, tất cả là ấn ký năm đạo.”

“Chỉ là vi sư nghe qua một tin đồn, muốn từ dòng sông thời gian bình yên vô sự đi ra, nhất định phải có bảy đạo mới an nhiên vượt qua được.”

“Đối ứng với bảy bản tính của con người.”

“Trước mắt chỉ có năm đạo, cuối cùng vẫn thiếu mất hai đạo, vi sư giúp ngươi tìm ra đạo thứ sáu.”

“Nhưng đạo thứ bảy thì có chút khó khăn.”

Đối phương lên tiếng nói.

Bảy đạo?

Cố Cẩm Niên suy nghĩ một phen, sau đó nhìn về phía Tô Văn Cảnh nói.

“Dám hỏi tiên sinh, từ xưa đến nay đã có người nào không cần ấn ký tá trợ mà đi ra khỏi dòng sông thời gian chưa?”

Cố Cẩm Niên dò hỏi.

“Vi sư không rõ nhưng chắc hẳn là có.”

Tô Văn Cảnh lên tiếng. Mặc dù ông ấy không rõ lắm nhưng vẫn mơ hồ cảm thấy nhất định là có.

“Nếu đã có người không cần một đạo cũng có thể đi ra khỏi dòng sông thời gian.”

“Học sinh có năm đạo nhưng vẫn chưa thể đi ra khỏi dòng sông thời gian.”

“Ý nghĩa ở đâu?”

“Vậy lại có ý gì?”

Cố Cẩm Niên lên tiếng, hắn ngược lại rất tự tin, từ xưa đến nay có người không dùng một đạo mà có thể đi ra khỏi dòng sông thời gian. Bản thân hắn có năm đạo đã là rất tốt.

Mà nếu như mình cần dựa vào ngoại vật để thông qua dòng sông thời gian, hắn cho rằng làm như vậy không có chút ý nghĩa nào.

“Không giống.”

“Người có thể đi ra đã trải qua quá nhiều chuyện, trải nghiệm ngươi vẫn còn có chút ít ỏi.”

“Cần ấn ký thì sẽ không có quá nhiều ảnh hưởng.”

“Nếu không, lấy cảm ngộ cùng trải nghiệm của ngươi bây giờ rất dễ dàng xảy ra chuyện.”

Tô Văn Cảnh lên tiếng.

Vẫn mang theo lo lắng.

“Vâng.”

“Lão sư quyết định là được, học sinh đi ngộ đạo.”

Cố Cẩm Niên hiểu rõ Tô Văn Cảnh lo lắng, nhưng hắn càng có suy nghĩ của mình.

“Được, ngươi đi đi.”

“Đại hội vạn tộc, trước tiên vi sư giúp ngươi chống đỡ.”

“Ngươi không nên gấp.”

Tô Văn Cảnh nhẹ gật đầu.

Như thế, Cố Cẩm Niên rời đi, hắn đi tới văn cung Đại Hạ, không nhiều lời, trực tiếp bắt đầu bế quan ngộ đạo.

Tất cả việc ngộ đạo đều là tăng lên cảm ngộ.

Đến cảnh giới này của hắn đã không cần thiên tài địa bảo gì để đề thăng, cũng không cần kinh văn gì, chính là dựa vào cảm ngộ.

Đây là thứ mà Cố Cẩm Niên khan hiếm nhất.

Cố Cẩm Niên chuẩn bị ba bước.

Thứ nhất, xem qua những chuyện dĩ vãng từng làm để tỉnh lại thật tốt, minh ngộ nỗi khổ thế nhân.

Thứ hai, cảm ngộ ấn ký Thần Vương để từ đó thu hoạch được cảm ngộ bất đồng.

Thứ ba, xác minh tự mình hoàn thành cải biến.

Ba chuyện này chính là bản chất của lần ngộ đạo này.

Như thế.

Sau khi Cố Cẩm Niên bắt đầu ngộ đạo, trong lúc nhất thời, toàn bộ vương triều Đại Hạ đều tràn ngập Thánh khí, ảnh hưởng cực lớn.

Mà cùng lúc đó.

Thời gian cũng từng chút từng chút trôi qua.

Trong nháy mắt.

Hai tháng thời gian trôi qua.

Hai tháng này đến, thiên hạ thái bình, là niên đại hòa bình hiếm thấy, một chút chuyện cũng không có.

Nhưng thế nhân đều biết, đại hội vạn tộc sắp mở ra. Lần đại hội vạn tộc này, có thể quyết định quá nhiều chuyện rồi.

Trong cung điện Nhân tộc.

Chí cường giả của năm tộc đều tụ tập nơi đây.

Khí tức của bọn họ, rung động tinh không, nếu như xuất thế, thiên địa đều phải vì đó mà rung động.

“Chư vị chuẩn bị như thế nào?”

Giọng của Thôn Thiên Vương vang lên, hỏi thăm đám người.

“Đại trận đã kích hoạt, Thánh khí cũng khôi phục. Nếu như cần, vào thời khắc mấu chốt, chúng ta cùng nhau xuất thủ, phối hợp trận pháp cùng Thánh khí.”

“Trừ phi Cố Cẩm Niên đến đệ bát cảnh, bằng không mà nói, hắn không có cơ hội còn sống.”

Bắc Hải Long Vương lên tiếng, ngữ khí chắc chắn.

“Trận pháp mạnh nhất phối hợp năm đại thánh khí của năm tộc, lại thêm chúng ta cùng nhau xuất thủ, đúng là không có bất kỳ cơ hội sống sót nào.”

“Lần này đại hội vạn tộc, chính là ngày chết của Cố Cẩm Niên.”

“Làm phiền chư vị, không nên bỏ qua.”

“Lần này nếu như giết không được Cố Cẩm Niên, về sau chúng ta chỉ có thể chờ lấy Cố Cẩm Niên thành Thánh nhân Thiên mệnh.”

“Khí vận của năm tộc giết không chết Cố Cẩm Niên, nếu thất bại, lần này Cố Cẩm Niên tất nhiên sẽ cướp đoạt khí vận của chúng ta.”

“Hi vọng chư vị đừng có ý khác.”

Giờ khắc này, giọng của Hiên Viên Vương vang lên.

Ông ta rất chân thành.

Cáo tri đám người.

“Được.”

Cường giả bốn tộc thi nhau lên tiếng, cho đáp lại.

Lần này không chỉ là giết Cố Cẩm Niên.

Chủ yếu hơn vẫn là liều khí vận.

Năm tộc liên thủ, giết không chết Cố Cẩm Niên, vậy khí vận của Cố Cẩm Niên, tất nhiên sẽ nhận ảnh hưởng to lớn.

Có thể nói lần này là liều khí vận.

Như thế.

Trong nháy mắt.

Tháng thứ ba đến.

Đại hội vạn tộc cũng kéo ra màn che. 
Bạn cần đăng nhập để bình luận