Đại Hạ Văn Thánh

1507 Nhi tử của Thần Vương, thể chất Thần Thoại, Hải tộc thoát khốn, Ninh Vương xưng đế(8)

"Thiên tai Đại Hạ kết thúc, Long mễ Giang Trung nuôi sống toàn bộ dân chúng Đại Hạ."

 

"Bất Dạ Thành Đại Hạ một ngày thu đấu vàng, vì vương triều Đại Hạ không biết kiếm được bao nhiêu bạc."

 

"Bây giờ, hai người Cố Cẩm Niên cùng Tô Văn Cảnh đã thành Thánh, Đại Hạ có hai vị Thánh nhân."

 

"Ngươi nói với thời cơ Bản Vương xưng đế đến rồi?"

 

"Ngươi mẹ nó chính là không phải coi bản vương là đồ đần rồi sao?"

 

"Trước đó Đại Hạ xảy ra Thiên tai, vốn là cơ hội tốt nhất động thủ, các ngươi để Bản Vương không nên động thủ."

 

"Hiện tại thì hay rồi, ván đã đóng thuyền, Vĩnh Thịnh Hoàng Đế an vị tại kinh đô chờ Bản Vương tạo phản."

 

 "Còn xưng đế?"

 

"Mẹ ngươi có muốn tới xưng đế hay không? Bản vương tặng cho mẹ ngươi ngồi Long ỷ."

 

Ninh Vương lên tiếng, âm lượng chửi bới cực cao.

 

Đúng cũng không đúng, chủ yếu là Ninh Vương rất tức giận.

 

Lúc nên xuất thủ thì không xuất thủ.

 

Bây giờ Cố Cẩm Niên, Tô Văn Cảnh thành Thánh đã không nói, vương triều Đại Hạ lương thực sung túc, bách tính an cư lạc nghiệp, bản thân lấy cái gì tạo phản?

 

Cầm đầu tạo phản?

 

Tạo phản là phải có lý do, mà cũng cần thuận theo dân ý.

 

Lúc này tạo phản, không phải ăn no không có chuyện làm sao?

 

Muốn chết cũng không thể tìm chết như vậy.

 

Đây không phải hại người sao?

 

Nghe nói như thế, Trường Vân Thiên có chút không biết nên nói cái gì, nhưng mà phủ chủ phủ Đại Đạo lại vuốt ve sợi râu, khẽ cười nói.

 

"Vương gia."

 

"Có thể cho lão phu nửa khắc đồng hồ thời gian."

 

"Nếu như trong nửa khắc đồng hồ, Vương gia không có bất kỳ suy nghĩ gì, lão phu lập tức rời đi."

 

Ông ta lên tiếng, tràn đầy tự tin.

 

 "Nói."

 

Ninh Vương mặt lạnh, mặc dù trong lòng tức giận nhưng để tay lên ngực tự hỏi thì ông ta vẫn có ý tưởng.

 

Chỉ là, bất kể ông ta nghĩ như thế nào cũng không nghĩ đến, bản thân tạo phản như thế nào.

 

"Vương gia."

 

"Lần này tạo phản, cũng không phải thật sự là tạo phản, mà là tự lập làm đế."

 

"Nhị cảnh Tây Bắc, cộng thêm cảnh thành trì, Vương gia ra lệnh một tiếng là có thể khống chế."

 

"Nếu khống chế lại, Vương gia thuận thiên ý, đăng cơ xưng đế."

 

"Kế hoạch này, Vương gia cảm thấy thế nào?"

 

Phủ chủ phủ Đại Đạo lên tiếng, nói ra kế hoạch này.

 

 "Hừ."

 

"Tự lập làm đế sao?"

 

"Sau đó tướng sĩ Đại Hạ trực tiếp tiến công Bản Vương?"

 

"Binh lính trong tay Bản Vương, tính cả Kỳ Lâm Vương v...v...., cũng chỉ có trăm vạn thôi. Vương triều Đại Hạ thế nhưng có bốn trăm vạn tướng sĩ, cộng thêm gần nhất lại tăng cường quân bị một trăm năm mươi vạn."

 

  "Bản Vương lấy cái gì đánh?"

 

Ninh Vương cười lạnh nói.

 

"Vương gia."

 

"Ngài nhìn đây là cái gì."

 

Phủ chủ phủ Đại Đạo mỉm cười, sau đó lấy ra mấy khối lệnh bài.

 

Lệnh bài của Hung Nô Vương.

 

Hoàng lệnh Phù La.

 

Hoàng lệnh Đại Kim.

 

Nhìn thấy ba tấm lệnh bài này, Ninh Vương không khỏi cau mày.

 

"Đây là ý gì?"

 

Ninh Vương có chút hiếu kỳ rồi.

 

"Chỉ cần Vương gia tự lập làm đế."

 

"Trực tiếp mở thành, kỵ binh nước Hung Nô sẽ trực tiếp đến đây hiệp trợ Vương gia."

 

"Vương triều Đại Kim cùng vương triều Phù La cũng sẽ lấy phương thức điều hòa gây áp lực cho vương triều Đại Hạ."

 

"Đến như viĐại Hạệc Vương gia kiêng kỵ hai vị Thánh nhân."

 

"Nói thật, vương triều càng biến, bản thân là thuận theo thiên ý. Từ xưa đến nay, có vương triều bất hủ sao?"

 

"Lực lượng của Thánh nhân cũng không có cách nào làm gì Vương gia."

 

"Nhất là, Vương gia nếu như đăng cơ, miễn trừ thu thuế, phát lương phát ngân, mà những thứ này đều từ vương triều Đại Kim cùng vương triều Phù La chi tiêu."

 

"Lại độc tôn học thuật Nho gia, mục đích là vì tại đại thế kiến tạo vạn thế chi vương triều, lấy dân chúng làm chủ, cứ như vậy, Thánh nhân lại càng không có lý do ngăn lại Vương gia."

 

"Như vậy đây chính là nội đấu."

 

"Vương triều nội đấu, Thánh nhân không xen tay vào được, chỉ cần nhìn thái độc của chư quốc Đông Hoang."

 

"Nước Hung Nô, vương triều Phù La, vương triều Đại Kim, hội Đồng Minh tất cả mọi người đều ủng hộ Vương gia, Đại Hạ thật sự nếu dám đánh thì Vương gia sợ gì?"

 

"Nếu như Vương gia không tin, dẫn đầu ứng chiến, để tướng sĩ nước Hung Nô đến đây, cũng biểu đạt tấm lòng thành, Vương gia ngài cảm thấy thế nào?"

 

Phủ chủ phủ Đại Đạo không hổ là phủ chủ.

 

Dăm ba câu, để Ninh Vương đích xác động tâm.

 

Tạo phản.

 

Ông ta chắc chắn sẽ không đáp ứng.

 

Nhưng tự lập thành đế.

 

Đây cũng thật là một con đường khác.

 

Nhất là, tất cả chư quốc Đông Hoang đều ủng hộ bản thân, đưa tiền, cho lương, cho binh.

 

Muốn nói Ninh Vương không tâm động.

 

Thật đúng là không có khả năng.

 

Ninh Vương trầm mặc.

 

An tĩnh thật lâu.

 

Thật sự là ông ta động lòng.

 

"Nhưng làm như vậy không phải có chút, vi phạm tổ tông sao?"

 

Ninh Vương hít sâu một hơi, sâu trong lòng ông ta vẫn có chút khó vượt qua.

 

Nghe nói như thế, đối phương không khỏi cười một tiếng.

 

"Vương gia."

 

"Ngài tự lập làm đế chứ không phải phản bội vương triều Đại Hạ. Mà là căn cứ tổ chế, công kích Vĩnh Thịnh Đại Đế, tùy tiện tìm mấy tội danh như tru sát công thần, lạm sát kẻ vô tội, thu thuế hà khắc, nhân thần cộng phẫn."

 

"Hơn nữa còn có một điểm."

 

Phủ chủ phủ Đại Đạo sau khi nói đến đây, ánh mắt của ông ta nháy mắt trở nên vô cùng kiên định.

 

"Vương gia cũng không phải vì bản thân xưng đế, mà là khôi phục Kiến Đức bệ hạ, chỉ là Kiến Đức bệ hạ đã trốn vào không môn, nguyện ý đem hoàng vị nhường ngôi cho Vương gia ngài."

 

"Cứ như vậy, có phải là thuận theo dân ý rồi không?"

 

Đối phương lên tiếng, nhắc đến một người mấu chốt nhất.

 

Kiến Đức hoàng đế.

 

Trong chốc lát.

 

Ninh Vương trực tiếp đứng dậy rồi.

 

Mặc dù phủ chủ phủ Đại Đạo nói rất đúng, nhưng những lý do này đều rất gượng ép, nhưng nhắc đến Kiến Đức hoàng đế thì không giống nhau.

 

Kiến Đức hoàng đế, là Hoàng đế chính thống của Đại Hạ.

 

Nếu như mình lấy danh nghĩa khôi phục Kiến Đức hoàng đế để một lần nữa lập quốc, lại từ Kiến Đức hoàng đế nhường ngôi hoàng vị cho mình.

 

Vậy thật đúng là thuận theo thiên ý, thuận theo dân ý.

 

Trong lúc nhất thời, Ninh Vương đích xác động lòng.

 

Là cực kỳ động lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận