Đại Hạ Văn Thánh

1326 Nhìn thấy bọn họ kiếm được nhiều tiền còn khó chịu hơn việc trẫm bị lỗ vốn! ! ! ! ! !(8)

"Thứ nhất."

"Sau khi hình thức kinh doanh này xuất hiện, chắc chắn sẽ có người bắt chước, dùng cách  này để kiếm lời, việc này không được phép xảy ra, cũng không phải là Bản Hầu không cho người khác kiếm tiền."

"Mà là nếu như có người mượn cơ chế dự bán này, muốn chơi trò tay không bắt sói, sau đó ôm tiền bỏ trốn, hoặc là không chịu xây dựng cửa hàng, sau đó biến mất, loại chuyện này tuyệt đối không được xảy ra."

"Thứ hai."

"Chuẩn bị kỹ càng việc thu thuế của thương nhân, Bất Dạ Thành Đại Hạ sau này sẽ không chỉ có thế, nó còn ảnh hưởng đến rất nhiều vấn đề khác, một khi thành công,  thương nghiệp mậu dịch của Đại Hạ sẽ đạt tới mức độ thịnh vượng."

"Mà đợi đến lúc đó mới đưa ra bộ luật đổi thuế, chắc chắn sẽ có lỗ hổng, điều chỉnh từ bây giờ, đồng thời chuẩn bị dự luật bãi bỏ lương thuế (thuế lương thực)."

Cố Cẩm Niên mở miệng.

Chuyện thứ nhất cũng là quan trọng nhất, cơ chế dự bán vừa xuất hiện, một số thương nhân chắc chắn sẽ học theo, thương nhân kiếm tiền, Cố Cẩm Niên không cấm, chỉ sợ một số thương nhân,càng thu lợi càng mất lý trí, cuối cùng thiệt thòi vẫn là dân chúng.

Người khác không dám hứa chắc, nhưng Cố Cẩm Niên có thể cam đoan, chỉ cần hắn thu bạc, nhất định sẽ làm được.

Cho nên loại chuyện này, kiên quyết không cho phép, mãnh liệt đả kích, nếu không sẽ mang đến phiền toái rất lớn.

Chuyện thứ hai, chính là vấn đề thu thuế, hủy bỏ thuế lương thực, đây là việc lớn, trước nay chưa từng có, một khi thành công, quốc vận của Đại Hạ chắc chắn sẽ tăng lên.

Người trong thiên hạ chắc chắn sẽ chấn động theo.

Quả nhiên, vừa nghe thấy vậy, Hứa Ngôn sững sờ tại chỗ.

Thuế lương thực, đây là phần thu nhập lớn nhất của quốc khố mà mỗi quốc gia đều phải thu, Cố Cẩm Niên vậy mà lại muốn xóa bỏ.

Đây là một việc vô cùng kinh khủng?

Không nói trước là việc này có làm được hay không, chỉ nói đến tấm lòng của Cố Cẩm Niên cũng đủ để hắn rung động.

Nếu như Cố Cẩm Niên thật sự có thể thực hiện thành công việc này, đây chính là đại công đức.

Chỉ dựa vào việc này, Cố Cẩm Niên có thể thành thánh.

Dân chúng Đại Hạ chắc chắn sẽ thờ phụng Cố Cẩm Niên.

Đây là việc làm mà không ai sánh được.

"Thiên cổ đại nghĩa."

Hứa Ngôn hít sâu một hơi, cúi người bái lạy Cố Cẩm Niên một cái thật sâu.

"Vì dân mà thôi, cũng không tính là đại nghĩa gì."

Cố Cẩm Niên phất tay áo.

Nhưng mà Hứa Ngôn lại  tiếp tục lên tiếng.

"Có phần tâm ý này cũng đủ để lão phu kính nể không thôi."

"Chỉ là Hầu gia à, cũng không phải là lão phu kêu than gì, chỉ là hủy bỏ luôn thuế lương thực, e rằng có hơi khoa trương."

"Dù sao chuyện kinh doanh buôn bán, khó mà ổn định, lương thực thì hàng năm đều ổn định, lão phu cảm giác xóa bỏ thuế lương thực vẫn có chút mạo hiểm."

Lúc này, Hứa Ngôn thật sự nghiêm túc.

Nhưng Cố Cẩm Niên lại lắc đầu.

"Hứa đại nhân, ngài biết Bất Dạ Thành Đại Hạ này, Bản Hầu dự định mở bao nhiêu chi nhánh không?"

Cố Cẩm Niên chậm rãi lên tiếng, nhìn Hứa Ngôn hỏi.

"Bao nhiêu?"

"Bảy mươi hai quận, bảy mươi hai chi nhánh?"

Nghe vậy, Hứa Ngôn hơi kinh ngạc.

"Quá ít."

"Chỉ tính riêng vương triều Đại Hạ, dự tính ít nhất hai trăm chi nhánh."

"Tính ra toàn bộ Đông Hoang, ước chừng một ngàn chi nhánh."

"Kinh đô Bất Dạ thành, chỉ dựa vào tiền thuê một năm của quán rượu, bách hóa lâu, vườn bách thú, dự tính sáu vạn vạn lượng bạc trắng."

"Nếu tính ra toàn bộ vương triều Đại Hạ, ước tính một chi nhánh Bất Dạ thành thu nhập ba vạn vạn lượng bạc trắng."

"Hai trăm tòa lợi nhuận là bao nhiêu, Hứa đại nhân chắc cũng tính được ra được."

"Lợi nhuận của một ngàn chi nhánh lại là bao nhiêu, Hứa đại nhân cũng hẳn là tính ra được."

"Trừ đi các loại chi phí, lợi nhuận hẳn phải được trên 3 thành (30%)."

"Ba thành của ba ngàn vạn vạn lượng bạc trắng, chính là một ngàn vạn vạn lượng bạc trắng, mà những bạc này, nếu nộp ba thành thuế về cho triều đình, Hứa đại nhân ngẫm lại là bao nhiêu?"

Cố Cẩm Niên chầm chậm lên tiếng.

Tuy rằng đạt tới mức độ này thì có chút khoa trương, cần rất nhiều nhân lực và thời gian, mới có thể làm tới mức đó, nhưng khả năng thành công là rất lớn.

Tác dụng của Bất Dạ Thành Đại Hạ là sự tích hợp giữa giải trí và du ngoạn, còn đem lại những thuận lợi cho triều đình.

Xóa bỏ lệnh cấm đi lại ban đêm, muối quan, Long Mễ , và các vật dụng khác cũng giảm giá rất nhiều, đảm bảo lưu lượng khách, đó đã là rất nhiều đả kích rồi.

"Một ngàn vạn vạn lượng bạc trắng?"

"Triều đình hàng năm thu ba trăm vạn vạn lượng bạc."

Trong nháy mắt, Hứa Ngôn lại sững sờ nữa rồi.

Ông ta đã từng tính toán thu nhập của thuế lương thực, tính cả thu nhập từ thuế Long Mễ hàng năm thu được khoảng hai mươi vạn vạn lượng bạc trắng, mà càng về sau này lại càng thấp.

Bởi vì lương thực càng ngày càng nhiều, giá cả sẽ tự động hạ thấp thôi.

Vật hiếm thì quý.

Có thể so sánh thử,  thu nhập của Bất Dạ Thành Đại Hạ, lên tới ba trăm vạn vạn lượng bạc trắng.

Thật quá khoa trương.

"Lão phu hiểu rõ rồi."

"Hầu gia, ngài thật là kỳ tài kinh doanh."

Lúc này, Hứa Ngôn hoàn toàn hiểu rõ rồi.

Ý nghĩ của Cố Cẩm Niên, người thường không dám tưởng tượng, thật sự là làm cho người ta rung động không thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận