Đại Hạ Văn Thánh

Chương 53 Đến cùng là ai muốn hại ta? (2)

“Được.”

“Thư viện Đại Hạ sẽ lập tức phải bắt đầu, Cẩm Niên ca ca giờ có tên trong danh sách. Nếu muội muội cũng vào thư viện, về sau còn phải dựa vào Cẩm Niên ca ca nhiều hơn.”

Hai người sóng vai mà đi, Dương Hàn Nhu cũng chậm rãi lên tiếng, cả quá trình đều chủ động yếu thế, cũng đang tìm kiếm cơ hội nắm được Cố Cẩm Niên.

Dưới ánh nhìn của nàng, Cố Cẩm Niên chỉ đơn giản là vì chuyện ngâm nước mà trong lòng sinh ra cảnh giác.

Về phần tại sao đối với mình như vậy, nói đến nói đi còn không phải là nhìn trúng dung mạo của mình đi.

Nam nhân mà, còn không phải đều là dạng này?

Mà đối với Dương Hàn Nhu như vậy trà nói trà ngữ, Cố Cẩm Niên cũng không ghét, không còn tính thực chất xung đột lợi ích thì đây chính là muội muội tốt của mình.

Cẩn thận suy nghĩ lại thì nếu Dương Khai thấy cảnh này có thể tức mà ngất đi không? Cũng coi như một loại trả thù khác.

“Muội muội không cần lo lắng.”

“Thân thể ca ca cường tráng sẽ bảo hộ muội muội hết mức.”

Cố Cẩm Niên mỉm cười nói.

Mà Dương Hàn Nhu lại hơi sững sờ, nàng không hiểu sao câu nói này có chút cổ quái nhưng nhất thời lại không nói ra được.

“Đúng rồi.”

“Hàn Nhu muội muội, nghe nói ở thư viện Đại Hạ có không ít người đang để mắt đến ta, việc này ngươi có biết không?”

Cố Cẩm Niên tiếp tục dò hỏi.

“Biết.”

“Đã nghe nói qua.”

“Nhưng mà việc này cùng phụ thân của ta không có quan hệ lớn, cũng như cùng chuyện ngâm nước không lớn vậy.”

“Chủ yếu vẫn là nguyên nhân trong nhà của ca ca.”

Dương Hàn Nhu trả lời.

“Nhà ta?”

Lúc này đến lượt Cố Cẩm Niên có chút hiếu kỳ.

Hắn xuyên qua đã nửa tháng. Trước nửa tháng đều ở trạng thái tương đối ngây ngốc. Mặc dù biết đại khái tình hình của Cố gia nhưng đối với những chuyện khác Cố Cẩm Niên thật sự không biết.

“Cẩm Niên ca ca nhàn tình nhã trí quá lâu, rất nhiều chuyện đều không để tâm.”

“Mấy tháng trước, bệ hạ vô ý nhấc lên chuyện mười ba thành biên cảnh dẫn đến tranh luận của văn võ bá quan.”

“Chỉ là tháng chín, bốn vị tham tướng bị giáng chức, sáu vị đo thống bị cách chức, Lại bộ - Hình bộ - Hộ bộ, ba bộ liên thủ điều tra Binh bộ tam doanh.”

“Mà trong quan văn, bên trong lục bộ. Một thị lang, ba viên ngoại lang, bảy chủ b, mười hai tên Hàn Lâm quân cũng bị cách chức.”

“Mà một nửa đều do Cố gia điều tra.”

“Xin hỏi ca ca, đám nho sinh ở thư viện Đại Hạ sẽ bỏ qua cho ngài sao?”

“Đáng tiếc muội muội chỉ là nữ tử nhu nhược. Nếu là thân nam nhi còn có thể giúp ca ca một chút.”

Dương Hàn Nhu rõ ràng có chút cười trên nỗi đau của người khác. Nhưng mà nàng lại khiến nhà mình phủi sạch quan hệ.

Nghe xong lời này, trong lòng Cố Cẩm Niên cũng bừng tỉnh đại ngộ.

Quả nhiên, bất cứ chuyện gì cũng không thể xa rời lợi ích.

Trên thế giới này không thể có chuyện vô duyên vô cớ kết thù. Cứ như vậy thì dư luận xôn xao, Cố Cẩm Niên cũng có thể hiểu được.

Đám văn thần này nhắm vào mình cũng hợp tình hợp lý.

Cố gia là đại biểu cho các võ tướng hạch tâm, nhất định là chủ trương đánh trận.

Nho sinh chủ yếu là các quan văn, nhất định là không hi vọng đánh trận.

Dù sao treo lên trượng lai rất nhiều chuyện sẽ phiền toái, cơ bản địa vị võ tướng hạch tâm tiêu thăng lên thẳng tắp.

Mà trong khoảng thời gian này, võ tướng làm quá nhiều chuyện, thay mặt trải đường cũng tốt, vơ vét của cải cũng được. Nói tóm lại bố cục vương triều to lớn nhất định phải xoay xung quanh võ tướng.

Đám văn thần dù có lợi hại hơn nữa cũng phải thành thật nhượng bộ.

Dù cao nếu đánh thua cũng không chỉ đơn giản là mất mặt mà chính là liên lụy đến quốc vận, hay quốc thổ.

Đương nhiên đối với quan văn mà nói thì ảnh hưởng lớn nhất chính là đánh vỡ cân bằng.

Sau khi hiểu rõ điểm ấy, Cố Cẩm Niên cũng không nói nhiều.

Nhưng nhìn Dương Hàn Nhu cười trên nỗi đau của ngời khác như vậy, Cố Cẩm Niên cũng không muốn chịu thiệt thòi.

“Cũng không phải không có cách nào.”

“Hôm nay ta sẽ trở về tìm gia gia, nói Hàn Nhu muội muội có ý đối với ta. Ngươi và ta không đánh không quen biết, để cho gia gia ta đến Dương phủ cầu hôn. Chỉ cần ngươi đồng ý thì dù phụ thân ngươi không chịu cũng vô dụng.”

Đến lúc đó chúng ta chính là thông gia văn võ, làm lớn làm mạnh, sáng tạo huy hoàng, vừa có thể bảo toàn ta mà cũng có thể thành toàn ngươi. Hàn Nhu muội muội, ngươi cảm thấy thế nào?”

Cố Cẩm Niên vẻ mặt chân thành nói.

Mà nụ cười nhợt nhạt trên mặt Dương Hàn Nhu nháy mắt cứng đờ, sắc mặt có chut skhó coi.

Nàng đối với Cố Cẩm Niên không có hảo cảm đặc biệt gì nhưng cũng không đặc biệt ác cảm. Chỉ là ý trung nhân của nàng nhất định phải là người có văn thơ trên thân.

Trong mắt nàng, Cố Cẩm Niên chỉ đơn giản là một tên đầu thai tốt thôi. Nếu sau này Cố gia không ngã, Cố Cẩm Niên còn có thể hưởng phúc. Nếu Cố gia đổ thì Cố Cẩm Niên có đáng là gì?

Cho nên đối với đề nghị lần này của Cố Cẩm Niên, nàng không hề có chút hứng thú nào. Thậm chí còn có chút sợ hãi, sợ Cố Cẩm Niên tưởng thật.

Mà nhìn thấy Dương Hàn Nhu ngưng tụ ra oán khí nhàn nhạt, trong lòng Cố Cẩm Niên thấy dễ chịu nhiều.

“Cẩm Niên ca ca, lần này viện trưởng thư viện Đại Hạ cũng không phải là phụ thân ta. Kỳ thật ngươi cũng không cần quá lo lắng.”

Dương Hàn Nhu lên tiếng.

Nàng sợ Cố Cẩm Niên thật sự đi cầu hôn.

“Là ai?”

Không phải Dương Khai? Điều này có chút làm người ta hiếu kì. Dương Khai chính là Lễ bộ Thượng thư Đại Hạ, ngồi vào vị trí viện trưởng là hợp tình hợp lý.

“Không rõ lắm, nghe phụ thân ta nói, sẽ mời đến một vị Đại Nho chân chính, có chi tư Thánh Nhân.”

Dương Hàn Nhu lên tiếng nói.

“Chi tư Thánh Nhân?”

Cố Cẩm Niên hoàn toàn tò mò nhưng hắn cũng không tiếp tục hỏi thêm mà bước tiếp về phía trước.

Không lâu sau.

Hai người một trước một sau bước vào học đường.

Đưa đến không ít ánh mắt kinh ngạc.

Ai có thể tưởng tượng được Dương Hàn Nhu và Cố Cẩm Niên lại có thể đi cùng nhau?

Đối với ánh mắt kinh ngạc của đám người, bạn chơi cùng Cố Cẩm Niên đều rung động, nhịn không được giơ ngón tay cái cho Cố Cẩm Niên.

Duy chỉ có Trương Uân, sắc mặt âm trầm như nước.

Mà bước vào học đường, Dương Hàn Nhu lại lần nữa hóa thành mỹ nhân văn nhược ai thấy cũng yêu, kín kẽ không có khe hở.

Sau chương trình học vẫn là luyện viết chữ như cũ.

Cố Cẩm Niên không có suy nghĩ gì nhiều.

Thành thật luyện chữ.

Sau hai canh giờ.

Theo tiếng chuông vang lên, đám người đứng dậy rời đi.

Mà một thân ảnh cũng xuất hiện ở trong thư phòng.

Là phụ thân của Trương Uân, Trương Vân Hải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận