Đại Hạ Văn Thánh

Chương 802 Cầu hoà! Bồi thường! Thủ phạm chính tự sát! Tội kỷ chiếu! Đây chính là quốc uy Đại Hạ!(2)

Cơ duyên vốn thuộc về ngươi, cũng sẽ bởi vì một vài tình cờ trùng hợp mà bị người khác hái quả.

Khí vận càng dày đậm, càng dễ dàng thu hoạch được khí vận.

Mà khí vận càng ít, càng khó thu hoạch được khí vận.

Đây cũng may là mình viết mấy bài thơ, nếu như không phải viết mấy bài thơ rồi nhận ra khí vận bị mất một phần, đoán chừng mình liền thật sự xong rồi.

May mà mình không làm loạn.

Nếu làm loạn thật,vậy thì được không bù nổi mất.

May mắn may mắn.

"Cẩm Niên, ngươi sao thế?"

Nhìn thấy Cố Cẩm Niên cau mày, Cố lão gia tử không khỏi tiến lên quan tâm hỏi han.

"Không có gì."

"Gia gia, thủ đoạn triệu hoán đá lửa này, không thể dùng lại, dùng nữa thì tôn nhi sẽ phải xui xẻo."

Cố Cẩm Niên nói, mặt mày tràn đầy cười khổ.

"Thật sự sẽ giảm thọ sao?"

Nghe nói như thế, lão gia tử không khỏi hiện lên vẻ khẩn trương, sợ Cố Cẩm Niên thực sự bị giảm thọ.

"Cũng không phải."

"Chỉ là phải bỏ ra cái giá nhất định."

Cố Cẩm Niên cũng không biết làm sao giải thích với Cố lão, chỉ nói đại khái, tránh cho lão gia tử lo lắng.

"Vậy vẫn nên ít dùng thôi."

"Tận lực đừng dùng lại."

"Trừ phi thời khắc cực kỳ mấu chốt, đương nhiên nếu hại ngươi cận kề cái chết thì không cần, chuyện mà Cố gia đã làm cho Đại Hạ đã đủ nhiều rồi."

Lão gia tử rất nghiêm túc, ông không nói đùa, dù sao Cố Cẩm Niên là tôn nhi của mình.

Ông thật sự rất sợ hắn phải bị thương gân động cốt gì đó thật.

"Gia gia yên tâm, Cẩm Niên có chừng mực."

Cố Cẩm Niên cũng không ngốc, đây cũng không tới thời điểm nước mất giang sơn gì đó, sao có thể vì đánh thắng mấy trận mà hy sinh bản thân được?

"Tốt."

"Ngươi có chừng mực thì tốt."

Nghe được lời nói của Cố Cẩm Niên, lão gia tử cũng yên lòng.

Ngay sau đó, Cố Cẩm Niên lại tiếp tục nghiên cứu đạo ấn ký Thiên mệnh của mình

Một đạo ấn ký Thiên mệnh, đại biểu cho một loại Thần thông Thiên đạo.

Vậy hai đạo Thần thông còn lại là cái gì?

Hắn rất tò mò.

Chẳng qua bây giờ không có cách nào cảm giác được, có lẽ là liên quan đến cảnh giới của hắn.

Mặc kệ là cảnh giới Nho đạo hay cảnh giới Võ đạo, thật ra bây giờ đều rất thấp.

Chờ quay trở về, vẫn phải củng cố căn cơ mới được.

"Gia gia, Ninh Vương đã đưa đan dược tới chưa?"

Trên thành, Cố Cẩm Niên hơi tò mò hỏi.

"Đưa tới rồi."

"Mà gia gia cũng bảo trong phủ đưa một chút đan dược tới, kể cả để bệ hạ cũng đưa đan dược tới."

"Không có gì bất ngờ xảy ra, trong hai ngày này sẽ đến."

Lão gia tử nhẹ gật đầu.

Nghe nói như thế, Cố Cẩm Niên không khỏi tán thưởng lão gia tử làm việc quá toàn diện, biết mình thiếu đan dược, đều gọi đến một lần luôn.

Cũng vào lúc này.

Một đội người xuất hiện ở ngoài thành Đồng Quan, là tướng sĩ Đại Hạ, nhưng giữa đám người lại có mấy tướng sĩ Hung Nô.

"Quốc công."

"Nước Hung Nô phái tướng sĩ tới, chủ động cầu hoà."

Có tướng sĩ Đại Hạ đứng dưới thành hô to, nói rõ ý đồ đến.

Nghe vậy, dù Cố Cẩm Niên hay lão gia tử, không ai có nửa điểm kinh ngạc.

Đã đến lúc này còn không cầu hoà thì còn có thể làm cái gì?

"Quốc công đại nhân, Vương thượng của ta nói, nguyện ý không tiếc bất cứ giá nào để cầu hoà, mong thế tử điện hạ đừng giáng đá lửa xuống nữa."

Tướng sĩ Hung Nô lên tiếng, hắn ta biết tiếng của Đại Hạ, mặc dù sứt sẹo nhưng cũng coi như có thể nghe hiểu.

Trên thành.

Lão gia tử không trả lời, mà nhìn qua tôn nhi của mình.

"Bảo sứ thần Hung Nô vào trưa hôm nay mang theo sứ thần Đại Kim và Phù La đến thành Đồng Quan nghị hòa."

"Đến chậm một khắc, vậy cứ chuẩn bị nhặt xác của người Hung Nô đi."

Cố Cẩm Niên dửng dưng nói.

Đưa ra đáp án.

Nghị hòa?

Hắn đồng ý.

Chẳng qua, tự mình đến đây đi, ta ở quân doanh chờ các ngươi.

"Vâng."

Tướng sĩ Hung Nô không dám phản bác dù chỉ một chút, lập tức đồng ý.

Sau đó, dưới ánh nhìn chằm chằm của tướng sĩ Đại Hạ, về tới thành Thập Nhị, sau đó dùng cách khác để truyền lại tin này về.

Như thế.

Sau nửa canh giờ.

Vương đình Hung Nô.

Khi biết được Cố Cẩm Niên muốn sứ thần Hung Nô quốc cùng sứ thần của hai đại vương triều đến thành Đồng Quan nghị hòa.

Đám người này không có gợn sóng quá lớn, dù sao bây giờ ưu thế là ở phía Vương triều Đại Hạ, bọn hộ ủy khuất một chút cũng không sao.

Trước mắt, phải thảo luận vấn đề bồi thường đã.

"Vương thượng.

"Lần này nghị hòa, nên làm thế nào cho phải?"

Cáp Luật Mộc nói, hắn ta vẫn luôn quỳ trên mặt đất chưa đứng dậy, lúc này lên tiếng, nhìn qua Hung Nô vương mà trong ánh mắt vẫn còn có chút sợ hãi.

Dù sao cũng là do hắn ta thề son sắt nói Cố Cẩm Niên không có khả năng triệu hoán đá lửa nữa, hiện tại bị vả mặt bôp bốp, cũng sợ Hung Nô vương dưới cơn nóng giận, khiến hắn ta gặp chuyện.

“Không may”.

"Chỉ cần không bảo bản vương công bố Tội kỷ chiếu, còn lại đều có thể đáp ứng."

Hung Nô vương hít sâu một hơi, trong lòng của ông ta rõ ràng, mình không có tư cách để bàn điều kiện.

Trước sau ba mươi vạn đại quân đã bị chết oan chết uổng.

Ba mươi vạn đại quân này nếu được chính thức tuyên chiến cùng Đại Hạ, ít ra còn có thể giết chết năm mươi vạn tướng sĩ Đại Hạ.

Nhưng vấn đề là ba mươi vạn tướng sĩ hy sinh một cách vô ích.

Bây giờ binh lực còn lại Hung Nô quốc chỉ đủ tự vệ.

Đặc biệt, đá lửa thiên ngoại mà Cố Cẩm Niên triệu hoán ra, vẫn còn treo trên bầu trời Hung Nô quốc, lúc nào cũng có thể mang đến uy hiếp to lớn cho Hung Nô quốc.

Cho nên, ông ta không có tư cách bàn điều kiện, yêu cầu duy nhất chính là, bản thân không cần hạ Tội kỷ chiếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận