Đại Hạ Văn Thánh

593 Cố Cẩm Niên mời thước thánh, tước đi tài khí của Đại Nho.(5)

"Mời các hạ yên tâm."

"Bản thế tử không có việc gì sẽ không ra ngoài, cho dù ra ngoài, cũng sẽ mang theo các lộ cao thủ."

"Cho dù thật sự có nguy hiểm, thiên hạ này cũng không có nơi nào an toàn hơn chỗ của bản thế tử."

"Hảo ý của tiên sinh, Cố mỗ xin nhận."

Cố Cẩm Niên không vạch trần, nhưng vẫn thẳng thừng từ chối.

Lời vừa nói ra, người nọ mỉm cười, tựa hồ đã sớm đoán được.

"Thế tử điện hạ, lời này sai rồi."

"Mặc dù điện hạ có các lộ nhân mã bảo hộ, nhưng chung quy vẫn khó phòng."

"Bảo quản cất giữ thích đáng là trọng yếu nhất, nói câu không dễ nghe, chúng ta tin tưởng thế tử có tự tin này, nhưng người đọc sách thiên hạ không tin."

"Đúng vậy, đúng vậy, thế tử điện hạ, người đọc sách thiên hạ vẫn sẽ lo lắng."

"Thế tử điện hạ, nên cân nhắc đến người đọc sách toàn thiên hạ."

"Mong rằng thế tử điện hạ cân nhắc người đọc sách trong thiên hạ."

Nói tới đây, mỗi người mỗi câu, chỉ sợ trước khi đến đã chuẩn bị sẵn lời nói xoay sở, lấy thiên hạ người đọc sách ra làm lý do.

"Ồ?"

"Vậy dám hỏi, như thế nào mới gọi là cất giữ thích đáng?"

Cố Cẩm Niên nhìn đối phương, lạnh nhạt hỏi.

Nghe được lời này, đám người cười.

"Thế tử điện hạ, ta có một đề nghị, chẳng bằng đặt ở Khổng gia, dù sao Khổng gia cũng có ba món Thánh khí, bọn đạo chính kể xấu chắc chắn sẽ không dám xông vào."

Có người không nói hai lời, trực tiếp đề nghị cất giữ ở Khổng gia.

"Đúng, đặt ở Khổng gia vô cùng tốt."

"Đúng vậy, nếu thế tử điện hạ đem Thánh khí cất ở Khổng gia, chẳng những có thể bảo quản thích đáng, mà Khổng gia có thánh trì, uẩn dưỡng Thánh khí, chờ về sau thế tử điện hạ trở thành Đại Nho, sẽ phát hiện Thánh khí này đạt được thay đổi, cái này một công ba việc đấy."

"Ổn định sự lo lắng của người đọc sách trong thiên hạ, thai nghén Thánh khí, còn có thể phòng bị hạng đạo chích, thật sự là một công ba việc, tốt, tốt."

"Kế này kì diệu thay."

"Thế tử điện hạ, ngài tâm niệm chúng sinh, còn là người đứng đầu người đọc sách đương đại, cần nhớ tới người đọc sách trong thiên hạ chứ?"

"Đó là đương nhiên, thế tử điện hạ không phải người nhỏ mọn như vậy."

Đám người xôn xao nói.

Ngươi một câu ta một câu, ba hoa chích chòe thổi phồng Khổng gia thì thôi, hơn nữa còn lấy đạo đức ra ràng buộc Cố Cẩm Niên.

Nhìn đám người cười ha hả.

Cố Cẩm Niên cũng cười.

"Chư vị nói chí phải."

"Ta sẽ cân nhắc lại."

"Còn có chuyện khác không? Nếu không có, học sinh phải trở về nghỉ ngơi."

Cố Cẩm Niên cũng không có ý định trực tiếp chửi rủa gì.

Loại chuyện này, không cần thiết náo loạn.

Nhất là trong này có người nhà họ Khổng, còn có Đại Nho danh vọng ở các nơi, nếu đơn thuần chỉ là người nhà họ Khổng, khả năng Cố Cẩm Niên sẽ trực tiếp phun ra.

Nghe thấy Cố Cẩm Niên sẽ cân nhắc, Khổng Thành nói tiếp.

Muốn rèn sắt khi còn nóng.

"Thế tử điện hạ, không cần cân nhắc, đặt ở Khổng gia ta tất nhiên không có vấn đề."

"Hơn nữa thế tử điện hạ cũng có thể gia nhập thư viện Khổng gia ta, Truyền Thánh Công nói, nếu thế tử điện hạ nguyện ý đem Thánh khí đặt ở Khổng gia."

"Có thể cho thế tử điện hạ một tịch vị trong Thánh Hiền Các, còn có danh ngạch Thánh Cảnh Khổng gia, cùng sự ủng hộ toàn lực của Khổng gia."

"Khi đó người đứng đầu lãnh tụ người đọc sách thế hệ này, tất nhiên sẽ do thế tử nắm giữ."

"Dù sao thế tử điện hạ, có thể xả thân vì người, cảm phục được người đọc sách, chuyện này quá hợp tình hợp lý."

Khổng Thành nói.

Hắn ta hết sức kích động, hứa hẹn một đống lợi ích.

"Chuyện Thánh khí can hệ trọng đại, Cố mỗ vẫn phải trở về suy nghĩ thật kỹ."

Cố Cẩm Niên lắc đầu, kiên trì với ý định của mình.

Trở về suy xét một chút.

Đương nhiên thời gian suy xét trong bao lâu, cũng không rõ ràng.

"Thế tử định cân nhắc trong khoảng bao lâu?"

Có người hỏi Cố Cẩm Niên.

"Không rõ."

"Để nói sau đi."

"Được rồi, nếu như không có chuyện gì khác, học sinh cáo lui."

Cố Cẩm Niên cũng không muốn chậm trễ thời gian ở chỗ này, với một đám đầu óc có vấn đề thì không cần thiết trò chuyện thêm làm gì.

Trò chuyện tiếp là thật sự phải cãi vã đấy.

"Đợi một chút."

Cũng vào lúc này, giọng Tôn Chính Nam vang lên.

Lập tức, đám người đem ánh mắt nhìn về phía Tôn Chính Nam.

Người sau vuốt hàng râu mép của mình, nhìn Cố Cẩm Niên nói.

"Thế tử điện hạ."

"Lão phu cảm thấy, không cần thiết cân nhắc gì, Thánh khí đặt ở Khổng gia, đây là chuyện tốt, thứ nhất có thể bảo quản thích đáng, thứ hai cũng có thể thai nghén Thánh khí, thứ ba còn có thể để người đọc sách trong thiên hạ buông xuống lo lắng."

"Một công ba việc, không có lựa chọn nào tốt hơn."

"Nếu thế tử điện hạ đáp ứng, vậy bọn ta cũng kính nể thế tử điện hạ có lòng dạ, từ nay về sau nếu người nào dám động đến thế tử điện hạ, lão phu nhất quyết sẽ ra mặt, giải bày cho thế tử điện hạ một hai."

"Vẫn mong thế tử điện hạ lập tức cho câu trả lời."

Tôn Chính Nam ra mặt nói chuyện.

Ngụ ý vô cùng đơn giản, để Cố Cẩm Niên đưa ra câu trả lời chắc chắn ngay bây giờ, không muốn dông dài cái gì.

Đối diện với Tôn Chính Nam.

Cố Cẩm Niên gật đầu.

"Được."

"Vậy bản thế tử hiện tại cho các ngươi một câu trả lời chắc chắn luôn."

"Bản thế tử không cần người khác cất giữ giùm."

"Cũng không cần Khổng gia giúp ta thai nghén Thánh khí."

"Về phần người đọc sách thiên hạ lo lắng, bản thế tử đến bây giờ cũng không rõ ràng, bọn họ lo lắng cái gì?"

"Lo lắng Thánh khí bị mất trộm? Việc này cùng họ có quan hệ gì ư? Vật này là của bản thế tử, cho dù bị mất, cũng không có quan hệ gì với bọn họ."

"Câu trả lời này, chư vị hài lòng không?"

Cố Cẩm Niên đáp lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận