Đại Hạ Văn Thánh

Chương 410 Không hòa thân! Không tiến cống! Không cắt đất! Thiên tử thủ hộ biên giới! Quân vương tử xã tắc!(5)

Chuyện quốc vận, hắn nhất định phải nói ra, nếu không nói sẽ gây ra phiền toái lớn.

Bản thân ngăn cản hòa thân, không tính là đại sự, nhưng Vương Triều Đại Hạ thế mà không có lòng cảnh giác.

Đây mới thực sự kinh khủng.

Nói cách khác, khả năng không phải là không có lòng phòng bị, mà do có người cản trở, làm giảm sự cảnh giác của bách quan, nói trực tiếp hơn, trong nội bộ có người của phe địch.

Dưới tình huống này, Cố Cẩm Niên tuyệt đối không thể giấu giếm che đậy.

Hắn nhất định phải nói ra.

Hơn nữa nhất định phải nói rằng chuyện này Vĩnh Thịnh Đại Đế đã biết, còn hắn chỉ phụng mệnh mà đến.

Thứ nhất là để lắng lại lửa giận của bách tính, trước đó hòa thân, bây giờ không hòa thân, kết quả tốt đẹp, nhưng đối với bách tính, không hòa thân là bởi vì hắn xuất hiện, còn Hoàng đế nhu nhược.

Tiếng xấu này không thể có, cho nên Cố Cẩm Niên thà rằng không cần mỹ danh, cũng không thể để cữu cữu hắn mang tiếng xấu, phải rửa sạch oan khuất này.

Thứ hai, chuyện lớn như vậy mà Hoàng đế không biết? Ông làm sao không tức giận? Lại sao có thể không phẫn nộ?

Bản thân nói ra, xác thực để Đại Hạ trốn được một kiếp, nhưng ngược lại, Hoàng đế mà không biết rõ tình hình, chuyện này có mất mặt hay không? Cái này còn biết xấu hổ hay không?

Cố Cẩm Niên có thể nói là cân nhắc tỉ mỉ, nghĩ rõ ràng, làm chuyện này hết mức khéo léo, một giọt nước cũng không lọt.

Quả nhiên.

Khi nói tới chỗ này, bên trong hoàng cung, Vĩnh Thịnh Đại Đế mặt ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng sớm đã cực kỳ chấn động.

Ông chấn động vì lời nói Cố Cẩm Niên.

Chuyện đánh cắp quốc vận, ông chưa từng nghĩ đến, nhưng hôm nay Cố Cẩm Niên vừa nói ra, ông liền cảm thấy chuyện này thật sự có khả năng.

Hơn nữa khả năng rất lớn.

Tại sao Hung Nô quốc đột nhiên muốn hòa thân?

Hòa thân mục đích là vì hai bên thái bình, lý do này rất vững vàng, nhưng vấn đề là, trước đó vì sao không đề cập tới?

Vì sao giờ lại đề cập đến?

Ta bên này nạo mất quốc vận của ngươi, ngươi lại chạy tới hòa thân? Chuyện này có chút vấn đề đấy.

Ngươi nói biết sợ rồi? Vĩnh Thịnh Đại Đế cũng biết rõ người Hung Nô, bọn chúng thật đúng là không sợ.

Hơn nữa Cố Cẩm Niên đoạt quốc vận, cũng không phải đặc biệt nhiều, không đến mức phải hòa thân.

Còn một điểm quan trọng nhất.

Vương Triều Phù La và Vương Triều Đại Kim.

Đúng, hai vương triều này lại ra mặt trợ giúp hòa thân? Phải biết Đại Hạ và Hung Nô hòa thân, theo lẽ thường thì hai vương triều này không nên đồng ý.

Bọn hắn hận không thể làm Đại Hạ và Hung Nô đánh nhau.

Nhưng bây giờ lại nói chuyện giúp?

Việc này quá không hợp lẽ thường.

Chỉ là, lúc ấy kêu ca nổi lên bốn phía, chuyện này làm ông đau đầu không thôi, nhất là phải gả công chúa mình thương yêu nhất đi, ông cũng một mực băn khoăn, cho nên không nghiên cứu quá sâu được.

Hiện tại Cố Cẩm Niên nói ra, làm ông triệt để suy nghĩ rõ ràng.

Gan lắm.

Trong chốc lát, Vĩnh Thịnh Đại Đế trong lòng nhấc lên sóng lớn.

Gần như đang gầm thét dữ dội trong lòng.

Loại chuyện này thế mà trong triều đình không có một ai chú ý? Thế mà không một ai chú ý đến?

Chỉ suýt chút nữa.

Chỉ suýt chút nữa thôi là quốc vận đã bị Hung Nô trộm đi.

Nếu thực sự như thế, không chỉ đơn giản mất mặt, quốc vận không còn, tương đương với Đại Hạ mất đi thành quả mấy chục năm phấn đấu.

Nếu thực sựu như thế, còn lấy cái gì để đánh trận?

Cho Đại Hạ thêm ba mươi năm, Đại Hạ cũng chưa chắc có thể khai chiến với Hung Nô.

Thật đúng là âm hiểm.

Thật đúng là khiến người giận sôi.

Bất quá cũng may, cháu trai này của ông, đã cứu vớt Vương Triều Đại Hạ một lần, chẳng những cứu vớt Vương Triều Đại Hạ một lần.

Mà còn cứu vớt ông một lần.

Nếu quốc vận không còn, Hoàng đế này coi như thật sự phải bị vạn dân thóa mạ.

Tạo phản soán vị đã trở thành nỗi đau xót lớn nhất, ông tận tâm chăm lo việc nước, hết thảy tất cả, chỉ vì hi vọng đạt được tán thành, đạt được tán thành của bách tính Đại Hạ.

Chuyện hòa thân, làm ông nhận lấy chửi rủa.

Ông có thể nhịn.

Dù sao hai mươi năm sau, khi tướng sĩ Đại Hạ ngựa đạp vương đình Hung Nô, bách tính sẽ rõ ràng, tát cả những việc ông làm, đến cùng có bao nhiêu vĩ đại.

Tất cả sự hi sinh của ông là đáng giá.

Nhưng nếu kết cục hòa thân là quốc vận bị đánh cắp, cho dù có một ngày, ngựa của ông đạp nát được vương đình, ông cũng phải bị mắng thiên cổ là hôn quân.

Nhưng đó là đánh thắng Hung Nô.

Chứ nếu đánh không thắng thì sao?

Vậy ông thật sự trở thành tội nhân, tội nhân chân chính đấy.

Giờ khắc này, bàn tay Vĩnh Thịnh Đại Đế cũng khẽ run, bàn tay của ông giấu ở bên trong long bào, không ai phát hiện.

Nhưng trong lòng nghĩ mà sợ, đồng thời một vài cảm xúc lan tràn.

May mắn.

Vô cùng may mắn.

Ông có một chất nhi không tầm thường, vạn hạnh, đây quả thật là vạn hạnh.

Nếu không có người cháu trai này, ông coi như thật sự xong đời rồi.

"Trong Triều đình có nội ứng."

"Trẫm nhất định phải bắt hắn ra."

"Chém hắn thành muôn mảnh, nghiền xương thành tro."

Vĩnh Thịnh Đại Đế gầm thét trong lòng.

Ông thật rất may mắn, may mắn có Cố Cẩm Niên ở đây, nếu không sẽ phải xảy ra chuyến lớn rồi.

Nhưng phần lớn trong lòng hơn là hận ý.

Không hận nước Hung Nô tính kế Đại Hạ, bởi vì đó là điều hợp lý, dù sao cũng là kẻ địch.

Ông hận là hận người một nhà dám làm ra chuyện như vậy, đây mới là điều khiến ông thật sự hận.

Nhưng Vĩnh Thịnh Đại Đế chưa hề nói một câu.

Chỉ lẳng lặng nhìn xem.

Ông biết, cháu trai này đang giúp mình, bây giờ không cần nói bất cứ một lời nào, nói ra ngược lại sẽ sai, hết thảy cứ giao cho Cố Cẩm Niên là được.

Bất quá, lúc này, Vĩnh Thịnh Đại Đế đối với Cố Cẩm Niên càng tràn đầy yêu thích.

Công lao to lớn mà Cố Cẩm Niên không hề muốn, toàn bộ đều cho cữu cữu là ông.

Cố Cẩm Niên nói những lời đó, bách tính Đại Hạ chỉ sợ trong nháy mắt sẽ cho rằng, tất cả đều nằm trong khống chế của ông, sự tình hòa thân, hoàn toàn là một mưu kế.

Chẳng những có thể làm dịu oán khí của bách tính với ông, chủ yếu hơn là có thể khiến bách tính cho rằng, vị hoàng đế này có trí tuệ anh minh, thông minh tuyệt đỉnh, đã sớm nhìn thấu âm mưu của kẻ địch.

Thậm chí văn võ bá quan đều sẽ cho rằng như vậy.

Bởi vì có khả năng này, hơn nữa ông là Hoàng đế, mà Cố Cẩm Niên thật vừa đúng lúc, hết lần này tới lần khác ra mặt ngăn lại ở thời điểm này, tất cả suy luận hoàn toàn hợp lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận