Đại Hạ Văn Thánh

1020 Giết gian thần! Quân thần đánh cờ! Sáu quốc sách ổn định khó khăn! Cả nước sôi trào!(6)

Xem như rút củi dưới đáy nồi.

Chờ một năm sau, phát hiện Đại Hạ thuyền rồng, bảo thuyền vẫn còn đang vận hành, lại đối với bên ngooài tuyên bố, vương triều Đại Hạ phát hiện càng nhiều mỏ Linh Tinh.

Quốc vận Long châu không phải vừa vặn trở thành cái cớ của vương triều Đại Hạ sao?

Chống thiên tai kết thúc, đạt được thiên địa ban thưởng, vậy hợp tình hợp lý chứ?

Chỉ cần chống nổi hai năm, các quốc gia cuối cùng phát giác ra điều không bình thường, tranh thủ thời gian tới điều tra. Việc điều tra này cũng cần nửa năm một năm đúng không?

Phát hiện có vấn đề, xác định có vấn đề, lại tới đàm luận, chế tài cũng tốt, chia sẻ cũng được, thương nghị quá trình tốn thời gian hay không?

Lại là một năm trôi qua rồi.

Thời gian ba năm, Đại Hạ mượn nhờ thuyền rồng cùng bảo thuyền, kinh tế thể lượng sẽ siêu việt vương triều Đại Kim mấy lần.

Thậm chí thật có khả năng đạt tới trình độ của vương triều Trung Châu .

Lúc kia, coi như vương triều Trung Châu đến tìm phiền phức, vương triều Đại Hạ trực tiếp buôn bán thứ đẳng bảo thuyền, thuyền rồng cho các quốc gia được hay không?

Ngươi không nguyện ý? Vậy ta chỉ bán cho vương triều Đại Kim cùng vương triều Phù La, đều là người Đông Hoang một nhà, bán cho bọn họ, cộng đồng chống cự vương triều Trung Châu, được hay không?

Vương triều Trung Châu không phục? Muốn tuyên chiến? Ba đại vương triều Đông Hoang đồng tâm hiệp lực, ngươi chưa hẳn có thể thắng.

Cố Cẩm Niên đưa ra lựa chọn này xem ra không chút thu hút nào nhưng đằng sau lại là thủ đoạn chính trị không có gì sánh kịp. Vĩnh Thịnh Đại Đế lúc này là thật cảm thấy đứa cháu ngoại này của mình không tầm thường.

Văn võ song toàn còn chưa tính, thủ đoạn chính trị còn lợi hại như thế, mẹ nó, không hổ là huyết mạch của Lý gia, quá mạnh mẽ.

"Từ Công bộ, đối ngoại đại lượng thu mua Linh Tinh, trọng kim cầu mua, không tiếc bất cứ giá nào, sau khi bảo đảm tình hình tai họa kết thúc , khôi phục mậu dịch, phê duyệt mua vào giao cho trẫm đến xử trí."

Vĩnh Thịnh Đại Đế mở miệng, chen vào một câu.

Thốt ra lời này, Cố Cẩm Niên không khỏi thầm than một tiếng lão cữu thủ đoạn quá tốt.

Đối ngoại mua Linh Tinh, càng thêm ổn định hậu kỳ thuyền rồng, bảo thuyền Đại Hạ vận hành, bảo đảm người khác sẽ không hoài nghi.

Mà lại mặc dù nói nói là, trọng kim mua, nhưng có mua hay không còn không phải chỉ là một câu nói của Vĩnh Thịnh Đại Đế sao?

Giai đoạn trước mua một chút, hoàn toàn là làm ra vẻ bộ dáng, để các quốc gia thật sự cho rằng vương triều Đại Hạ bắt đầu làm loạn, đồng thời các quốc gia cũng tra không rõ ràng vương triều Đại Hạ đến cùng mua bao nhiêu Linh Tinh.

Thủ đoạn này thật cao minh.

"Thần lĩnh chỉ."

Công bộ Thượng thư Vương Khải Tân rõ ràng vô cùng, ông ấy không hề lên tiếng bới móc gì.

Mà giọng của Cố Cẩm Niên thì tiếp tục vang lên.

"Từ Hộ bộ, góp vốn chẩn tai, dự toán lương thảo cần thiết, tính toán chi phí. Đầu tiên lấy ra từ chi tiêu của quốc khố. Nếu như không đủ, hướng các thương hội lớn mượn ngân, có thể cho lãi tức thấp, nhắc lại trước trưng thu nửa năm lương thuế, bảo đảm quốc khố ổn định."

Đây là quốc sách thứ năm. Trước mắt quốc khố còn có ngân lượng, nhưng những ngân lượng này khẳng định không đủ chẩn tai.

Quang mua lương thực đều chịu không được.

Huống chi còn có nhiều chỗ cần tiêu xài bạc, nhất là Công bộ chế tạo thuyền rồng, bảo thuyền, đây cũng là một bút chi tiêu kinh khủng.

Cho nên suy nghĩ của Cố Cẩm Niên chính là đi theo thương nghiệp nhân thủ mượn ngân, cho lãi tức thấp, nhắc lại trước trưng thu nửa năm lương thuế, cùng với các loại quyên tiền. Nếu không, nói nhiều như vậy đều vô dụng, không có bạc tất cả mọi người không an lòng.

"Kính tuân mệnh lệnh của Hầu gia."

Hà Ngôn đáp lời. Nhưng mà nội tâm của ông ta lại cho rằng Cố Cẩm Niên có chút lý tưởng hóa quá rồi.

Tất cả đều chỉ như hạt cát trong sa mạc. Quận Giang Trung không ổn định được mà muốn theo thương nhân mượn đến lượng lớn ngân lượng, đây dường như là chuyện không thể nào.

Đây là quốc sách thứ năm .

"Từ Lễ bộ viết chỉ, chiêu cáo thiên hạ, chấn dân tâm, giương quốc uy."

"Tình hình tai họa các nơi, bảy ngày một báo, công khai tại chúng, nhân số người chết, nhân số người bị thương, tình huống cứu tế, từng cái thông báo Đại Hạ cảnh nội, lấy thành tâm, đổi lấy lòng dân chúng."

Đây là quốc sách cuối cùng .

Công khai tình huống tình hình tai họa, mà lại không thể có nửa điểm giở trò dối trá là thế nào làm đúng là thế ấy.

Mặc dù làm như vậy, sẽ bị một vài người hữu tâm lợi dụng, cũng sẽ khiến dân chúng khủng hoảng, nhưng duy chỉ có như thế, mới có thể để cho dân chúng chân thật nhìn thấy Đại Hạ tại dốc hết toàn lực chống thiên tai.

Có chút đồ vật, càng là ẩn tàng, càng dễ dàng lên phản hiệu quả, quang minh chính đại lấy ra, cũng ở đây nói cho các thế lực lớn, vương triều Đại Hạ quyết tâm.

Nếu ai dám làm loạn, kẻ đó hẳn phải chết không nghi ngờ.

"Kính tuân mệnh lệnh của Hầu gia."

Dương Khai lên tiếng, lập tức đồng ý.

Sáu quốc sách đã xác định được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận