Đại Hạ Văn Thánh

1362 Lấy hồng trần thành đạo trận, xem ngàn chuyện của ngàn người, minh ngộ ra học vấn cùng đạo nghĩa thuộc về mình!3

Kể từ đó sẽ cần các loại nhân lực vật lực.



Bây giờ, biết được Công bộ cùng với Bất Dạ Thành Đại Hạ muốn một hơi thành lập Bất Dạ Thành ở bảy mươi hai quận để hắn ta hơi kinh ngạc thôi.



"Sư huynh, hai người Tại Ích còn có Hà Trai từ quận Giang Nam trở về, hôm qua tiến về Bất Dạ Thành, không biết thương nghị chuyện gì."



"Chuyện ở quận Giang Nam, hoặc nhiều hoặc ít đã bị Cố Cẩm Niên biết được một chút. Dựa theo tính cách của hắn, tất nhiên sẽ không mặc kệ, chuyện này vẫn phải sớm thông tri cho những thương nhân quận Giang Nam kia, miễn cho ở nơi này trong lúc mấu chốt, náo ra chuyện gì."



Lý Nhược Du lên tiếng, lại nói một việc.



"Chuyện này ta biết rõ."



"Tất nhiên là phải thông tri nhưng không phải thông tri bọn họ thu liễm, mà là để bọn họ thừa cơ kiếm một bút bạc."



Trường Vân Thiên nhàn nhạt lên tiếng, nói ra ý nghĩ của mình.



Thốt ra lời này, thần sắc hai người hơi kinh ngạc.



Hai người Tại Ích cùng Hà Trai, bọn họ không quan tâm, đơn giản chính là Cố Cẩm Niên muốn bồi dưỡng hai tên thủ hạ. Điều bọn họ quan tâm là hai người này nói với Cố Cẩm Niên cái gì.



Phải chăng liên quan đến chuyện Đại Hạ xảy ra Thiên tai. Nếu như thật sự liên quan đến chuyện này, không nên khiến đám thương nhân này an ổn một chút sao?



Nhưng nhìn ý của Trường Vân Thiên dường như là muốn nháo sự.



"Sư huynh, tính cách của Cố Cẩm Niên chúng ta cũng biết. Nếu như cho hắn biết thương nhân quận Giang Nam, buôn bán dược phẩm thấp kém, còn cả một số bông vải thấp kém, chỉ sợ Cố Cẩm Niên muốn đại khai sát giới. Lúc này không nên khiến cho thương nhân này an phận thủ thường sao?"



"Còn nói gì đến kiếm bạc?"



"Chẳng may thật sự bị Cố Cẩm Niên phát giác một chút thì những thương nhân này vào lúc mấu chốt tìm đường chết, chẳng phải là tự tìm khổ sao?"



Lục Thành Ngôn cau mày, không khỏi nhìn vị sư huynh này của mình. Thật sự là không rõ vị sư huynh này đến cùng muốn làm gì.



"Lý sư đệ."



"Những thương nhân này có chết hay không, cùng chúng ta có liên can gì?"



"Ngươi thật cho là chúng ta giúp bọn họ, là mưu đồ thế lực của bọn họ sao?"



Trường Vân Thiên nhàn nhạt lên tiếng, trong ánh mắt tràn đầy khinh miệt cùng khinh thường.



Đừng nói thương nhân quận Giang Nam. Ngay cả toàn bộ thương hội của toàn bộ Đại Hạ, trong mắt hắn ta có tính là cái gì?



Thương nhân đơn giản chính là sẽ kiếm bạc.



Nhưng như vậy có tính là gì?



Hắn ta là ai? Thiên kiêu phủ Đại Đạo. Mưu đồ của hắn ta chính là tương lai Thiên mệnh. Nếu như tương lai có thể đạt được Thiên mệnh thì thứ như ngân lượng có đáng là gì?



Lúc đó có thể sửa đá thành vàng. Ngân lượng trong mắt hắn ta chỉ như cặn bã.



Sở dĩ bảo hộ những thương nhân kia, là cần phải mượn thế lực của bọn họ để làm giao dịch cùng Tần Vương. Bây giờ giao dịch đã kết thúc, hắn ta căn bản không quan tâm những thương nhân này sống hay chết.



Chết thì chết.



"Nếu không mưu đồ thế lực của bọn họ, sư huynh vừa rồi nói, giúp bọn họ kiếm bạc lại là ý gì?"



Lúc này Lục Thành Ngôn cũng mơ hồ, không rõ trong hồ lô của Trường Vân Thiên bán thuốc gì.



"Công bộ của vương triều Đại Hạ, muốn xây Thiên Công các, bồi dưỡng số lớn công tượng, phòng ngừa chu đáo, Hộ bộ muốn xây bảy mươi hai toà Bất Dạ Thành mới, cần đại lượng thổ mộc thạch tài, bao gồm cả năm ốc đảo lớn cần xây thành mới."



"Nhân lực liền không nói, mà những vật tư này, tất nhiên có lợi nhuận cực lớn."



"Cố Cẩm Niên bây giờ dựa vào Bất Dạ Thành Đại Hạ, kiếm được nhiều bạc như vậy, các ngươi sẽ không coi là tám thương hội lớn ở Đại Hạ thật sự là thờ ơ như vậy chứ?"



"Tuy nói muốn xây bảy mươi hai toà Bất Dạ Thành mới, nhưng Bất Dạ Thành này chung quy là người khác, trong lòng bọn họ cũng tinh tường. Nếu gia nhập vào trong Bất Dạ Thành, về sau sẽ phải nghe theo Cố Cẩm Niên."



"Cho nên đã có không ít thương nhân liên hợp lại, dự định tại quốc gia khác kiến tạo thứ giống hệt Bất Dạ Thành."



"Mà bây giờ vương triều Đại Hạ xây dựng rầm rộ, lúc này rất chú trọng vật liệu, một hơi muốn nhiều tài liệu như vậy. Tất sẽ dẫn đến tăng giá các loại vật liệu gỗ vật liệu đá, để bọn họ liên hợp tăng giá, không đúng lúc có thể giúp bọn họ kiếm bạc sao?"



Trường Vân Thiên lên tiếng, nói ra cơ hội buôn bán ở trong đó.



Chỉ là hai người càng nghe càng nhíu mày.



"Sư huynh, mục đích giúp bọn họ kiếm bạc là gì chứ?"



"Đúng vậy. Tuy có cơ hội buôn bán nhưng có Cố Cẩm Niên ở đây, bọn họ sao dám làm loạn? Chẳng lẽ bọn họ không sợ Cố Cẩm Niên tìm bọn họ gây phiền phức?"



"Tuy nói khác biệt với quận Giang Ninh nhưng tăng giá lung tung như vậy, Cố Cẩm Niên tất nhiên sẽ xuất thủ. Nhất là thương nhân quận Giang Nam, nếu Cố Cẩm Niên thật có một chút chứng cứ trong tay, thù mới hận cũ cùng tính một lượt, chém đầu cả nhà đều không đủ quá đáng."



Hai người thật mơ hồ, không rõ mưu kế này của Trường Vân Thiên có ý nghĩa gì?



Buồn nôn Cố Cẩm Niên sao?



Có thể buồn nôn nhưng vấn đề là, Cố Cẩm Niên cũng có biện pháp giải quyết, trực tiếp mở giết chẳng phải xong việc?



Cần dông dài như vậy sao?

Muốn nói nửa năm trước, loại thủ đoạn này vẫn được. Bây giờ, bất kể là tại trong mắt dân chúng, hay là tại trong mắt bách quan triều đình, Cố Cẩm Niên đã trở thành tồn tại đứng đầu, sức nặng lời nói đã không hề kém so với Hoàng đế.



Dưới loại tình huống này, chặt một nhóm thương nhân chịu chết, hoàn toàn không có người sẽ nói gì hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận