Đại Hạ Văn Thánh

1290 Lợi nhuận mỗi ngày mười tám vạn vạn lượng bạc trắng! Thái tử rung động! Vĩnh Thịnh Đại Đế trả lại tiền!(6)

Nhưng mà Cố Cẩm Niên lại rất bình tĩnh, nhìn đám thương nhân, chậm rãi mở miệng.

"Các vị."

"Bản Hầu có chuyện muốn nói với các vị, sau khi nghe xong, có mua hay không, các vị tự mình quyết định."

"Thứ nhất, các vị làm ăn buôn bán nhiều năm chắc cũng biết, có những mặt hàng, nếu thật sự kinh doanh buôn bán, một ngày lợi nhuận một đấu vàng là chuyện bình thường, nhưng sẽ gặp phải phiền phức gì?"

Cố Cẩm Niên lên tiếng, ngay câu nói đầu tiên đã vạch rõ cho đám thương nhân này biết vấn đề.

Chắc chắn sẽ có người mò tới muốn chia lợi nhuận.

Làm ăn, sợ nhất không phải là không kiếm được tiền, mà là kiếm được quá nhiều tiền. Nếu kiếm được quá nhiều, sẽ chọc tới vô số phiền phức, thế gia vọng tộc hoặc là quan phủ gì đó.

Mục đích của bọn họ rất đơn giản, tìm đại một vấn đề nào đó làm khó làm dễ ngươi, khiến ngươi không buôn bán được, mà bọn họ lại không chịu nhận bạc, nghĩa là họ đã nhòm ngó tới cửa hàng của ngươi rồi.

Kẻ nào tốt một chút thì chỉ đòi ba phần lợi nhuận của cửa hàng.

Còn nếu ác hơn, bọn họ chiếm luôn cửa hàng của ngươi, thu hết lợi nhuận, thậm chí ép ngươi ở lại làm công kiếm tiền cho bọn họ.

Ở huyện Quảng Bình có một tửu lâu tên Bát Vân, rất nổi tiếng, tất cả các quan lại từng đến huyện Quảng Bình đều đến đây dùng bữa, chủ quán một năm có thể kiếm lời trăm vạn lượng bạc.

Đấy là chủ quán làm ăn theo kiểu ít lãi, lợi nhuận chủ yếu là do số lượng khách hàng nhiều mà thôi.

Sau đó thì sao? Quan phủ và thế gia cấu kết với nhau gây chuyện, bọn chúng tìm một số người ở chợ tới gây chuyện, tranh cãi gây gổ qua lại xảy ra án mạng, chủ quán bị bắt vào tù. Một thời gian sau, tửu lâu lại được mở cửa buôn bán, mọi người vẫn phải ở lại trong tiệm làm việc.

Mỗi tháng chỉ được nhận mấy chục lượng bạc tiền công, nếu không thì bị đày đi biên cương làm khổ sai, ngươi còn có thể làm gì bây giờ?

Cho nên, lời này của Cố Cẩm Niên khiến cho ánh mắt của đám thương nhân sáng lên.

Cho dù giá cả đắt đỏ, nhưng số lượng khách hàng rất nhiều, cộng thêm danh tiếng và sự đảm bảo của Cố Cẩm Niên, ai dám gây phiền phức cho bọn họ?

Buôn bán không có lời thì xem lại cách làm ăn của mình, điều này ai buôn bán cũng hiểu. Nhưng buôn bán có lời mà bị kẻ khác sử dụng mánh khóe để chiếm đoạt, như vậy thật sự khiến người ta tức giận.

"Thứ hai."

Nhìn thấy mọi người đã bắt đầu dao động, giọng nói của Cố Cẩm Niên tiếp tục vang lên.

"Không lâu nữa, giá của Long Mễ Giang Trung sẽ giảm xuống dưới mười lượng bạc."

"Những vật dụng khác như tấm gương các loại cũng đồng loạt giảm giá."

"Hơn nữa, Bản Hầu có thể đảm bảo, loại Long Mễ Giang Trung này, chỉ được phép buôn bán tại Bất Dạ Thành Đại Hạ, ở nơi khác tuyệt đối không mua được."

"Thậm chí có thể nói, bất luận hàng hóa gì ở Bất Dạ Thành Đại Hạ, các nơi khác đều không được bán, đảm bảo số lượng khách hàng tới đây chỉ tăng không giảm."

"Thứ ba, những người đầu tiên mua cửa hàng ở Bất Dạ Thành, sau này sẽ được giảm hai thành (20%) giá nếu Bất Dạ Thành Đại Hạ mở cửa ở các chi nhánh ở nơi khác."

"Cuối cùng, phí vận chuyển hàng hóa bằng đường thủy của các cửa hàng bên trong Bất Dạ Thành Đại Hạ, Bản Hầu sẽ giảm nửa giá cho các ngươi, đồng thời sử dụng thuyền rồng, thuyền ngọc để giúp các ngươi chuyên chở hàng."

"Trong lãnh thổ Đại Hạ, dù ở bất kì đâu cũng có thể chuyên chở bằng thuyền rồng, giá cả chỉ bằng một nửa giá vận chuyển đường thủy bình thường."

Cố Cẩm Niên mở miệng, đưa ra bốn ưu đãi tốt nhất cho đám thương nhân.

Thứ nhất, bảo hộ.

Thứ hai, giảm mức lợi nhuận của Bất Dạ Thành xuống thấp để khống chế lượng khách hàng không bị giảm bớt do cạnh tranh từ nơi khác.

Thứ ba, sau này Bất Dạ Thành Đại Hạ mở thêm chi nhánh, giá bán cửa hàng ưu đãi tới 80%, có thể tiếp tục mở rộng chi nhánh của bọn họ.

Thứ tư, chính là phí vận chuyển đường thủy.

Phí vận chuyển đường thủy này cũng là một vụ làm ăn có lợi nhuận rất lớn. Cố Cẩm Niên không thể để người khác kiếm lời được, để hắn đến kiếm thôi, dù sao thuyền rồng Đại Hạ và bảo thuyền đã không cần sử dụng Linh Tinh rồi.

Lời nói vừa dứt, hơn bốn trăm người đang ngồi lập tức đứng dậy, vẻ mặt thay đổi.

"Hầu gia, lời ngài nói là thật chứ?"

"Phí vận chuyển đường thủy giảm một nửa, còn lấy thuyền rồng và bảo thuyền để chuyên chở?"

"Hầu gia, việc này không thể nói lung tung nha, nếu như thật sự dùng thuyền rồng để chuyên chở hàng hóa, ta lập tức sẽ mua cửa hàng."

"Không nói đến những cái khác, chỉ cần phí vận chuyển đường thủy giảm một nửa, ta sẽ mua cửa hàng."

Tất cả mọi người đều trấn kinh rồi, bọn họ cực kì trấn động, cực kì kinh ngạc.

Nếu như bình thường, phí vận chuyển đường thủy cũng chỉ chiếm khoảng trên dưới hai phần tổng các chi phí phát sinh, nhưng nếu như Cố Cẩm Niên có thể giảm một nửa phí vận chuyển đường thủy, tương đương với việc có thể kiếm thêm một khoản tiền, hơn nữa còn lấy thuyền rồng bảo thuyền chuyên chở?

Vậy thì có thể buôn bán kinh doanh rất nhiều, ví dụ như một số hàng hóa mà kinh đô không có, dùng thuyền rồng chở tới đây bán, chẳng phải là kiếm bộn sao?

Giá cả tăng gấp mười cũng không quá đáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận