Đại Hạ Văn Thánh

Chương 68 Cùng một ngày đại bàng nổi lên cùng gió, bên trong cửu vạn lên như diều gặp gió [tự quyển kết thúc]

Kinh đô Đại Hạ.

Phủ Trấn Quốc Công.

Bên cạnh xe ngọc kéo có ba trăm tướng sĩ tinh nhuệ bày trận trái phải ở hai bên, người khoác giáp trụ. Đều là tinh nhuệ của phủ Quốc Công.

Mỗi một vị đều là võ giả, còn không ít cao thủ.

Hôm nay là ngày Cố Cẩm Niên tiến đến thôn Tiểu Khê tham gia ngày chiêu sinh thư viện Đại Hạ.

Toàn bộ Cố gia có thể nói là cực kỳ long trọng, từ trên xuống dưới đều bận rộn chuyện này.

Bên trong cửa trước.

Cố lão gia tử, Lục thúc của Cố Cẩm Niên còn cả mẫu thân Lý thị của Cố Cẩm Niên đều đã chờ ở chỗ này chờ đợi từ lâu.

Chuyến đi này gần ba trăm dặm, trước sau cũng phải mất nửa tháng, đã là người nhà tất nhiên phải quan tâm.

“Niên Nhi dọc theo đường này nhất định phải cần thận một chút, gặp bất cứ chuyện gì cứ để người dưới đi làm. Ngươi tuyệt đối không nên làm loạn.”

“Gia gia đã an bài cho ngươi ba trăm thiết kỵ, còn phái một số người bí mật trông coi ngươi. Nếu như thật sự có chuyện nguy hiểm gì phát sinh thì ngươi nhớ kỹ phải bảo mệnh làm chủ, không thể lỗ mãng.”

“Biết chưa?”

Ở trước cửa lớn, lão gia tử căn dặn một phen. Nói cho Cố Cẩm Niên phép tắc khi đi ra ngoài.

Chỉ là còn không đợi Cố Cẩm Niên trả lời, ánh mắt của lão gia tử đã rơi trên người Cố Ninh Nhai.

“Lão Lục.”

“Ngươi chú ý một chút cho lão tử. Nếu Cẩm Niên có chuyện không hay gì xảy ra thì ta tuyệt đối không dễ dàng bỏ qua cho ngươi.”

“Biết chưa?”

Cố lão gia tử nhìn qua Cố Ninh Nhai, giọng nói nghiêm khắc.

Vừa dứt lời, Cố Ninh Nhai lập tức gật đầu. Mặc dù trong lòng có chút cảm giác khó chịu nhưng cũng không có cách nào. Ai bảo Cố Cẩm Niên được toàn tộc sủng, mình chỉ là không khí, chỉ có thể chấp nhận.

“Gia gia người yên tâm, có chuyện gì ta sẽ hỏi Lục thúc. Còn nữa mới chỉ ba trăm dặm đường thì có thể có chuyện lớn gì?”

Cố Cẩm Niên cũng có vẻ xem thường.

Thôn Tiểu Khê cách Kinh đô ba trăm dặm đường. Dùng thực lực của Cố gia mà mình xảy ra chuyện thì chỉ trong vòng một nén nhanh nhất định có thể đuổi đến.

Ba trăm thiết kỵ cộng thêm cao thủ bí mật bảo hộ, thời gian chỉ một nén nhang còn không tranh thủ được?

Về phần phái cao thủ tuyệt thế gì đến tìm phiền phức cho mình. Đây là chuyện càng không có khả năng, cao thủ tuyệt thế thiên hạ chỉ đếm được trong lòng bàn tay, trắng trợn động mình là chán sống sao?

“Niên Nhi, đi ra bên ngoài cũng không thể có loại suy nghĩ này.”

“Dù sao bất kể thế nào, chú ý cẩn thận là được. Tất cả phải nghe theo Lục thúc ngươi.”

“Lục thúc ngươi làm việc lão luyện, tâm tư kín đáo, dù có xảy ra chuyện gì, Lục thúc ngươi nói gì chính là cái đó.”

“Lão Lục, đoạn đường này vất vả cho ngươi rồi.”

Lý thị mở miệng, đối với Cố Ninh Nhai mười phần khách khí, dường như không trực tiếp như lão gia tử.

“Đại tẩu khách khí.”

“Xin đại tẩu yên tâm, lần này có ta hộ tống, Cẩm Niên tuyệt đối sẽ không xảy ra bất cứ sai lầm gì.”

Cố Ninh Nhai cười trả lời.

Vẫn là đại tẩu mình biết nói chuyện, nhìn phụ thân một cái hắn thật hoài nghi không biết chính mình có phải là con ruột hay không.

Nhưng mà rất nhanh, Lý thị lôi kéo Cố Cẩm Niên sang bên cạnh nói chuyện.

“Niên nhi.”

“Dọc theo con đường này ngươi cần phải ăn thêm vài thứ, cũng không nên tiết kiệm bạc. Ngươi cầm lấy ngân phiếu này, thích gì liền mua đó.”

“Phải nhớ kỹ, trước hết để cho Lục thúc ngươi xài bạc. Tiêu của hắn trước rồi tiêu của ngươi.”

“Còn nữa, nếu thật sự gặp phải nguy hiểm. Trước tiên ngươi phải chạy đi, tuyệt đối đừng lo cho Lục thúc ngươi. Hắn da dày thịt béo, chịu thêm mấy đao cũng không có chuyện gì. Ngươi tuyệt đối đừng xảy ra chuyện. Nếu ngươi xảy ra chuyện thì nương biết sống thế nào.”

Lý thị lần lượt căn dặn.

“Nương, người yên tâm. Hài nhi không có việc gì.”

Cố Cẩm Niên có chút xấu hổ. Lục thúc còn đang ở ngay bên cạnh đây. Tuy nói là kéo sang một bên nói thầm nhưng Lục thúc không có khả năng không nghe được.

Cái gì gọi là hắn da dày thịt béo, chịu mấy đao không có việc gì?

Đây không phải là đâm vào trái tim của Lục thúc sao?

Cũng đúng lúc này, tì nữ bên cạnh Lý thị đưa đến một kiện cẩm y, đưa cho Cố Cẩm Niên nói.

“Niên nhi gần đây trời biến đổi thời tiết. Đây là quần áo nương làm thêm cho ngươi. Nếu lạnh thì ngươi khoác lên người, cũng đừng để bị cảm.”

“Ngươi vừa mới bệnh nặng mới khỏi không bao lâu. Bây giờ lại phải đi xa, trong lòng nương khó chịu.”

“Bọn hắn cứ phải khiến ngươi đi đọc sách, cho ngươi đi chịu khổ, nương thật không nỡ. Ngươi đã lớn như vậy nhưng chưa hề từng đi xa nhà.”

“Lần này ra ngoài, hàng đêm nương đều lo lắng.”

“Niên nhi, nương không yêu cầu ngươi có thể làm ra thành tựu gì xa vời, bình yên trở về là tốt rồi, biết chưa?”

Lý thị cực đau lòng. Thậm chí nói đến phần sau càng không nhịn được hai mắt đẫm lệ.

Ba trăm dặm nhìn như không xa nhưng đối với Lý thị mà nói thì Cố Cẩm Niên từ nhỏ đã cẩm y ngọc thực. Lần này ra ngoài nhất định phải chịu khổ.

Còn có một điểm nữa là trước đó vài ngày suýt chút bị ngâm nước bỏ mình. Đối với vị mẫu thân là nàng thì càng không nỡ. Nội tâm cũng có rất nhiều điều lo lắng.

Lão gia tử cùng Cố Ninh Nhai thấy cảnh này, cũng không nói gì thêm. Dù sao sau khi phát sinh chuyện kia, người làm mẹ đau lòng hài tử cũng hợp tình hợp lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận