Đại Hạ Văn Thánh

1585 Thánh Nhân cùng Đại Đế gặp nhau! Khí phách thôn tính giang sơn! Ai nói Nhân tộc đời sau không có át chủ bài? (6)

Cứ vậy.

Cố Cẩm Niên một mực hướng về phía Trung châu mà tiến đến.

Vào lúc này.

Tại vương triều Trung Châu.

Văn võ bá quan hiếm khi cùng xuất hiện một chỗ, bọn họ đứng tại bên ngoài điện Tứ Hải quy nhất, đứng thẳng hai bên, cũng có hai mươi vạn đại quân mặc hắc giáp, trấn thủ tứ phương của đại điện, thế đứng thẳng tắp như cán cây giáo vậy, trông cực kỳ trang nghiêm và nghiêm túc.

Bởi vì có tin tức nghe đồn.

Cố Cẩm Niên muốn tới vương triều Trung Châu.

Trung Châu Đại Đế trực tiếp tiếp đãi Cố Cẩm Niên như quốc sư. Đây chính là buổi tiếp đón Cố Cẩm Niên hôm nay.

Những người này đã xuất hiện từ hôm qua, một mực chờ đợi ở đây.

Mà lúc này.

Mặt trời chói chang trên không.

Một thân ảnh xuất hiện trên bầu trời vương triều Trung Châu.

Là thân ảnh Cố Cẩm Niên.

Hắn đi đến bên ngoài hoàng cung, không có bất kỳ hành động gì đi quá giới hạn, cho đế vương Trung Châu đầy đủ thể diện.

"Cung nghênh Thánh Nhân."

Cũng ngay lúc Cố Cẩm Niên vừa mới đáp xuống, âm thanh vang dội vang lên.

Rất nhanh, từng giọng nói vang lên.

Lộ ra vẻ trang trọng, nghiêm túc và chăm chú.

Trong chốc lát, tiếng trống trận vang lên, chiêu cáo đại sự.

Bây giờ vương triều Đại Hạ gián tiếp xem như hoàn thành thống nhất Đông Hoang, lại thêm vương triều Đại Hạ có hai vị Thánh Nhân, nhất là Cố Cẩm Niên kinh diễm thời đại này.

Tương lai không lâu nữa vương triều Đại Hạ tất nhiên sẽ vượt qua vương triều Trung Châu.

Đây là chuyện mà tất cả mọi người biết đến, cũng là chuyện không thể tranh cãi.

Cho nên mọi người cũng có rất nhiều suy đoán, trước mặt vương triều Trung Châu giờ chỉ có hai lựa chọn, một là hợp tác cùng vương triều Đại Hạ, nhưng như vậy vương triều Đại Hạ tất nhiên sẽ vượt qua vương triều Trung Châu. Đối với vương triều Trung Châu mà nói, đây xem như tự động từ bỏ hi vọng trở thành vương triều đệ nhất thiên hạ.

Lựa chọn thứ hai là, dựa vào ưu thế trước đó, đấu với vương triều Đại Hạ, mặc dù xác suất thành công không lớn, nhưng vương triều Trung Châu dù sao cũng là vương triều Trung Châu, có rất nhiều át chủ bài mà không ai biết được.

Nhưng làm như vậy, thiên hạ sẽ sớm mở ra tranh đấu, khả năng không cần cường giả thời Thượng cổ xuất thế, thiên hạ đã tràn đầy chém giết rồi.

Không ai hi vọng như thế, ngoại trừ một vài người có ý đồ bất chính.

Cũng vào lúc này, giọng Trung Châu Đại Đế không khỏi vang lên.

"Mời Thánh Nhân nhập điện dùng thiện."

Đây là giọng nói của Trung Châu Đại Đế, hơn nữa cho Cố Cẩm Niên sự tôn trọng lớn nhất, nhập điện, cùng dùng bữa.

Lời nói vang lên.

Bên ngoài hoàng cung, chúng thái giám khom người, bọn họ căn bản cũng không dám nhìn thẳng Cố Cẩm Niên, cung kính mời Cố Cẩm Niên nhập điện.

Cố Cẩm Niên không nói lời nào.

Vị đế vương Trung Châu này, hắn từng nghe được một vài tin tức, quả thật không giống người khác.

Hắn từng bước đi đến.

"Cung nghênh Thánh Nhân!"

Những người đứng hai bên, đồng loạt hô lên, bọn họ có vẻ cực kỳ cung kính.

Rất nhanh.

Cố Cẩm Niên đi vào bên trong đại điện.

Điện Tứ Hải được sơn màu đen lạnh như băng, lộ ra vẻ nghiêm minh và cực kỳ trang trọng.

Mà bên trong đại điện, Trung Châu Đại Đế lẳng lặng ngồi thẳng, trông ông ta cực kỳ bình tĩnh, trên người mặc áo đen, khuôn mặt bình thường, nhưng lại có một loại khí thế bá đạo khó mà diễn tả bằng lời, loại bá khí đế vương này vượt qua cả lão cữu của hắn.

Nói thật, chỉ một cái liếc mắt, Cố Cẩm Niên đã có một loại cảm giác khó hiểu, cảm giác lão cữu mình không sánh bằng vị Trung Châu Đại Đế đây.

Thậm chí còn có cảm giác nếu như không phải đại thế giáng lâm, vương triều Đại Hạ chắc chắn sẽ không sánh bằng vương triều Trung Châu.

Đương nhiên bỏ qua nhân tố là mình.

Mà đợi Cố Cẩm Niên xuất hiện, ông ta đứng dậy, thoáng cúi đầu về phía Cố Cẩm Niên.

Ông ta là đế vương.

Nhưng nhìn thấy Cố Cẩm Niên, ông ta vẫn phải làm lễ bái, bởi vì Cố Cẩm Niên là Thánh Nhân.

Đế vương cũng phải tôn trọng Thánh Nhân.

"Gặp qua Đại Đế."

Đối phương lễ kính mình như thế, Cố Cẩm Niên cũng không có khả năng lộ vẻ tùy ý được.

"Thánh Nhân khách khí."

"Trẫm, vẫn luôn muốn cùng Thánh Nhân gặp nhau, hôm nay cuối cùng cũng giải mộng."

Ông ta lên tiếng, nhìn qua Cố Cẩm Niên, nhưng ngữ khí cũng không quá mức vui mừng và kích động, khí phách đế vương, không giảm đi chút nào.

Cho dù đối mặt với Thánh Nhân.

"Mỗ cũng luôn được nghe kể về phong thái của Đại Đế, hôm nay gặp mặt, quả thật phi phàm."

Cố Cẩm Niên nói.

Mà dưới điện, đã bắt đầu bố trí bàn yến.

"Thánh Nhân nói quá lời."

Trung Châu Đại Đế nói, sau đó vươn tay, để Cố Cẩm Niên ngồi xuống.

Theo Cố Cẩm Niên ngồi xuống, ngay sau đó, mấy tên thái giám đi tới, bưng tới một vài bát cũ.

Chẳng qua là khi Cố Cẩm Niên cúi đầu nhìn lại.

Bên trong chén bát là một vài thứ màu đen, rất đậm đặc, hơn nữa còn có một ít lá cây, tản ra hương vị gay mũi.

Cố Cẩm Niên hơi kinh ngạc, hắn ngẩng đầu nhìn lại, Trung Châu Đại Đế đã bắt đầu dùng bữa, ông ta không có bất kỳ biểu hiện ghét bỏ gì, nhấm nuốt từng miếng lặp đi lặp lại.

Trong chốc lát.

Cố Cẩm Niên trầm mặc.

Hắn hơi hiểu ra vì sao lão cữu mình lại bội phục vị Đại Đế này rồi, khí phách thế này, hoàn toàn không giống người thường.

Nhưng chỉ kinh ngạc trong chốc lát.

Cố Cẩm Niên không dông dài, hắn trực tiếp bưng bát đũa lên, bắt đầu ăn cơm.

Thật sự, mùi vị rất khó ăn.

Khó ăn đến mức Cố Cẩm Niên phải nhíu mày.

Nhưng Cố Cẩm Niên vẫn ăn, hắn cũng nhấm nuốt, tinh tế nếm thử, hương vị này không phải đắng chát đơn giản như vậy, mà là một vị rất kỳ quái, ăn vào cảm giác đặc biệt kỳ quái.

Ăn miếng đầu tiên, Cố Cẩm Niên nhíu mày.

Miếng thứ hai, lông mày Cố Cẩm Niên chậm rãi giãn ra.

Miếng thứ ba, thứ tư, Cố Cẩm Niên đang nghiêm túc thưởng thức.

Sau khi ăn xong một bát, Cố Cẩm Niên chậm rãi lên tiếng.

"Có thể thêm một bát nữa không?"

Cố Cẩm Niên lên tiếng.

Nghe vậy, trên long ỷ, Trung Châu Đại Đế hơi kinh ngạc, ông ta đã cùng dùng bữa với không ít người, nhưng đại đa số mọi người ăn miếng đầu tiên sẽ cảm thấy vô cùng khó ăn, nhưng vì ông ta, nên đều thường gắng ăn hết một bát này.

Duy nhất chỉ có Cố Cẩm Niên, nguyện ý ăn bát thứ hai.

Trung Châu Đại Đế nhẹ gật đầu, lập tức thái giám đưa tới bát thứ hai.

Cố Cẩm Niên lần này càng nghiêm túc hơn trước đó, phẩm vị từng chút từng chút.

Cho đến cuối cùng, Cố Cẩm Niên thở dài một hơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận