Đại Hạ Văn Thánh

1300 Cái gì? Một ngàn lượng một cân trà? Mua cho mỗi người một cân, đừng để Hộ Bộ bên cạnh xem thường!(6)

"Lão gia tử biết chuyện này không?"

Tần Vương mở miệng hỏi.

"Cữu cữu vẫn chưa biết, lão ca à, trước kia ta rủ ngài ấy góp vốn chung, ngài ấy không chịu, bây giờ kiếm lời, sao phải nói cho ngài ấy biết."

Cố Cẩm Niên rất trực tiếp, ngươi đầu tư, chia lợi nhuận cho ngươi, ngươi không đầu tư, nói với ngươi làm gì?

"Còn may, việc này ngươi tuyệt đối đừng nói cho lão gia tử biết, dựa theo tính cách của lão gia tử, nếu biết được vụ làm ăn này kiếm lời như vậy, chỉ sợ..."

Tần Vương mở miệng, nhắc nhở Cố Cẩm Niên.

"Bẩm Tần Vương điện hạ, Thái Tử điện hạ, Thái Tử phi, và Lễ Bộ Thượng thư Dương Khai Dương đại nhân đang ở ngoài cầu kiến."

Hai người đang nói chuyện thì một giọng nói đột ngột vang lên.

Nghe gia nhân nói vậy, trong mắt Tần Vương không khỏi có chút tò mò.

"Đêm hôm khuya khoắt, Thái tử tới tìm ta làm gì?"

Tuy ông ấy vẫn còn đang nghi hoặc, nhưng cũng không thể để Thái Tử đứng đợi ngoài cửa, vì thế ra lệnh mời vào sảnh đường.

Trước kia, quan hệ giữa Tần Vương và Thái tử có hơi xa cách, nhưng mọi việc cũng qua rồi, mặc kệ trong lòng nghĩ cái gì thì thể hiện ra với bên ngoài vẫn phải là “huynh hữu đệ cung, gia đình hòa hợp”.

Đang lúc đợi Thái Tử vào sảnh, Tần Vương mở miệng hạ lệnh.

"Gọi Vương Phi ra tiền đường."

Nghe ông ấy hạ lệnh, hạ nhân lập tức chạy đi gọi Vương phi.

Vẻ mặt Cố Cẩm Niên bình tĩnh, hình như đã đoán được lí do Thái Tử tới đây.

Một lúc sau.

Thái tử Lý Cao, Thái tử phi,và Dương Khai cùng xuất hiện ở hành lang vào sảnh.

"Nhị đệ." (Thái Tử nói)

"Tần Vương điện hạ." (Dương Khai nói)

Hai người nhiệt tình chào hỏi, nhưng ánh mắt cuối cùng vẫn hướng về phía Cố Cẩm Niên.

"Bái kiến Thái Tử điện hạ."

Tần Vương đứng dậy, hơi nghiêng mình chào Thái tử một cái, hai người tuy là huynh đệ, nhưng khoảng cách địa vị rất xa, cần phải dùng tôn xưng.

"Nhị đệ không cần khách khí như vậy."

"Đêm khuya quấy rầy, thứ mong nhị đệ không trách tội."

Thái tử cười ha hả lấy mở miệng.

"Thái tử đêm khuya tới chơi chắc cũng không phải chỉ là tìm ngu đệ tâm sự đấy chứ?"

Tần Vương lên tiếng, nhìn lướt qua Cố Cẩm Niên.

"Ha ha ha."

"Vậy thì ta đi thẳng vào vấn đề luôn,  lần này tới là vì tìm Cẩm Niên."

Thái tử cười cười, sau đó ngồi xuống, lúc này Tần Vương phi cũng vừa hay tới, cúi người chào hỏi mọi người, cẩn thận ngồi sang một bên.

Thấy mọi người đã ngồi xuống hết.

Cố Cẩm Niên lên tiếng.

"Thái tử điện hạ."

"Thái tử phi."

"Dương Thượng thư."

"Ba vị đêm khuya tới chơi, chắc cũng là vì vấn đề Bất Dạ Thành Đại Hạ."

"Nếu đã vậy, ta sẽ nói rõ quan điểm của ta, nếu mọi người đồng ý, cứ dựa theo kế hoạch của ta mà làm, nếu mọi người có ý kiến khác thì cứ nói ra, tránh việc trong lòng nao nao."

Cố Cẩm Niên mở miệng.

Hắn biết rõ tại sao Thái Tử và mọi người tới đây, vì thế cũng không lòng vòng, đi thẳng vào trọng điểm, tránh việc mọi người khó xử mở lời. 

"Tốt tốt tốt, Cẩm Niên lão đệ nói cái gì cũng được."

"Tất cả đều nghe theo ý kiến của hầu gia."

Đám người khẽ gật đầu.

"Doanh thu trước mắt của Bất Dạ Thành Đại Hạ là mười tám vạn vạn lượng bạc trắng, ta dự tính trong vòng bảy ngày có thể thu được năm mươi vạn vạn lượng bạc trắng."

"Với số bạc này, ta có hai kế hoạch, thứ nhất, hoàn thiện toàn bộ kế hoạch Bất Dạ Thành Đại Hạ, tu bổ một số kỳ quan cảnh sắc, địa điểm du ngoạn, còn có cả tửu lâu khách điếm chợ đêm hoa đăng, cần cái gì có cái đó."

"Toàn bộ công trình này nếu muốn hoàn thiện, chi phí ước tính khoảng hai mươi vạn vạn lượng bạc trắng, ta và Công Bộ Thượng thư từng thảo luận rồi, cần hai mươi vạn người đẩy nhanh xây dựng, trong hai tháng có thể hoàn thành xong xuôi."

"Nhưng ta chỉ cho Công Bộ thời gian nửa tháng."

"Đợi đến khi Bất Dạ Thành Đại Hạ được kiến tạo hoàn hảo, sẽ chi mười vạn vạn lượng bạc trắng để hỗ trợ người dân, giá của muối quan và Long Mễ cũng phải giảm bớt, kể cả việc nghiên cứu chế tạo ra các loại mặt hàng mới lạ, và cả việc chế tạo gương kính, tất cả những việc này đều cần dùng đến bạc."

"Làm vậy là vì muốn số lượng du khách ở mức ổn định, du khách càng nhiều, thương gia thu lợi càng nhiều, từ đó tạo thành danh tiếng, chờ đến khi các chi nhánh mới của Bất Dạ Thành được mở ra, giá thuê mua cửa hàng sẽ càng cao hơn nữa."

"Còn lại hai mươi vạn vạn lượng bạc trắng, năm vạn vạn lượng bạc trắng sẽ dùng để thuê thêm nhân công, tăng cường nhân lực, cải tạo thêm các phúc lợi khác cho người làm việc, lấy tiếp năm vạn vạn lượng bạc, quảng bá cho danh tiếng của Bất Dạ Thành Đại Hạ, kể cả việc thiết kế sổ tay du ngoạn Bất Dạ Thành, trong đó có danh sách cửa hàng và các loại hàng hóa, cũng làm thêm các món quà tặng nho nhỏ cho khách từ xa tới du ngoạn.” 

"Phải để cho dân chúng đến đây chơi thật vui vẻ, cũng giúp cho những thương nhân mua cửa hàng ở Bất Dạ Thành có thể kiếm được thật nhiều tiền, đó mới thực sự là lợi ích lâu bền xứng đáng,. Nếu không, những thương nhân dùng cái giá trên trời để mua cửa hàng ở Bất Dạ Thành sẽ thấy khó chịu trong lòng, bọn họ khó chịu, sau này sẽ khó làm ăn buôn bán, khó mà moi được tiền từ bọn họ."

"Còn lại mười vạn vạn lượng bạc trắng, sẽ chia đều cho mọi người coi như là lợi nhuận đầu tiên."

Cố Cẩm Niên mở miệng, nói ra dự định của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận