Đại Hạ Văn Thánh

1779 Trời không sinh Cố Cẩm Niên ta, Kiếm đạo muôn đời như đêm dài, kiếm đến!

Giọng nói của Cố Cẩm Niên vang lên.

Khiến đại thế chú ý.

Hiện tại hắn đang đứng ở bên trong núi Thông Thiên Kiếm, bây giờ sát ý nổi lên bốn phía, cực kì khủng bố. Chỉ một sơ sẩy, Cố Cẩm Niên rất có thể sẽ phải chôn vùi ở bên trong trận tai kiếp này.

Mọi người nhìn chăm chú vào Cố Cẩm Niên, bọn họ cũng rất tò mò, Cố Cẩm Niên sẽ hóa giải trận tử kiếp này như thế nào.

Nhất là cường giả của Tiệt Thiên giáo, bọn họ nhìn chằm chằm vào Cố Cẩm Niên, mong chờ Cố Cẩm Niên bị Tịch Diệt Kiếm Thần giết chết.

Trong núi Thông Thiên Kiếm.

Theo lời nói của Cố Cẩm Niên vang lên.

Toàn bộ đều có vẻ yên tĩnh lại.

"Vãn bối có thể hoàn thành tâm nguyện của tiền bối."

Âm thanh vang lên thật vang dội, lời nói Cố Cẩm Niên chỉ nháy mắt đã kéo tới rất nhiều lời mỉa mai.

"Làm tròn tâm nguyện của Tịch Diệt Kiếm Thần? Ngươi thật sự tự cho mình là gì vậy? Cố Cẩm Niên, tuy ngươi là Thánh Nhân, cũng có khí vận đại thế, nhưng ngươi đối Kiếm đạo gần như là nhất khiếu bất thông, dốt đặc cán mai, ngươi có tư cách gì để nói hoàn thành tâm nguyện của Kiếm Thần?"

Một giọng nói vang lên, đây cũng không phải châm chọc và chế giễu, mà thật ra là một cách thể hiện phẫn nộ.

Hắn ta cho rằng, mặc dù Cố Cẩm Niên cường đại, nhưng không đến nỗi cường đại như vậy. Tuy là Thánh Nhân nhưng người trong thiên hạ đều biết Cố Cẩm Niên hoàn toàn không tinh thông Kiếm đạo. Tình huống như vậy lại muốn hoàn thành tâm nguyện của Tịch Diệt Kiếm Thần?

Chuyện này có phải rất nực cười không?

"Tịch Diệt Kiếm Thần chính là cường giả Kiếm đạo tuyệt thế, Chí Tôn của thời đại thần thoại. Tâm nguyện của ông ấy không phải là một người bình thường có thể hoàn thành."

"Nếu là một tôn Thánh Nhân, ngay cả khi Khổng Thánh giáng lâm thì ta cũng sẽ không cảm thấy sao cả. Dù sao Cố Thánh quả thật vẫn rất minh ngộ Nho đạo, nhưng Tịch Diệt Kiếm Thần không giống. Hoàn thành tâm nguyện ư? Ít nhiều vẫn có chút khoe khoang quá lời đấy."

Một vài giọng nói đang vang lên này đến từ chủng tộc Thượng cổ, bọn họ thật sự không nhẫn nhịn được nữa.

Nhất là trong Kiếm tông Thượng Cổ càng truyền đến một vài lời kịch liệt hơn.

"Tịch Diệt Kiếm Thần có tâm nguyện lớn nhất đó là Kiếm đạo đi đến cực hạn. Nếu chỉ là cảm ngộ về phương diện khác, ta ngược lại cũng tin tưởng vào Cố Thánh, nhưng Kiếm đạo nhất mạch này, thật sự không phải ta xem thường Cố Thánh, nhưng ngài hiểu Kiếm đạo sao?"

Giọng nói này đến từ Thượng cổ Nhân tộc, Kiếm Nguyên Tiên tông. Bọn họ vốn là tông môn Kiếm đạo lớn, người nói lời này chính là chưởng giáo của Kiếm Nguyên Tiên tông. Lúc trước chính ông ta là người truyền thụ kiếm pháp cho Kiếm Cửu Thiên

Có thể nói ông ta được xem là người đệ nhất Kiếm đạo đương thời.

Tất nhiên do đó, đối với lời nói này của Cố Cẩm Niên, ông ta cảm thấy rất vô nghĩa, thấy Cố Cẩm Niên quả thực nực cười.

Từng giọng nói thi nhau vang lên.

Trên thực tế, ngay cả những người ủng hộ Cố Cẩm Niên cũng có rất ít người đứng ra nói chuyện. Kông phải họ không muốn ủng hộ, mà là những lời này quả thật không có vấn đề gì quá lớn.

Chưa có ai từng nghe nói, Cố Cẩm Niên trên phương diện Kiếm đạo có tài nghệ hoặc thành tựu gì.

Bây giờ bị nói ra như vậy, tuy bọn họ ủng hộ Cố Cẩm Niên, cũng tin tưởng Cố Cẩm Niên, nhưng nếu phải tâng bốc Cố Cẩm Niên, thật sự là khó mà tìm ra lý do thích hợp.

"Nhất pháp thông thì vạn pháp thông, thiên phú của Cẩm Niên không chỉ đơn giản như các ngươi nhìn thấy đâu."

Đúng lúc này, giọng nói của Tô Văn Cảnh vang lên.

Ông ấy là Thánh Nhân, cũng là sư phụ Cố Cẩm Niên, lời của ông vẫn có phân lượng nhất định.

"Không sai, nhất pháp thông thì vạn pháp thông, nhưng Kiếm đạo nhất mạch, hoàn toàn không giống. Ta có thể tán thành Cố Cẩm Niên, cho dù nói Kiếm đạo của hắn hiện tại bước vào đệ thất cảnh, ta cũng tin tưởng. Nhưng hắn chưa hề tu hành Kiếm pháp, thiên phú dù có cao hơn, chẳng lẽ lại có thể trong vòng một đêm, bước vào kiếm Thần cảnh sao?"

"Nếu nói như thế, từ nay về sau, Kiếm đạo nhất mạch chỉ sùng bái Cố Cẩm Niên thôi."

Giọng nói này vẫn là của chưởng giáo Kiếm Nguyên Tiên tông. Ông ta vẫn rất xem thường Cố Cẩm Niên, bởi vì Kiếm đạo là lĩnh vực ông ta mạnh nhất, ông ta có tư cách để xem thường Cố Cẩm Niên.

"Thế thì lại khác."

"Kiếm đạo nhất mạch vốn cũng đang trên quá trình lĩnh ngộ, ta đã từng tặng cổ kinh Kiếm đạo cho Cố Thánh, mặc dù thời gian không dài, nhưng lấy thiên phú của Cố Thánh, có lẽ đã nắm giữ được không ít, cũng không phải là nhất khiếu bất thông."

Lúc này có một giọng nói vang lên, là Đông Phương Kiếm Thánh, bây giờ ông ta cũng đã bước vào đệ thất cảnh, được đại thế ban ân.

Cho nên ở thời điểm thế này, ông ấy vẫn có quyền lên tiếng nói giúp Cố Cẩm Niên mấy câu.

Lời nói của Đông Phương Kiếm Thánh vang lên dẫn đến một vài người ngạc nhiên, không ít người quay đầu nhìn lại, trong nháy mắt hiện lên tranh cãi.

"Hóa ra Đông Phương Kiếm Thánh đã từng truyền thụ kiếm pháp cho Cố Cẩm Niên ư?"

"Vậy đúng là không thể nói chính xác rồi. Thiên phú của Cố Thánh gần như từ xưa đến này không ai sánh bằng. Thiên phú như vậy vang dội lẫy lừng, nói không chừng thật sự lĩnh ngộ được gì đó."

"Vậy cũng đúng, nghĩ kỹ lại, Cố Thánh dám đến núi Thông Thiên Kiếm thì tất nhiên có tự tin của mình. Nếu không có tự tin, ai dám tới nơi này mạo hiểm?"

Một vài giọng nói vang lên, bọn họ tâng bốc ca ngợi Cố Cẩm Niên, cuối cùng cũng tìm ra được một điểm mấu chốt.

"Quyển Kiếm kinh như vậy có thể có tác dụng gì?"

Giọng nói của Thượng cổ Nhân tộc lại truyền đến, tràn đầy khinh bỉ và xem thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận