Đại Hạ Văn Thánh

Chương 1472 Thứ gì đây? Mẹ nó trẫm rèn sắt mấy tháng? Điệt nhi Cố Cẩm Niên của ta đã thành Thánh rồi sao?(4)

Mà nghe đồn, Khổng Thánh là ở thời thượng cổ mạt pháp đại chứng đạo, khai sáng Nho học nhất mạch.



Cuối cùng thời thượng cổ biến mất, ai cũng không biết chuyện gì xảy ra, chỉ biết được thiên địa đại biến, Tiên môn và Phật môn huy hoàng không ai bì nổi đều bị vẫn lạc. Cho dù là Nho đạo nhất mạch cũng bị to lớn suy yếu.



Đã trải qua đứt gãy văn hóa, cuối cùng tiến vào giai đoạn thứ tư.



Thời trung cổ.



Thời trung cổ, thừa kế một bộ phận truyền thừa của thời thượng cổ. Thời trung cổ đến nay có thể không đến ba vạn năm, chính xác một chút là hai vạn tám ngàn bốn trăm năm, đây là suy đoán trước mắt.



Thời thượng cổ đột nhiên suy bại, có đủ loại suy đoán, nhưng những suy đoán này, đều là người đời sau căn cứ vào thời đại này tiến hành thôi diễn, nhưng rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, không ai biết được.



Giờ khắc này, phủ chủ phủ Đại Đạo nhắc đến chuyện thời thượng cổ. Điều này làm sao không khiến ông ta kinh ngạc?



"Quỷ Cốc Tiên Sinh này chính là hậu nhân của Nhân tộc thời thượng cổ."



Phủ chủ phủ Đại Đạo lên tiếng, ngữ khí bình tĩnh.



"Hậu nhân của Nhân tộc Thượng cổ sao?"



"Phủ chủ có ý gì?"



Đối phương hơi kinh ngạc.



"Thời thượng cổ, trải qua một trận náo động khủng bố nhưng có một bộ phận còn sống, bọn họ thông qua bí pháp, sống đến nay."



"Sẽ phải xuất thế."



"Tham dự trận tranh đấu đại thế này."



Phủ chủ phủ Đại Đạo lên tiếng, nói ra nguyên nhân căn bản.



Quả nhiên, lời vừa nói ra, thần sắc đối phương không khỏi kinh ngạc.



"Còn có một bộ phận còn sống?"



"Đây là chuyện không thể nào."



Ông ta kinh ngạc, người từ ba vạn năm trước làm sao có thể còn sống?



Phải biết rằng cường giả đệ ngũ cảnh Tiên môn, cũng chính là tu sĩ Kim Đan cảnh, thọ mệnh cũng chỉ đến năm trăm năm, đệ lục cảnh cũng chỉ bảy trăm năm, đệ thất cảnh là ngàn năm.



Nếu như hiểu được thuật dưỡng sinh lại phối hợp với một số linh dược, sống đến một ngàn năm trăm năm tuổi, hoặc là hai ngàn tuổi cũng kém không nhiều đến cực hạn.



Ba ngàn năm đã xem như khủng bố.



Huống chi ba vạn năm?



Đồng thời, đây là căn cứ vào thời gian thời thượng cổ biến mất thôi diễn, rốt cuộc là ba vạn năm hay là năm vạn năm? Hoặc là mười vạn năm, ai có thể biết rõ? Rất nhiều thứ đều là mọi người đoán ra được.



Mặc dù nói thọ mệnh không có nghĩa là thực lực nhưng Nhân tộc thượng cổ nghe có chút khủng bố và bá đạo.



"Trên thế gian này không có cái gì gọi là chuyện không thể."



"Nếu như không phải vì chuyện này, phủ Đại Đạo sao có thể có thể không tham dự đại thế chi tranh?"



Phủ chủ phủ Đại Đạo lên tiếng, ông ta hiển nhiên tin tưởng vững chắc chuyện nhân tộc thượng cổ.



"Nhưng cho dù thật sự có Nhân tộc thượng cổ thì cùng việc ta phải chờ đợi có liên can gì?"



"Nếu như bọn họ mạnh thì sao Nhân tộc thượng cổ còn cần ta chờ trợ giúp?"



"Nếu như bọn họ suy bại, chúng ta vì bọn họ tìm được sinh cơ, về sau cũng không nhất định sẽ trợ giúp chúng ta chứ?"



Đối phương có chút tỉnh táo, cũng không nghe thấy Nhân tộc thượng cổ từ đó kích động.



"Ngươi sai rồi."



Phủ chủ phủ Đại Đạo lắc đầu, sau đó nhìn qua đối phương nói.



"Chúng ta không phải hiệp trợ Nhân tộc thượng cổ, mà là gia nhập Nhân tộc thượng cổ. Nếu như để bọn họ khôi phục, chúng ta có thể thu hoạch được chân huyết thượng cổ."



"Thời thượng cổ, Nhân tộc sinh ra đã có được rất nhiều sức mạnh không thể tưởng tượng được. Thọ mệnh chí ít 5,000 năm, thêm chút tu luyện là có thể tại thế vạn năm mà bất hủ. Chủ yếu hơn chính là, nếu như có được chân thể thượng cổ, tiến hành tu hành chí ít tăng cường gấp mười."



"Đừng nhìn hiện tại Tiên môn như cá gặp nước, chiếm cứ Tiên cơ, vừa chất mới là vương đạo."



"Giống với cổ thụ Tinh Thần này, sau khi Thượng Thanh chân nhân luyện hóa có thể bước vào đệ thất cảnh. Nếu như chúng ta luyện hóa sau, cũng không đơn giản là dừng ở đệ thất cảnh như vậy."



"Tất cả mọi thứ trên thế gian này, nói tới nói lui không phải đều là quay xung quanh con đường trường sinh sao?"



"Đại thế chi tranh, tranh cũng là con đường trường sinh."



"Sau ba tháng, nếu như không gặp được hiệu quả, ta sẽ trực tiếp cự tuyệt hợp tác. Nếu như nhìn thấy Nhân tộc thượng cổ thì tương lai phủ Đại Đạo tiền đồ bất khả hạn lượng."



Ông ta lên tiếng, trong ánh mắt tràn đầy kiên định.



"Nhưng mà phủ chủ, ngài vì sao xác định, bọn họ nhất định sẽ làm cho chúng ta có được chân thể thượng cổ?"



Đối phương vẫn nghi hoặc.



Lời ấy nói xong, phủ chủ phủ Đại Đạo hít sâu một hơi, ngay sau đó ông ta xoay người lại, mặc đấu bồng màu đen, nhưng sau một khắc ông ta đã đem áo choàng trút bỏ, trong chốc lát phía trên nhục thể của ông ta tràn đầy lân phiến.



Một khối lại một khối, vảy màu đen, có một loại Long uy, nhưng lại tản mát ra nhàn nhạt mùi hôi thối.



Đối phương kinh ngạc, trong ánh mắt tràn đầy rung động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận