Đại Hạ Văn Thánh

Chương 650 Gia yến của Khổng gia, khẩu chiến bầy Nho. Phích lịch thủ Đại Nho này có chỗ dùng, có việc ông ấy có thể lên!(6)

Giờ Thân bốn khắc.

Cố Cẩm Niên điều khiển thuyền vào bờ. Hắn nhảy một bước đến bờ, sau đó đi thẳng đến Khổng gia.

Lại sau một khắc đồng hồ.

Nói là Khổng gia, chẳng bằng nói là Khổng phủ.

Toàn bộ Khổng phủ chiếm diện tích ít nhất phải ngàn mẫu. Tường vây thật dày lộ ra vẻ tráng lệ vô cùng.

Mà cửa chính Khổng gia.

Đã sớm kín người hết chỗ. Từng vị Đại Nho các nơi, các nhân vật các nước cũng đi vào bên trong Khổng gia. Những chiếc xe ngựa chở đầy lễ vật quý giá đã chiếm hết chỗ đất trống.

Đây chính là uy vọng cùng khí khái của Khổng gia.

Ngoài cửa Khổng gia cũng có mấy trăm người đang đón khách.

Sau khi Cố Cẩm Niên đến, lập tức người nhà họ Khổng phát giác.

Có người nhanh chân bước đến, nhìn Cố Cẩm Niên nở nụ cười.

“Thế tử điện hạ, lão phu là Khổng Tâm, xin mời nhập phủ.”

Đây là Khổng Tâm cố ý ở ngoài cửa chờ Cố Cẩm Niên.

Mang theo mười mấy người tiếp đãi Cố Cẩm Niên cực kỳ long trọng. Hoàn toàn tương phản với một số vương hầu hay khách quý khác đều không được tiếp đãi long trọng như vậy.

Nhìn như là nể mặt Cố Cẩm Niên nhưng thực tế là lại chơi xấu Cố Cẩm Niên.

Dù sao luận bối phận mà nói thì Cố Cẩm Niên chỉ là vãn bối.

Luận cảnh giới Nho đạo mà nói thì Cố Cẩm Niên còn chưa đến trình độ này.

Đây không phải thành kiến hay không mà đã có không ít ánh mắt liếc đến mang theo một chút địch ý khó hiểu.

Đối mặt với sự nhiệt tình của Khổng Tâm còn chưa đợi Cố Cẩm Niên nói chuyện. Mấy chục bóng người đã hướng phía này chạy đến.

“Cẩm Niên tiểu hữu.”

“Thế tử điện hạ.”

“Thánh tử, Thánh tử.”

Mấy chục bóng người xuất hiện, trực tiếp chen đến đẩy Khổng Tâm sang bên cạnh. Đó là những Đại Nho như Diêm Công, Mạnh học sĩ, Phích lịch thủ Thanh Châu. Ngay cả Vương Tướng quân cũng đến.

Bọn họ cũng không cho Khổng Tâm chút mặt mũi nào, trực tiếp vây quanh Cố Cẩm Niên, trên mặt tràn đầy nụ cười.

“Gặp qua chư vị tiên sinh.”

Nhìn thấy bọn họ Cố Cẩm Niên cũng nở nụ cười.

“Khách khí, khách khí. Đi nào Thế tử điện hạ, hôm qua còn chưa uống tận hứng. Hôm nay chúng ta lại uống.”

“Thánh tử đợi chút nữa cũng không thể không uống. Tuy tửu lượng của lão phu bình thường nhưng vẫn có thể bồi Thế tử điện hạ uống thả cửa mấy chén.”

“Cẩm Niên tiểu hữu chọn canh giờ thật vừa vặn, ha ha ha.”

Những Đại Nho này từng người cười ha ha. Nụ cười xuất phát từ nội tâm. Nhưng mà bọn họ cũng không phải đúng lúc gặp được mà đã đợi ở đây từ lâu.

Nhìn thấy Cố Cẩm Niên đến thì tranh thủ thời gian chạy lại. Thứ nhất là giả mạo người quen. Thứ hai là phòng ngừa Cố Cẩm Niên bị xấu hổ.

“Chư vị, nhanh chóng nhập phủ.”

“Thế tử điện hạ, lão phu mang ngài đi xem Khổng phủ trước được không?”

Khổng Tâm cố nặn ra nụ cười. Mặc dù nội tâm rất không vui nhưng đối mặt với nhiều Đại Nho như vậy nhất định không dám nói lung tung.

“Đi đi, chúng ta bồi Thế tử điện hạ là được. Ngươi nhanh chóng làm việc của ngươi đi thôi.”

“Đúng vậy, nhiều người như vậy các ngươi còn thong thả sao? Nhanh làm việc đi.”

“Yến hội sẽ bắt đầu ngay còn xem phong cảnh gì chứ. Đi đi, chúng ta đi uống rượu trước.”

Mọi người mở miệng, nhất là Vương Tướng quân trực tiếp lôi kéo Cố Cẩm Niên đi, không thèm để ý Khổng Tâm.

Đối mặt với biểu hiện của mọi người, Khổng Tâm có chút nhíu mày nhưng lại không dám phát tác.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn Cố Cẩm Niên bị lôi đi.

Đến cổng, mấy người Hứa Đông Mộc cũng ở đó. Cố Cẩm Niên vừa đến đã bị bọn họ đưa vào trong gia yến của Khổng gia.

Đi cửa trước vào phủ, khí thế của Khổng gia đập ngay vào mắt, có cửu trọng cung. Chủ yến ở cung thứ năm tên là điện Đại Thành.

Khổng gia không hổ là Khổng gia, trực tiếp tu lên đến hàng cung điện.

Mặc dù so với Hoàng cung khí phái kém hơn không ít nhưng bất kể là dùng vật liệu gì cũng không thể so với trong Hoàng cung.

Đi theo người nhà họ Khổng dẫn đường.

Đến điện Đại Thành.

Từng chiếc bàn ngọc bày ở bên trong. Tất cả có một trăm linh tám bàn.

Mỗi bàn đều là nhân vật có mặt mũi lớn. Có Hầu gia của vương triều Phù La, Hầu gia của vương triều Đại Kim nhưng lại không có Hầu gia của vương triều Đại Hạ.

Bên trái là Đại Nho các nơi ở vương triều Đại Hạ. Bên phải là một số vị khách quý.

Đi đến nơi này, mấy người Hứa Đông Mộc được sắp xếp đến cung thứ sáu. Đây cũng là quy củ nên Cố Cẩm Niên không bắt bược để bọn họ vào. Chỉ sợ bọn họ cũng không dám nói lung tung.

Mà Diêm Công, Mạnh học sĩ, Phích lịch thủ Thanh Châu và Vương Tướng quân thì có tư cách nhập điện Đại Thành. Các Đại Nho còn lại đi theo đến cũng không có tư cách đi vào đều được sắp xếp đến cung thứ sáu.

Vào trong điện Đại Thành.

Lập tức không ít ánh mắt quăng đến, thi nhau chú ý Cố Cẩm Niên.

Cảm nhận được những ánh mắt này, Cố Cẩm Niên lộ ra vẻ vô cùng bình tĩnh. Để người nhà họ Khổng dẫn đầu đi đến chỗ ngồi của mình.

Diêm Công cùng Mạnh học sĩ, Phích lịch thủ Đại Nho cùng Vương Tướng quân được sắp xếp ở phía trước. Nhưng mà mọi người không đồng ý, nhất định phải ngồi cạnh Cố Cẩm Niên. Người nhà họ Khổng không nói lại được họ nên cũng đành sắp xếp thế.

Sau khi ngồi xuống.

Phích lịch thủ Đại Nho lên tiếng đầu tiên.

“Vừa rồi khi ta đến nhìn thấy một đám người ở cửa hông tiến vào, đều mặc tang phục, đoán chừng chút nữa sẽ gây chuyện.”

Ông ấy tên là Lỗ Nguyên.

Chỉ là Cố Cẩm Niên càng muốn gọi ông ấy là Phích lịch thủ Đại Nho
Bạn cần đăng nhập để bình luận