Đại Hạ Văn Thánh

1735 Đại thế yên tĩnh, hắc ám vô cùng, đêm tối vĩnh hằng trước nay chưa từng có, dị tượng rung động thế gian.(2)

Lúc này, một số người chuẩn bị rời đi, khi nghe nói vậy, cũng bắt đầu an tĩnh lại, một lần nữa cân nhắc và đắn đo.

Sau đó lại tiếp tục chờ đợi.

Bởi vì ba ngày đúng là chẳng nói lên điều gì cả.

Thời gian lại từng chút từng chút trôi đi.

Chớp mắt, lại bâ ngày nữa trôi qua.

Mọi người vẫn đang chờ đợi Cố Cẩm Niên sáng tạo ra kỳ tích.

Nhưng lại ba ngày nữa trôi qua, vẫn không có kỳ tích nào xuất hiện.

Bên trong Kỳ Lân Các.

Cố Cẩm Niên vẫn đang ngồi xếp bằng.

Hắn thật sự đang minh ngộ, tâm trí hoàn toàn đặt vào việc lý giải Đạo Đức kinh, hắn muốn triệt để thấu hiểu Đạo Đức kinh.

Hắn muốn tìm ra quy luật tự nhiên của thiên địa, tìm ra quy luật của vạn vật, tìm ra cả hạch tâm của Đạo là thứ gì.

Hắn cũng không gấp gáp.

Trên thực tế, Cố Cẩm Niên hoàn toàn có thể mở ra con ngươi, nói ra Đạo Đức kinh, nhìn vào đó và tụng niệm một lần là đủ.

Nhưng nếu làm như vậy, công hiệu e là chỉ bình thường như tụng niệm Tâm kinh mà thôi.

Bây giờ Cố Cẩm Niên đã hiểu rồi.

Nếu chỉ là minh ngộ bình thường, tác dụng sẽ không quá lớn.

Chỉ khi thấu triệt hạch tâm, hoàn toàn minh ngộ tất cả, mới có thể phát huy công hiệu tuyệt đối của kinh văn.

Trước đó, cho dù là Kinh dịch hay các kinh văn khác, cũng chỉ phát huy đặc tính cơ bản mà thôi, chưa thể truyền đạt nội dung hạch tâm chân chính của kinh văn.

Cho nên, Cố Cẩm Niên đang muốn lĩnh ngộ đến ngọn nguồn gốc rễ, hắn muốn rằng, sau khi tụng niệm Đạo Đức kinh, dị tượng xuất hiện sẽ nghiêng trời lệch đất, đảo lộn vạn vật, vô tiền khoáng hậu (trước đó chưa từng xuất hiện, sau này cũng không thể tái hiện).

Hắn minh ngộ, cũng đang suy nghĩ.

Còn thời gian, hắn không quan tâm.

Hắn tin chắc rằng, đợi đến khi Đạo Đức kinh thật sự xuất thế, toàn bộ thiên địa sẽ vì nó mà reo ca rực rỡ.

Cho nên, thiên tài có tới hay không, thiên kiêu có lựa chọn Kỳ Lân Các hay không, Cố Cẩm Niên cũng không để ý tới.

Hắn cảm thấy, những người tới bây giờ vẫn lượng lự do dự, hắn không ép họ, cũng không cần họ. Bởi vì quyết định đã nằm trong tim họ, nên tới sẽ tới, nên đi sẽ đi, cưỡng cầu cũng vô dụng.

Hôm nay, nếu họ vì lợi ích của kinh văn tuyệt thế mà tới đây, ngày mai cũng có thể vì lợi ích khác mà bỏ đi, những người không có chính kiến, bản thân đong đưa theo lợi ích, tới hay không tới, cũng chẳng có gì khác cả.

Chỉ là, Cố Cẩm Niên không quan tâm tới thời gian.

Lại khiến vô số người đưa ra suy đoán khác nhau.

"Thật ra việc tụng niệm ra kinh văn tuyệt thế đối với Cố Cẩm Niên cũng không phải là việc gì khó, nhưng cái khó là dưới áp lực quá lớn của Tiệt Thiên giáo, dù Cố Cẩm Niên có lấy ra được kinh văn tuyệt thế thì thế nào?”

"Ví dụ như Tâm kinh của Phật môn, cũng là kinh văn tuyệt thế, nhưng đâu phải ai cũng có thể minh ngộ, nếu là thiên kiêu tuyệt thế của Phật môn học tập theo Tâm kinh, chắc chắn tương lai sẽ tiền đồ vô lượng, nhưng nếu chỉ là người có tư chất bình thường, học xong rồi cũng không thể từ chim sẻ biến thành phượng hoàng được.”

"Tiệt Thiên giáo đã thu hút được vô số thiên kiêu, Kỳ Lân Các coi như đã thua một nửa, nếu như Cố Cẩm Niên có thể lấy ra tuyệt thế kinh văn thật sự, may ra có thể chuyển bại thành thắng, chỉ cần là kinh văn có ảnh hưởng như Tâm kinh là được. Nhưng nhìn tình huống bây giờ, xem chừng là không thể rồi.”

"Đúng vậy nha, nói chung là áp lực quá lớn, chịu không nổi rồi.”

"Ài, nếu suy nghĩ kỹ lại thì, đây cũng là chuyện bình thường thôi mà, thế nhân cứ thổi phồng Cố Cẩm Niên, đúng là có mấy lần sáng tạo kỳ tích, nhưng chung quy lại thì Cố Thánh cũng chỉ là người, hắn cũng không phải là thiên địa, cũng không phải là đại đạo, không phải chuyện gì cũng có thể làm được.”

"Đáng tiếc, ngay thời khắc mấu chốt này lại đi sai một bước, thật sự là quá đáng tiếc.”

“Nếu bước đi sai này tới sớm mấy năm thì cũng chẳng có gì, nhưng bây giờ thì không ổn rồi.”

Mọi người nghị luận, cho rằng Cố Cẩm Niên đã đánh mất Đại thế.

"Đúng vậy, nếu Cố Cẩm Niên thất bại từ mấy năm trước, xem chừng là chuyện tốt, ta cho rằng vấn đề lớn nhất của Cố Cẩm Niên, chính là quá mức thuận buồm xuôi gió.”

"Bây giờ phiền phức tới rồi, nếu là mấy năm trước Cố Cẩm Niên gặp thất bại, hắn sẽ chậm rãi ngẫm lại mà cẩn thận hơn, nhưng trên thực tế hắn gần như chưa từng thất bại, vì thế lần này e rằng sẽ là đả kích trí mạng rồi.”

Có người phân tích thế cục, cho rằng vấn đề lớn nhất của Cố Cẩm Niên là hắn quá thuận lợi suôn sẻ.

Bất kể chuyện gì, bất kể tuyệt cảnh gì, Cố Cẩm Niên đều có thể khởi tử hồi sinh.

Đây là chuyện tốt, nhưng cũng không phải là chuyện tốt gì.

Sống trong thời đại tranh đoạt chém giết này, tính sai một bước, đi sai một đường, chỉ có vực sâu vạn trượng, địa ngục vô gian mà thôi. 

"Dừng lại!”

"Không nên nói những lời châm chọc như vậy.”

"Các ngươi còn nhớ rõ những thiên tai ở Đại hạ sao?”

Giọng nói của Tô Văn Cảnh vang lên, nhắc nhở thế nhân về sự việc thiên tai ở Đại Hạ.

Lời vừa thốt ra, thế nhân trầm mặc.

Thiên kiêu khắp nơi cũng rơi vào trầm mặc.v
Bạn cần đăng nhập để bình luận