Đại Hạ Văn Thánh

1244 Nhi thần Lý Toại, xin phụ hoàng ban chết! Cố Cẩm Niên ngộ đạo, tiếng Văn chuông vang vọng.(5)

Lời vừa nói ra, Trường Vân Thiên biến sắc, hắn ta thật sự không ngờ, Tần Vương thế mà lại đoán được chuyện này.

Vị Tần Vương đây thật sự không đơn giản như tưởng tượng.

"Vương gia."

"Chuyện này học sinh không biết, trước đó bọn họ cũng không nói với học sinh."

Trường Vân Thiên lập tức lên tiếng giải thích, rửa sạch liên quan tới mình.

"Ngươi bớt giả vờ giả vịt lại đi."

"Nếu như lúc nãy ngươi thực sự có can đảm nói ra chuyện đó, Bản Vương đúng là sẽ nhìn ngươi với cặp mắt khác, bây giờ xem ra, ngươi chẳng qua cũng chỉ đến thế."

"Bản Vương vốn cho rằng Cẩm Niên đã gặp được một đối thủ, dù sao tuổi ngươi cũng còn trẻ đã trở thành Đại Nho, hơn nữa phong thái bất phàm, còn có thể tùy tiện đưa ra nửa cuốn kinh văn Thánh Nhân Thiên Mệnh, thế lực sau lưng tất nhiên không nhỏ."

"Lại không nghĩ rằng, ngươi coi thường Bản Vương, cũng quá coi trọng mình, người như vậy, căn bản không xứng so sánh với Cẩm Niên."

"Cút đi."

"Chuyện này, Bản Vương sẽ nói cho Cẩm Niên, bảo thương nhân vùng Giang Nam, thành thật chờ bị xử trảm."

"Bản Vương nhắc nhở ngươi, tuyệt đối đừng chạy trốn, từ mấy năm trước vùng Giang Nam đã bị hạ quân lệnh, nghiêm ngặt khống chế thương nhân, nếu chúng lén lút chạy trốn rồi bị bắt được, không còn ai có thể sống sót đâu."

"Lại nói cho đám súc sinh kia biết, các ngươi phát tài trong lúc quốc nạn, tất cả hãy chờ chết đi, Bản Vương cho dù không cần hoàng vị, cũng tuyệt đối không có khả năng để đám giòi bọ này làm hại Đại Hạ ta."

"Ta là Vương gia Đại Hạ, trong cơ thể chảy huyết mạch hoàng thất, dám đánh chủ ý trên đầu Bản Vương, muốn chết hả."

Tần Vương giận dữ mắng Trường Vân Thiên.

Trên thực tế, từ khi Trường Vân Thiên xuất hiện, sau đó nói rằng thương hội Giang Nam nguyện ý ủng hộ ông ấy vô điều kiện, ông ấy đã nổi lên nghi hoặc.

Hơn nữa, chuyện dược vật kém chất lượng, ông đã biết từ lâu, thậm chí còn nói với Cố Cẩm Niên.

Chỉ là lúc đó vì phải dập lửa, vì đủ thứ chuyện, nên tất cả mọi người không có thời gian xử lý, hiện tại Trường Vân Thiên đến đây mới khiến ông nhìn rõ được tất cả.

Mà đối mặt với lựa chọn này, Tần Vương khí phách từ chối, dù bây giờ bản thân đang lún sâu vào vũng bùn, thì thế nào?

Mình là hoàng thất của Đại Hạ, là nhi tử của Vĩnh Thịnh Đại Đế.

Dựa vào phú thương Giang Nam, chính xác sẽ có thêm nhiều lực lượng, có thể tranh đấu cùng Thái tử, nhưng ông ấy sẽ không làm như vậy.

Muốn tranh.

Cũng phải tranh một cách quang minh lỗi lạc.

Muốn đấu.

Cũng phải đấu một trận rung động tâm can.

Những âm mưu quỷ kế này, ông ấy nhìn thôi cũng thấy buồn nôn.

"Vương gia."

Trường Vân Thiên nói chuyện đã hơi nghẹn lời.

"Cút!"

"Ngươi không thể tạo thành ảnh hưởng gì cho Cẩm Niên, nhưng Bản Vương không ngại giúp Cẩm Niên diệt trừ một vài chướng ngại nhỏ."

Tần Vương lên tiếng lần nữa, ánh mắt lạnh như băng, lộ ra sát khí.

Lúc này, Trường Vân Thiên không dám dông dài, cúi đầu trực tiếp rời đi.

Ngay sau đó, Trường Vân Thiên rời đi với vẻ mặt vô cùng khó coi.

Hắn ta vốn cho rằng chỉ cần có lý do thoái thác, Tần Vương sẽ vô cùng vui vẻ đáp ứng, cho dù không vui vẻ, cũng sẽ đáp ứng.

Không ngờ kết quả lại như thế này.

Rất mất mặt.

Cực kỳ mất mặt.

Nhưng nguyên nhân làm vẻ mặt hắn khó coi nhất vẫn là câu nói đó của Tần Vương, chê bai hắn ta không đáng một đồng, nâng cao Cố Cẩm Niên.

Nếu đổi lại là bất cứ người nào, hắn ta đều sẽ không tức giận, nhưng so sánh mình cùng Cố Cẩm Niên, hắn ta không chịu được.

Trường Vân Thiên rời đi.

Nhưng trên đường đi, ánh mắt cực lạnh, sát cơ lộ ra, hận đến siết chặt nắm đấm.

"Nỗi nhục ngày hôm nay, ta nhất định sẽ để ngươi trả giá lại gấp trăm lần."

"Tần Vương, đây là ngươi tự tìm lấy."

Trường Vân Thiên trong lòng tự nói thầm.

Mà trong quân doanh.

Mưu sĩ của Tần Vương hơi trầm lặng, qua một lúc lâu sau, mưu sĩ không khỏi lên tiếng.

"Vương gia."

"Nếu được tất cả thương nhân Giang Nam ủng hộ, đây quả thật là một chuyện tốt, thế lực này không kém gì hai bộ đã ủng hộ trong lục bộ."

Ông ta nói, đứng ở góc độ lý trí mà lên tiếng.

Nhưng nghe vậy, Tần Vương lại hít sâu một hơi.

"Đầu tiên, chuyện bọn họ làm, Bản Vương không cho phép."

"Hơn nữa, quan hệ giữa Cẩm Niên cùng Bản Vương vô cùng tốt, bọn họ nhìn trúng điểm này, nếu như để Cẩm Niên biết được chuyện này, hắn tất nhiên sẽ giận tím mặt, nghiêm trị những kẻ đó, lúc ấy Bản Vương nên làm gì?"

"Trợ giúp bọn họ, Bản Vương phải bất nhân bất nghĩa với Cẩm Niên, không giúp bọn họ, đó là nhóm lửa lên thân."

Tần Vương nói.

Trên thực tế hoàn toàn chỉ vì một điểm, Cố Cẩm Niên.

Tần Vương nhìn ra được, bọn họ bởi vì Cố Cẩm Niên nên mới tìm tới mình, nhưng thân làm huynh đệ, Tần Vương không muốn để Cố Cẩm Niên dính dáng tới những phiền phức này, dù chỉ một chút cũng không muốn.

"Ôi."

"Nếu như Thiên Mệnh Hầu biết được Vương gia như thế, thiết nghĩ Thiên Mệnh Hầu nhất định cũng sẽ trợ giúp Vương gia."

Mưu sĩ Tần Vương không biết nên nói gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận