Đại Hạ Văn Thánh

1759 Núi Thông Thiên Kiếm, Kiếm Thần Tịch Diệt, Kiếm đạo nhất mạch có ta vô địch! (3)

Cố Cẩm Niên nhàn nhạt lên tiếng, trong giọng nói của hắn cũng tràn đầy lãnh ý.

Nghe nói như thế, Tô Văn Cảnh trầm mặc.

Vì Thánh giả nên có tấm lòng nhân nghĩa.

Nhưng Cố Cẩm Niên nói không sai, đại thế sắp đến rồi, thiên kiêu Kỳ Lân các cố nhiên cường đại, căn cơ nội tình đều đạt tới hoàn mỹ. Nếu như đặt ở đại thế bình thường cũng không có vấn đề.

Nhưng phải đối mặt là Thượng cổ đại tộc thì ý nghĩa lại bất đồng.

Đồng dạng là cường giả ngũ trọng thiên, bất kể là Kỳ Lân các hay là Tiệt Thiên giáo, chỉ sợ đều sẽ không bằng cường giả của Thượng cổ đại tộc. Dù sao bọn họ là những tồn tại bò ra từ núi thây biển máu, từng người chiến ý ngút trời, sát phạt quả đoán.

Đối phó với những người này, nếu không hạ quyết tâm thì sớm muộn gì người thua thiệt chính là mình.

Cho nên đối mặt với Cố Cẩm Niên như vậy, Tô Văn Cảnh không nói nhiều lời.

Nhưng mà giờ khắc này, Cố Cẩm Niên hướng về phía trong Các đi đến, Tô Hoài Ngọc đang cùng tiền bối đĩa sắt thương nghị cái gì đó.

Sau khi Cố Cẩm Niên cùng Tô Văn Cảnh đến, hai người đình chỉ đề tài.

"Núi Thông Thiên Kiếm khôi phục sẽ có phiền toái gì sao?"

Đi vào trong các, Cố Cẩm Niên lên tiếng hỏi thăm Tô Hoài Ngọc vấn đề này.

"Vấn đề không lớn."

"Lấy kiếm ý của bọn họ, không nhiễu loạn nổi Kiếm Thần."

"Nhưng mà tồn tại nguy hiểm, đây là chuyện không có cách nào, đã lựa chọn đi tranh đoạt cơ duyên đại thế sẽ phải trả giá đắt."

Tô Hoài Ngọc lắc đầu, đưa ra một lời khẳng định.

Câu trả lời này giống như Cố Cẩm Niên phỏng đoán.

Nhưng Tô Văn Cảnh ở bên cạnh không khỏi hiếu kì, nhìn về phía Cố Cẩm Niên.

"Hắn ta là Thần tộc Thần Vương chuyển thế."

Cố Cẩm Niên lên tiếng, cáo tri thân phận của Tô Hoài Ngọc cho ân sư của mình. Nghe nói như thế, Tô Văn Cảnh có chút kinh ngạc. Ông ấy vẫn không nghĩ tới Tô Hoài Ngọc thế mà là Thần Vương.

"Gặp qua Thần Vương."

Tô Văn Cảnh hướng về phía Tô Hoài Ngọc bái một bái, đối phương vội vàng khoát tay.

"Tiên sinh nói quá lời, đây chẳng qua là chuyện trước kia. Một thế này tiên sinh cũng coi như nửa lão sư của ta."

Tô Hoài Ngọc không có bất cẩn, ngược lại là hướng phía Tô Văn Cảnh bái một bái.

"Nói quá lời."

Tô Văn Cảnh vội vàng lên tiếng. Nhưng mà còn không đợi Tô Văn Cảnh nói tiếp điều gì. Giọng của Cố Cẩm Niên đã vang lên, đánh gãy sự khách sáo của hai người.

"Tô huynh, ngươi vừa mới nói không nhiễu loạn nổi Kiếm Thần, là ý gì?"

Cố Cẩm Niên ý thức được vấn đề này, hắn nhịn không được lên tiếng, hỏi thăm đối phương.

"Huy hoàng cuối cùng đến."

"Rất nhiều di tích Thần Thoại xuất hiện, sau lưng mỗi một loại di tích đều sẽ có một vị đại khủng bố, cùng loại với Âm gian Địa phủ. Nếu không phải Thế tử điện hạ tay đoạn thông thiên, tụng niệm ra Tâm kinh, chỉ sợ thiên địa này đã sớm luân hãm."

Hắn ta lên tiếng, bình tĩnh nhìn Cố Cẩm Niên nói như thế.

"Nói cách khác, còn sẽ có loại tồn tại cùng loại với Thập điện Diêm La xuất thế? Hủy diệt thiên địa?"

Cố Cẩm Niên chau mày, bao gồm cả Tô Văn Cảnh bên cạnh cũng không nhịn được cau mày.

"Không sai biệt lắm. Nhưng mà cũng không phải không thể giải quyết, những cường giả Thần Thoại này đều có sự không cam lòng của mình. Trước khi bọn họ chết có oán niệm lớn lao. Thiên địa để bọn họ khôi phục, mặc dù có thể điều khiển bọn họ nhưng bọn họ tồn tại ý chí của mình."

"Nếu như có thể để ý chí của bọn họ công nhận ngươi, vậy thì không phải là vấn đề gì lớn."

Tô Hoài Ngọc lên tiếng, ngữ khí chân thành nói.

"Ai là chúa tể của núi Thông Thiên Kiếm?"

Cố Cẩm Niên tiếp tục hỏi.

"Tịch Diệt Kiếm Thần."

Tiếng trả lời vang lên nhưng không phải Tô Hoài Ngọc, mà là tiền bối đĩa sắt. Dường như ông ấy biết rõ một chút ẩn tình.

"Tịch Diệt Kiếm Thần?"

Cố Cẩm Niên nhìn về phía tiền bối đĩa sắt nói.

"Đúng, thời Thần Thoại, vị cường giả đệ bát cảnh đầu tiên của Kiếm đạo chính là Tịch Diệt Kiếm Thần. Một người một kiếm, trấn áp cả đại thế. Cường giả đệ bát cảnh, năm đó chỉ dùng một thanh kiếm đánh bại tất cả cường giả thời Thần Thoại. Ông ta đối với Kiếm đạo có chấp niệm cực lớn."

"Ông ta muốn khai phát tân Kiếm đạo, muốn một lần hành động vượt qua sư phụ của mình, cũng chính là người khai phát ra Kiếm đạo. Đáng tiếc là, cố gắng cả đời, mặc dù thành tựu của ông ta vượt qua sư tôn của mình nhưng đến cùng vẫn không mở ra tân Kiếm đạo."

"Đây cũng là chuyện không có cách nào khác. Dù sao sư phụ ông ta vừa mới mở ra Kiếm đạo nhất mạch. Trong thời gian ngắn ngủi là không thể nào vượt qua."

Tiền bối đĩa sắt tựa hồ đối Tịch Diệt Kiếm Thần rất hiểu rõ, nói ra truyền thuyết của ông ta.

"Đệ bát cảnh sao?"

Tâm tình Cố Cẩm Niên có chút nặng nề, loại lực lượng này chỉ sợ không cách nào chống cự.

"Không phải lo lắng."

"Hẳn là còn có thể sống mấy năm."

Giọng nói của Tô Hoài Ngọc vang lên, nửa câu đầu khiến cho người nhẹ nhàng thở ra, nhưng chính nửa câu sau lại khiến cho người ta có chút không phản bác được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận