Đại Hạ Văn Thánh

1591 Đòn sát thủ của Trung Châu Đại Đế! Cố Cẩm Niên lên núi Tây Chu! Thấy được tương lai! (5)

Đến cuối cùng, Trung Châu Đại Đế chậm rãi lên tiếng, bảo.

"Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, các tộc Thượng cổ chỉ sợ nửa năm này sẽ phải xuất thế. Nếu như thật sự gặp phải tình huống không muốn gặp phải nhất, các tộc Thượng cổ đồng loạt phục sinh, vậy thì phiền phức."

"Cố Thánh, trẫm có một suy nghĩ, ngươi phải nhanh chóng tiến về Thái Hạo Tiên cảnh, đạt được Long đỉnh quốc vận, thêm vào đó phải kế thừa thần thông Thuật đạo. Ngươi là Thánh Nhân, lĩnh ngộ tuyệt học không tính là việc khó gì."

"Chỉ cần nắm giữ tuyệt học Thuật đạo vô thượng, sớm bố trí tốt đại trận tuyệt sát, xem có thể bắt đầu làm bọn họ trọng thương hay không. Như vậy, cũng có thể hung hăng áp chế bọn họ một phen, miễn cho sau khi bọn họ xuất thế lại làm hại nhân gian."

Trung Châu Đại Đế nói ra ý nghĩ của mình, dùng Thuật pháp đại đạo, hung hăng áp chế bọn họ trước.

"Có thể."

"Nhưng vẫn phải đợi từ Tiên cảnh ra ngoài rồi lại nói. Dù sao không nhất định có thể lấy được truyền thừa."

Cố Cẩm Niên gật đầu, hắn tán thành kế hoạch này nhưng đồng ý hay không đồng ý, cuối cùng vẫn phải chờ xem.

"Được."

"Vậy trẫm sẽ đợi tin tức tốt của ngươi."

"Lệnh bài Thái Hạo Tiên cảnh, trẫm có đây, ngươi cầm đi, chờ đến khi Tiên cảnh mở ra, khối lệnh bài này sẽ tự động kích hoạt, ngươi bóp nát nó là có thể lập tức tiến vào Thái Hạo Tiên cảnh, "

Trung Châu Đại Đế gật đầu rồi nói như thế.

"Được."

"Nhưng mà Đại Đế, Cố mỗ muốn hỏi một câu, xâm chiếm Nam Man, có phải hơi không nhân đạo chăng?"

Trên thực tế, đối với kế hoạch tổng thể của Trung Châu Đại Đế, Cố Cẩm Niên không có vấn đề gì lớn, duy chỉ có đối với chuyện xâm chiếm Nam Man này, Cố Cẩm Niên vẫn còn có chút lo lắng.

Nếu vương triều Trung Châu xâm chiếm Nam Man, chắc chắn sẽ gây nên gió tanh mưa máu, không chỉ như vậy, rất có thể sẽ chọc đến phiền toái cực lớn.

Nghe nói như thế, Trung Châu Đại Đế lắc đầu.

"Cố Thánh, ngươi thân là Thánh Nhân, trẫm không nói ngươi điều gì, nhưng ngươi đã từng nói một câu khiến trẫm khắc trong tâm khảm."

"Sát sinh vì hộ sinh."

"Trảm nghiệp không phải trảm người."

"Lần này xâm chiếm tất nhiên sẽ dẫn tới gió tanh mưa máu nhưng vương triều Trung Châu và vương triều Đại Hạ liên thủ. Chư quốc ở Nam Man cũng không dám phản kháng, dựa vào đại thế cũng có thể phòng ngừa một chút thương vong không cần thiết."

"Nhưng nếu như bọn họ thật sự không nghe theo, vậy cũng chỉ có một con đường có thể đi, đó chính là giết."

"Không thu phục Nam Man, như vậy Nam Man Đỉnh sẽ không xuất hiện, hôm nay không giết, ngày mai sẽ giết. Chẳng lẽ lại cứ phải đợi đến sau khi các tộc Thượng cổ ngược sát người trong thiên hạ, lúc đó mới ra tay chống cự sao?"

"Cố Thánh, trẫm biết ngươi là Thánh Nhân nên có lòng thương hại nhưng ngươi cũng là Hầu gia của vương triều Đại Hạ. Ngươi càng phải biết, chiến là vì tương lai không chiến, giết là vì tương lai không giết."

Trung Châu Đại Đế nói vô cùng nghiêm túc.

Nếu như người trước mắt không phải Cố Cẩm Niên mà là bất cứ người nào thì Trung Châu Đại Đế sẽ răn dạy đối phương, nhưng Cố Cẩm Niên thì ông ta không răn dạy. Bởi vì Cố Cẩm Niên là Thánh Nhân, có lòng thương xót, chuyện này là hợp tình hợp lý.

Nghe nói như thế, Cố Cẩm Niên thở dài.

Trung Châu Đại Đế, không có bất kỳ sai lầm gì, ông ta nói không sai, giết là để tương lai không giết, chiến là vì tương lai không chiến!

"Học sinh hiểu rõ."

"Đa tạ Đại Đế chỉ giáo."

Cố Cẩm Niên bái một vái với Trung Châu Đại Đế, có đôi khi nhân từ quá mức sẽ hại càng nhiều người hơn.

Còn nữa, Trung Châu Đại Đế cũng nói rất trực tiếp, vương triều Đại Hạ cùng vương triều Trung Châu liên thủ kết minh, tiến quân Nam Man vào thời điểm này, nếu các nước Nam Man vẫn còn muốn ngoan cố chống lại, vậy quả thật là tự tìm đường chết.

Rất nhiều chuyện không phải bản thân hắn có thể chi phối, muốn có hòa bình, nhất định phải hi sinh.

Như thế, hai người cáo biệt.

Cố Cẩm Niên rời đi vương triều Trung Châu, mục tiêu tiếp theo của hắn chính là núi Tây Chu.

Hắn muốn đi núi Tây Chu, gặp vị kia một lần.

Mà theo Cố Cẩm Niên rời đi.

Không đến nửa canh giờ, vương triều Trung Châu tuyên bố một thánh chỉ, khiến cho thiên hạ sôi trào.

Vương triều Trung Châu cùng vương triều Đại Hạ quyết định liên thủ, thành lập Thiên Hạ liên minh, thiết lập năm minh, Trung Châu, Đại Hạ, Tây Mạc, Nam Man, Cực Bắc là năm vùng.

Người gia nhập Thiên Hạ liên minh, đều là một thể, cùng nhau chống lại đại biến thiên địa ở tương lai.

Sau khi chuyện này được truyền ra đã rước lấy tranh luận to lớn. Các thế lực lớn trong thiên hạ đều nhảy cẫng hoan hô, từ khi Cố Cẩm Niên đi vào vương triều Trung Châu, cùng Trung Châu Đại Đế gặp mặt, người trong thiên hạ đã ở trong trạng thái vô cùng thấp thỏm.

Bọn họ hi vọng hai người sẽ không tranh cãi, tránh cho tranh chấp lần nữa, đến lúc đó người chịu khổ chính là dân chúng thiên hạ.

Dù sao trong khoảng thời gian này cũng đã có nhiều người ra mặt, cho rằng cả hai nhất định sẽ đàm phán không thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận